Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 390 - Đột phá đến cảnh giới Kiếm Thánh, không phụ gửi gắm

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Trong Lâm Giới sơn, sương đen vẫn tràn ngập như cũ.

Chẳng qua là không có nhìn thấy Tà tộc ngoại vực nữa.

Giống như như bốc hơi khỏi nhân gian vậy.

Nhưng suy nghĩ cẩn thận có thể thấy được.

Tà tộc ngoại vực có đại động tác tự nhiên phải triệu tập đội ngũ.

E là bọn chúng đã tới ma uyên trước rồi!

Một đường tiến tới trong Lâm Giới sơn không gặp bất kỳ trở ngại nào, đội ngũ nhẹ nhàng vượt qua.

Nơi này chính là con đường duy nhất có thể thông qua bên kia của Lâm Giới sơn mạch.

Tất nhiên là do Tà tộc ngoại vực làm ra.

Ngăn cách mặt này của Lâm Giới sơn với mặt bên kia.

Chỉ là hiện giờ trận pháp đã bị xé rách.

Lạch trời này chính là con người tạo ra.

Không có một ngọn cỏ!

Thời gian một ngày đã tới chỗ thông qua mặt kia của Lâm Giới sơn, chính là một lạch trời ngăn cản tất cả con đường trong Lâm Giới sơn mạch!

Mọi người nhìn qua vết rách này thấy được một bình nguyên màu đen!

Năm đó Tinh Vẫn Kiếm Hoàng cùng với đông đảo cường giả dẫn đầu trấn áp Tà tộc ngoại vực, sau đó dùng huyết nhục hóa thành lạch trời này!

Nhìn thấy lạch trời này, Lâm Giới không khỏi thở dài.

Bên trong vết nứt có một trận pháp.

Trên không trung có một trận pháp to lớn lúc ẩn lúc hiện.

Đương nhiên ở lạch trời có một vết nứt.

Là tịnh thế đại trận!

Bình nguyên đã bị tà lực đồng hóa biến thành một vùng đất u ám!

Không có hơi thở sự sống!

Diệp Thu Bạch nhìn thấy trường kiếm liền nhận ra.

Đồng thời trên bình nguyên còn có một thanh trường kiếm cắm thẳng đứng!

Diệp Thu Bạch gật gật đầu.

Không cách nào phát ra tác dụng.

Phải biết rằng cách làm này khiến Tinh Vẫn Kiếm Hoàng vĩnh viễn không được nhập luân hồi!

Chỉ là tịnh thế đại trận này cũng đã bị sương đen bao phủ.

Giờ khắc này.

Diệp Thu Bạch cúi người thật sâu về phía trường kiếm một lúc lâu.

Người có thể vì thiên hạ mà làm đến nước này không đáng khâm phục, kính trọng sao?

Đây là kết quả mà Tà tộc ngoại vực không ngừng thông qua sương đen ăn mòn suốt mấy vạn năm.

Trong mắt tràn ngập kính ý.

Có thể lấy huyết nhục bản thân hóa thành lạch trời.

Còn dùng linh hồn của chính mình làm hạch tâm của đại trận trấn áp.

Trường kiếm không hòa hợp với đại địa màu đen của nơi này!

"Thanh kiếm do Kiếm Hoàng tiền bối dùng linh hồn tạo thành, vì trấn áp Tà tộc nơi này!"

Trương Vân Tông bên cạnh trầm giọng nói:

Trường kiếm này chính là bội kiếm của Tinh Vẫn Kiếm Hoàng cũng là Tinh Vẫn kiếm trong tay hắn hiện giờ.

Tinh Vẫn kiếm bắt đầu run rẩy!

Đồng thời thanh kiếm có chút tàn phá cắm trên bình nguyên màu đen cũng bắt đầu run rẩy!

Sau đó là cả bình nguyên cũng bắt đầu run rẩy!

Giống như có động đất.

Mọi người đều kinh hãi nhìn về phía thanh Tinh Vẫn kiếm cắm trên bình nguyên kia.

Chuyện gì xảy ra?

Là ai kích thích thanh kiếm đã yên lặng từ lâu này?

Chỉ có Trương Vân Tông và Lâm Giới nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

Có thể làm được chuyện này chỉ có mình Diệp Thu Bạch!

Không sai.

Chính là thuộc về tông chủ hiện giờ của Tinh Vẫn Kiếm Tông, cường giả Hợp Đạo cảnh, Kiếm Vô Phong

Kiếm ý và giọng nói hắn đều nhận biết cả.

Sắc mặt kim giáp thống lĩnh hơi trầm xuống.

"Để hắn đi, bổn tọa sẽ nhìn chằm chằm."

Không nhìn thấy người ra tay mà lại nghe được thấy một giọng nói truyền khắp toàn bộ bình nguyên!

Không ai biết trong bình nguyên sẽ có thứ thứ gì.

Kim giáp thống lĩnh nói như vậy cũng hợp tình hợp lý.

Trương Vân Tông nhìn về phía kim giáp thống lĩnh nói: "Để hắn đi thôi."

Kim giáp thống lĩnh nhíu mày: "Lấy đại cục làm trọng!"

Nói xong vẫn thấy Diệp Thu Bạch làm theo ý mình đi về phía thanh kiếm liền chuẩn bị ra tay ngăn cản.

Nhưng hắn mới vừa thò tay thì có luồng hơi thở từ trên trời rơi xuống!

Đây là một đạo kiếm ý!

Một đạo kiếm ý thuộc vô thượng chi cảnh!

Kim giáp thống lĩnh biến sắc, ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Hiện giờ hình như Tà tộc ngoại vực đã xé mở phong ấn một chút.

Bình nguyên màu đen vốn đang trấn áp Tà tộc ngoại vực.

"Ngươi hành động như vậy có khả năng sẽ phá hư đại cục!"

Kim giáp thống lĩnh thấy cảnh này, khẽ nhíu mày quát: "Diệp Thu Bạch, không nên đơn độc hành động!"

Diệp Thu Bạch đứng thẳng người lại, giống như bị triệu hoán vậy, từng bước một tiến về phía thanh kiếm cắm trên bình nguyên.

Người thừa kế do Tinh Vẫn Kiếm Hoàng lựa chọn!

Lần này Kiếm Vô Phong đích thân tới nơi này!

Hắn không thể để cho Diệp Thu Bạch và Lâm Giới xảy ra chuyện!

Đây chính là hy vọng của Tinh Vẫn Kiếm Tông!

Huống hồ sư tôn sau lưng Diệp Thu Bạch quá mức khủng bố. . . . . .

Nếu hắn xảy ra chuyện không chừng sẽ có thêm rắc rối.

Kim giáp thống lĩnh ngừng lại.

Mặt mũi Kiếm Vô Phong hắn cần phải cho.

Hơn nữa bọn họ không phải người cùng cấp bậc.

Kiếm Vô Phong chính là cường giả Hợp Đạo cảnh, kiếm đạo vô thượng chi cảnh, là kiếm đạo đệ nhất nhân ở Vô biên giới vực hiện nay!

Trước ánh mắt chăm chú của mọi người, Diệp Thu Bạch chậm rãi đi tới trước thanh kiếm.

Hai bên cách nhau khoảng nửa thước

Diệp Thu Bạch tới nơi này rồi, thanh kiếm càng run rẩy kịch liệt hơn!

Cả thanh kiếm này và Tinh Vẫn kiếm trên người hắn đều đang không ngừng run rẩy!

Diệp Thu Bạch theo bản năng đưa tay chạm vào thanh kiếm cắm trên bình nguyên.

Nháy mắt có một đạo kiếm ý bùng lên bao phủ Diệp Thu Bạch!

Đạo kiếm ý này rất quen thuộc.

Là kiếm ý của Tinh Vẫn Kiếm Hoàng!

Giờ khắc này.

Cảnh giới kiếm đạo của Diệp Thu Bạch điên cuồng tăng lên!

Trong khoảnh khắc trực tiếp đột phá đến cảnh giới Kiếm Thánh!

Trên bình nguyên màu đen xuất hiện muôn vàn sợi kiếm ý gào thét.

Kiếm ý như hóa thành thực chất dựng thẳng lên!

Vô số kiếm ý rong ruổi, bay lượn trên bình nguyên màu đen.

Mọi người nhìn thấy cảnh này mà kinh hãi!

Tuổi này!

Cảnh giới này!

Kiếm đạo đã đột phá đến Kiếm Thánh sao?

Rốt cuộc thiên phú kiếm đạo của người này cao đến mức nào?

Mục Khanh Khanh nhìn thấy cảnh này chỉ hơi kinh ngạc, trong lòng không có gợn sóng quá lớn.

Nàng đã chứng kiến năng lực chiến đấu của Diệp Thu Bạch rồi.

Dù liên thủ với hai người nhưng có thể dùng tu vi Bán Đế mà chống lại, thậm chí còn trọng thương một tên Tà tướng Phân Thần cảnh!

Thiên phú đạt tới loại trình độ này rất bình thường.

Lâm Giới cười khổ nhưng trong mắt không có ghen tị mà lại tràn ngập chiến ý!

Ban đầu Lâm Giới không có để Diệp Thu Bạch trong mắt.

Sau đó coi Diệp Thu Bạch là đối thủ.

Đến bây giờ đã coi Diệp Thu Bạch là một ngọn núi phía trước!

Một ngọn núi mình cần phải trèo lên!

Trên không trung, Kiếm Vô Phong nhìn thấy cảnh này mà mỉm cười.

Một nam tử trung niên bên cạnh lên tiếng hỏi:

"Đây là đệ tử Tinh Vẫn Kiếm Tông?"

Kiếm Vô Phong lắc lắc đầu, cười nói:

"Không phải, nhưng hắn là hy vọng truyền thừa của Tinh Vẫn Kiếm Hoàng."

Nam tử trung niên yên lặng.

Diệp Thu Bạch nhắm mắt lại, điên cuồng hấp thụ kiếm ý quanh thân.

Sau khi hắn hấp thu và mở mắt thì sắc mặt trở nên nghiêm trọng, lại cúi người trước thanh kiếm.

Lúc này trong đầu hắn có một tiếng nói hư vô mờ mịt quen thuộc vang lên.

"Giao cho ngươi. . . . . ."

Diệp Thu Bạch nghiêm túc đáp.

"Không phụ gửi gắm!". . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận