Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 756 - Lòng tham

. . . .

Dù cho không nhận được phần thưởng cuối cùng của Tuyệt Hồn thành thì được đến truyền thừa cũng đã là cơ duyện cực kỳ nghịch thiên rồi.

Huống hồ từ khi Tuyệt Hồn thành xuất hiện đến bây giờ chưa từng có ai đi đến cửa cuối cùng, nhận được phần thưởng cuối cùng kia.

Hiện giờ biết được mấy người Diệp Thu Bạch bắt được phần thưởng cuối cùng của Tuyệt Hồn thành, sao các thế lực có thể không đỏ mắt chứ?

Loại phần thưởng chưa biết lại có khả năng thành tựu cường giả đứng đầu một phương.

Dụ hoặc nhất đó là cường giả thuộc các thế lực đầu sỏ.

Ở trước mặt lợi ích, bọn họ không giảng nhiều nhân nghĩa đạo lý.

Dù cho những tông môn này thường ngày đều tự xưng là "Danh môn chính phái" cũng có thể biến thành thế lực tà ác như Vô Gian Luyện Ngục trong nháy mắt.

Trong đó.

Bên cạnh Dư Khánh Diễn có một nam tử tóc đỏ xõa ngang vai, mỗi một sợi tóc giống như có liệt hỏa thiêu đốt.

Thái thượng trưởng lão Thánh Phù tông nhìn thấy một màn này, sắc mặt chùng xuống.

"Không cần khẩn trương, chúng ta cũng không có ác ý, chỉ đơn thuần tò mò rốt cuộc phần thưởng cuối cùng của Tuyệt Hồn thành là cái gì."

Ánh mắt bọn họ nhìn về phía mấy người Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc tràn đầy dục vọng không hề che lấp.

"Rốt cuộc là phần thưởng gì mà Tuyệt Hồn thành lại đưa ra khảo nghiệm khó khăn như thế!"

Khi thái thượng trưởng lão Thánh Phù tông, phong chủ Thiên Kiếm Phong hoắc Chính Hành, đại trưởng lão Linh Tiên Cung, lão giả Tô gia cùng với thôn trưởng Tiên Viên thôn vây quanh mấy người Diệp Thu Bạch.

Chỉ nghe nam tử nhếch miệng cười nói:

Như hổ rình mồi!

Quả nhiên cường giả các thế lực khác cũng lần lượt tới gần.

Tông chủ Thanh Mộc tông Dư Khánh Diễn cười cười, nói:

"Liệt Tiêu, Vô Cực Nguyên Dương Tông các ngươi cũng muốn chen một chân vào sao?"

"Các vị đang muốn làm cái gì đây?"

Vô Cực Nguyên Dương Tông cũng là một thế lực lánh đời.

"Khảo nghiệm cuối cùng của Tuyệt Hồn thành chưa bao giờ có người vượt qua, hiện giờ rốt cuộc cũng có thiên kiêu tuổi trẻ chinh phục được, tất nhiên chúng ta phải tò mò."

Đại trưởng lão Linh Tiên Cung ngưng trọng nhìn người này, nói:

Ngọn lửa giống như có thể đốt rụi đám người Diệp Thu Bạch trong nháy mắt vậy!

"Ai, sao có thể nói như vậy chứ?"

Trầm giọng nói:

Chỉ là thế hệ trẻ của Vô Cực Nguyên Dương Tông có thực lực và thiên phú tương đối bình thường so với các thế lực hàng đầu.

"Liệt lão ma nói không sai, đúng là nên thỏa mãn lòng hiếu kỳ bé nhỏ không đáng kể của chúng ta đi."

Đồng thời nội tình cùa tông phương thế lực nội tình của tông này không thua kém gì Linh Tiên Cung!

Tuy rằng không có đạt tới tầng thứ như các thế lực hàng đầu nhưng nội tình cũng không kém chút nào.

Phúc Thiên Đao Tông là một thế lực nhất lưu chỉ ở sau Thánh Phù tông và các thế lực hàng đầu.

"Nếu không cũng không thể nào nói nổi nha."

Nhưng với nội tình của Vô Cực Nguyên Dương Tông cũng sẽ không xuất hiện thời kì thiếu thốn nhân tài.

"Không chỉ có riêng là chúng ta, hẳn là các thế khác ở nơi đây cũng muốn được thỏa mãn lòng hiếu kỳ đi?"

Không đợi đại trưởng lão Linh Tiên Cung mở miệng.

Ở phía sau có một lão giả thân hình cường tráng cười nói:

Liệt Tiêu cười to một tiếng, theo cảm xúc dao động, mái tóc cũng là không ngừng phóng xuất ra ngọn lửa nóng rực.

"Huống hồ. . . . . ." Liệt Tiêu vừa thu lại tiếng cười thì đôi mắt giống như rắn độc gắt gao nhìn chằm chằm Hoắc Chính Hành cùng một đám cường giả quanh mấy người Diệp Thu Bạch.

"Chúng ta không có ý tưởng cường thủ hào đoạt, chỉ là muốn được thỏa mãn lòng hiếu kỳ thôi."

Dù sao cũng là uy thế do cường giả Thiên Tiên cảnh phát ra, tự nhiên không bình thường.

Hơn nữa đệ tử tông môn này một tên điên cuồng hơn một tên!

Thật sự mà đại chiến thì ngay cả Thánh Phù tông cũng phải kiêng kị ba phần.

Người này là lão tổ Phúc Thiên Đao Tông, Kinh Chi Đàm, cường giả Thiên Tiên cảnh hậu kỳ.

Lão giả Tô gia cùng mấy người đại trưởng lão Linh Tiên Cung liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy sự ngưng trọng trong mắt đối phương.

Hai câu này hoàn toàn chính là uy hiếp!

Hơn nữa chỉ với hai câu này thôi cũng đã làm các thế lực khác càng tới gần hơn.

Tình huống không ổn!

Đại trưởng lão Linh Tiên Cung truyền âm nói:

"E là không tiết lộ một chút gì đó thì không cách nào giải quyết ổn thỏa."

"Chúng ta chỉ muốn biết khen thưởng cuối cùng của Tuyệt Hồn thành rốt cuộc là cái gì mà thôi. . . . . ."

Dư Khánh Diễn cười lạnh nói:

"Chúng ta ở chỗ này phát sinh nội chiến chính là cảnh mà bọn họ muốn thấy."

"Phải biết rằng hiện giờ Tề Sát Đạo đã trọng sinh, Vô Gian Luyện Ngục hiện thế lần nữa cũng chỉ là vấn đề thời gian."

Lão giả Tô gia cũng cười một tiếng, nói:

"Các ngươi đã nghĩ kỹ chưa, sau đó có thể thừa nhận các thế lực chúng ta trả thù sao?"

"Nếu không chúng ta mạnh mẽ đưa đám tiểu tử đi trước?"

Hoắc Chính Hành nghiêm túc gật đầu:

"Nếu như tình huống không xong cũng chỉ có thể làm như vậy."

Lúc này.

Bốn người tựa hồ nghe được gì đó đồng thời sửng sốt.

Thôn trưởng Tiên Viên thôn cũng khẽ gật đầu.

Ngay sau đó.

Thái thượng trưởng lão Thánh Phù tông quát lạnh với mấy người Liệt Tiêu, Dư Khánh diễn, Kinh Chi Đàm:

"Các ngươi thật sự muốn làm tuyệt sao?"

Thái thượng trưởng lão Thánh Phù tông cũng hết đường xoay xở, nói:

Dù cho bọn họ dọn ra khỏi Tô gia, Linh Tiên Cung cùng với Thánh Phù tông cũng không quá nhiều tác dụng.

Nơi này có nhiều thế lực như vậy.

"Nếu như quá nhiều thì lại dẫn động tâm tư giết người cướp của bọn họ!"

"Nếu như lộ ra quá ít thứ thì chắc chắn đối phương sẽ không chịu cho qua."

Lão giả Tô gia lại nhíu mày nói:

Lời còn không có nói xong.

Sắc mặt Dư Khánh Diễn, Liệt Tiêu, Kinh Chi Đàm lập tức thay đổi.

Phía sau mấy người lão giả Tô gia có vài đạo lôi quang chợt lóe rồi biến mất!

Ngay sau đó.

Bóng dáng Tiểu Hắc, Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh và mấy người đi ra từ Tuyệt Hồn thành biến mất theo lôi quang tiêu tán!

Thiên lôi độn phù!

Toàn là cường giả đứng đầu các thế lực.

Các cường giả Thiên Tiên cảnh tự nhiên luôn chú ý xem bọn họ có khả năng sử dụng không gian độn phù tiến hành chạy trốn hay không.

Dù sao nơi này có người Thánh Phù tông.

Chắc chắn không thiếu độn phù truyền tống không gian.

Cho nên dù đối phương có sử dụng độn phù không gian thì dưới sự cảnh giác của một đám cường giả Thiên Tiên cảnh, cũng kiên quyết không cách nào nhẹ nhàng thoát khỏi nơi đây!

Nhưng mà Thiên lôi độn phù cũng không có lợi dụng không gian tiến hành bỏ trốn mà là mượn lôi đình chi lực.

Điều này làm mấy cường giả Thiên Tiên cảnh cảm thấy bất ngờ, không kịp phòng bị.

Nhận thấy được bọn họ bỏ chạy.

Lão giả Tô gia thu liễm hơi thở, cười nói:

"Xin khuyên một câu, vẫn nên cảnh giác Vô Gian Luyện Ngục trước đi, không cần đặt tinh lực vào chuyện nội chiến."

Đại trưởng lão Linh Tiên Cung cũng nói:

"Sau đó chúng ta khởi động đại hội liên minh, mong rằng các vị có thể tham gia."

Hoắc Chính Hành nhìn Thái thượng trưởng lão Thánh Phù tông mà cười, tất cả đều rời khỏi nơi đây.

Chỉ để lại đám cường giả Thiên Tiên cảnh như Dư Khánh Diễn, Liệt Tiêu cùng với Kinh Chi Đàm với sắc mặt cực kỳ khó coi. . . . . . .

Bên kia.

Một một hải đảo.

Bên trên hải đảo có sát ý tràn ngập như hóa thành thực chất.

Trung ương hải đỏa có cái đầu lâu to lớn.

Đầu lâu này chính là căn cứ của Vô Gian Luyện Ngục.

Giờ phút này.

Ở đại điện bên trong đầu lâu.

Tề Sát Đạo nhìn đám đệ tử Vô Gian Luyện Ngục đang quỳ rạp trước mặt cùng với tông chủ và các trưởng lão, cười dữ tợn nói:

"Vô Gian Luyện Ngục có thể bắt đầu từng bước hiện thế rồi. . . . . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận