Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 745 - Khiếp sợ! Dã tâm bành trướng

. . . .

Kiếm đạo có khả năng xuyên thủng hết thảy mọi hư vọng, màn che.

Một tên kiếm tu cường đại thông thường đối mặt với ảo cảnh hoặc là tâm ma đều có ưu thế hơn so với những người tu đạo khác, đều có thể nhanh chóng thoát khỏi trùng vây.

Diệp Thu Bạch mượn lực lượng từ Thanh Vân kiếm, dùng kiếm chi đạo tắc và Cửu Cửu Hồng Mông Thần Lôi của Mục Phù Sinh để dò xét.

Như vậy, nếu như vẫn không thể tra dò xét ra điểm bất thường bên trong đám linh hồn thể lưu động trong ngân hà thì thật sự không có bất kỳ vấn đề gì.

Nhưng mà Mục Phù Sinh tin chắc rằng trong đám linh hồn thể khổng lồ này tất nhiên có giấu giếm sát khí!

Bóng người trong quầng sáng biến sắc.

Không chỉ là vì thanh kiếm trong tay Diệp Thu Bạch mà còn vì lôi pháp mà Mục Phù Sinh phóng xuất ra.

Trong mắt bóng người, không phải người nào cũng có thể xưng là thiên kiêu.

Giờ phút này.

Nhân vật như thế này chỉ cần không chết ngày sau chắc chắn thành cường giả một phương.

Chính là trong mắt bóng người trong quầng sáng thì hai người này chỉ mạnh hơn người tu đạo bình thường một ít thôi.

Nhưng mà sự khiếp sợ nhanh chóng giảm dần, thay vào đó là nụ cười đầy tà ý.

Diệp Thu Bạch cùng với Mục Phù Sinh cũng đang cật lực lực khống chế không gây tổn hại linh hồn thể.

Hai người thế mà thông qua một ít dấu vết liền phỏng đoán, hơn nữa lập tức hành động.

Bên trong ngân hà.

"Thật sự thú vị."

Đây là điều khiến bóng người trong quầng sáng không ngờ tới.

Không phải Tô Mộ U, Lâm Trí Nam cũng được gọi là nhân vật có thiên phú và trí lực hàng đầu sao?

Chỉ thấy tay Diệp Thu Bạch cầm chặt chuôi Thanh Vân kiếm.

Hắn chưa từng nghĩ tới ở giới vực trung vĩ độ thế mà tồn tại loại thiên kiêu trẻ tuổi này.

Thanh Vân kiếm đã bị rút ra một thước!

Kiếm chi đạo tắc cùng với hai đạo thần lôi đang thâm nhập vào đám linh hồn thể khổng lồ kia.

Tiểu Hắc bên cạnh dời mắt nhìn Diệp Thu Bạch.

Đôi tay không ngừng run rẩy.

Khi kiếm chi đạo tắc che trời lấp đất cuồn cuộn hướng tới ngân hà.

Sắc mặt Diệp Thu Bạch bởi vì lực lượng phản phệ cùng với tiêu hao linh khí quá mức mà trở nên tái nhợt, không còn huyết sắc!

Sau khi một thước thân kiếm lộ ra liền ngừng lại.

"Sư huynh, được rồi!"

Nhưng mà hiển nhiên đây đã là cực hạn của Diệp Thu Bạch.

Sau đó cả người giống như không còn sức lực ngồi bệch xuống trên mặt đất.

Diệp Thu Bạch cũng lập tức thu hồi kiếm chi đạo tắc trả Thanh Vân kiếm về trong vỏ.

Nghe vậy.

Lúc này Diệp Thu Bạch chỉ có thể dồn phần sức lực còn lại duy trì Thanh Vân kiếm phóng thích kiếm chi đạo tắc.

Sắc mặt Mục Phù Sinh trở nên ngưng trọng, chuyện hắn có thể làm chính là tận lực phối hợp với kiếm chi đạo tắc mà Diệp Thu Bạch phóng xuất ra, dùng tốc độ nhanh nhất tìm ra điểm bất thường.

Ước chừng nửa nén hương trôi qua.

Hai đồng tử Mục Phù Sinh co lại, ngay sau đó lập tức hướng về Diệp Thu Bạch quát to:

Diệp Thu Bạch cũng bắt đầu thừa nhận lực lượng phản phệ cường đại mà Thanh Vân kiếm mang đến cho mình.

Miệng vết thương dọc theo cánh tay không ngừng lan khắp toàn thân.

Tia máu không ngừng phun ra từ các vết rạn!

Da thịt xuất hiện vết rạn nứt!

Toàn thân đã bị máu nhuộm hồng.

Lập tức ăn vào một viên đan dược phục hồi, lúc này mới trạng thái tốt hơn một chút.

Diệp Thu Bạch nhìn về phía Mục Phù Sinh, yếu ớt nói:

"Thế nào?"

Mục Phù Sinh cười gật gật đầu, sau đó nhìn về phía quầng sáng nói:

"Tiền bối muốn khống chế chúng ta sao?"

Khi Mục Phù Sinh nói ra những lời này.

Sắc mặt Tô Mộ U, Lâm Trí Nam và đám người đều cứng lại.

Nếu nói ra lời này.

Nghe được nơi này.

"Đại biểu cho bọn họ đã không thể tiến bộ được nữa, bị hậu bối đuổi theo chỉ là vấn đề thời gian mà thôi."

Bóng người tràn đầy cuồng ngạo nói, giờ khắc này hắn cho đám người Diệp Thu Bạch biết dã tâm của mình.

"Trở thành chí cường giả của một vĩ độ, tuy rằng bên ngoài trông rất quang vinh nhưng nếu trở thành tồn tại đỉnh ở phương thế giới của mình thì sẽ đại biểu cho điều gì?"

"Nhưng mà chúng ta lại cảm thấy người có mới quan trọng nhất, là tương lại của một phương thế giới."

Bóng người trong quầng sáng vừa cười vừa nói:

"Với thực lực hiện tại của chúng ta dù có khống chế e là cũng làm không được chuyện gì đi?"

Nghe Mục Phù Sinh nói xong, bóng người không khỏi lắc đầu cười khẽ.

"Đúng là rất cẩn thận, thiên phú cũng không tồi, nhưng mà cách cục hơi nhỏ."

Cách cục hơi nhỏ?

Đám người Mục Phù Sinh cảm thấy khó hiểu.

Bóng người trong quầng sáng tiếp tục nói.

Mỗi một một câu, mỗi một chữ kế tiếp đều khiến cho mọi người kinh hãi!

"Ở một phương thế giới, một phương vĩ độ, cái gì là quan trọng nhất?"

"Phần lớn người chắc chắn sẽ nói chiến lực đỉnh quan trọng nhất, đúng là rất có đạo lý."

"Tiền bối cũng rất thẳng thắn, nhưng vì sao phải làm như vậy?"

Nghe vậy, Mục Phù Sinh ngưng trọng nói:

"Đúng là ta có suy nghĩ này."

"Các ngươi thật sự cẩn thận nha."

Bóng người bên trong quầng sáng cũng không có vì thế mà cảm thấy ngoài ý muốn, giọng điệu hài hước nói:

Vậy có nghĩa là Diệp Thu Bạch cùng Mục Phù Sinh đã tìm được chỗ không ổn trong đám linh hồn thể rồi!

Bất kể là Tiểu Hắc, Diệp Thu Bạch hay Mục Phù Sinh đều cảm thấy ngưng trọng.

Ba người liếc mắt nhìn nhau.

Hình như đều đã đoán được mục đích, nguyên nhân vì sao của chủ nhân sau màn Tuyệt Hồn thành phải làm mấy chuyện này!

"Các ngươi có nghĩ tới khi các ngươi khống chế thiên kiêu của giới vực này, thật lâu về sau, giới vực này, thậm chí là cả vĩ độ này đều nằm trong sự khống chế của ngươi?"

Dã tâm!

Dã tâm bành trướng đến vô hạn!

Sau khi nghe đến đây, sắc mặt Lâm Trí Nam cùng Tô Mộ U cũng hoàn toàn thay đổi.

Nghe thì rất buồn cười nhưng mà thực tế lại cực kỳ hợp lý, cực kỳ khủng bố!

Thiên kiêu tuyệt đỉnh của một phương vĩ độ đều bị người khác khống chế.

Như vậy sau khi những thiên kiêu đó trưởng thành lên, chắc chắn sẽ trở thành người chủ sự một phương.

Độc thủ sau màn khống chế các thiên kiêu trong tay cũng tương đương với trực tiếp thống trị một phương giới vực!

"Thiên kiêu trong lời ta nói không đại biểu những kẻ khác, chỉ có kẻ thể thông qua khảo nghiệm cuối cùng của Tuyệt Hồn thành mới có tư cách lọt vào mắt chúng ta."

Diệp Thu Bạch đạp bộ tiến lên, sắc mặt ngưng trọng nhìn về phía quầng sáng hỏi:

"Vậy vì sao các ngươi không tự mình hạ tràng?

Có thể làm được loại chuyện này tự nhiên cũng có thực lực chiếm lĩnh giới vực trung vĩ độ đi?"

Nghe vậy, bóng người cười nhạo:

"Tất nhiên có thực lực, nhưng mà giới vực vĩ độ cao không cách nào ra tay đối giới vực trung vĩ độ, có đủ loại hạn chế."

"Còn cụ thể thế nào, nếu các ngươi có thể tiến đến giới vực vĩ độ cao tự nhiên sẽ hiểu rõ."

Đám người Diệp Thu Bạch liếc nhìn nhau.

Yên lặng không nói gì nhưng từ biểu cảm của từng người đều có thể nhận thấy được đối phương đều chấn động. . . . . .

Dùng loại thủ đoạn này khống chế một phương giới vực.

Nghĩ cũng không cần nghĩ nữa.

Địa phương tương tự như Tuyệt Hồn thành này chắc chắn không chỉ có một hai nơi!

Lúc này, bóng người tiếp tục nói:

"Nếu bị các ngươi phát hiện vậy thì các ngươi cũng có tư cách gia nhập chúng ta."

"Như thế nào, nếu các ngươi có thể trung thành với chúng ta thì chúng ta có thể buông lỏng khống chế đối với các ngươi, lúc khống chế phương vĩ độ này cũng có thể giao cho các ngươi tiến hành quản lý."

Bóng người trong quầng sáng nói lời tràn ngập dụ hoặc. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận