Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1327 - Quân bị diễn võ

Đám người Tiểu Hắc nhanh chóng tỏ vẻ tiếp nhận nhiệm vụ từ Cửu hoàng tử.

Nhưng lần này Diệp Thu Bạch và Thạch Sinh không đi.

Theo lời của Mục Phù Sinh thì lần này bọn họ tới Cửu Long thần triều, mục đích của Cửu hoàng tử hướng về hắn.

Thứ nhất, hai người ở lại Hỗn Linh học viện xem như để phòng bị.

Dù sao đối phương cũng biết bọn họ là sư huynh đệ, có người ở lại Hỗn Linh học viện, một khi mấy người Mục Phù Sinh xảy ra chút chuyện cũng có thể kịp thời nhờ Hỗn Linh học viện trợ giúp.

Tương đương với chấn nhiếp những kẻ có ý đồ.

Thứ hai, Diệp Thu Bạch và Thạch Sinh đã tu luyện đến thời khắc mấu chốt.

Cảnh giới kiếm đạo của Diệp Thu Bạch có dấu hiệu buông lỏng, Thạch Sinh thì nhận ra trên Tinh Thần Thạch Sơn có thể có Tinh thần nội hạch.

Ba người Mục Phù Sinh nhìn nhau.

Thực lực của người này mạnh hơn người trước không ít...

Nhưng bởi vì như thế nên làm cho người nhạy cảm với nguy hiểm như Mục Phù Sinh và Tiểu Hắc cảm nhận được nguy hiểm mãnh liệt từ trên người lão giả.

Hoặc người này vốn ẩn trong bóng tối, chỉ là hôm nay bị ép chuyển ra chỗ sáng.

Đợi đến khi ba người tới Cửu Long Thành, người của Cửu hoàng tử đã ở cửa thành nghênh đón.

"Mong sao mong trăng, rốt cục đã tới."

Một khi đột phá hoặc tìm được Tinh thần nội hạch, thực lực của hai người sẽ gia tăng một mảng lớn.

Ba người đi theo lão giả tới Thanh Long biệt viện.

Là một lão đầu trông rất bình thường, cho dù đi trên đường cái cũng sẽ không khiến cho người ta chú ý.

Cho nên lần này, người đến Cửu Long thần triều là Tiểu Hắc, Mục Phù Sinh và Phương Khung.

"Xem ra, Cửu hoàng tử... à không, bên cạnh Thái tử không thiếu người, tên cường giả Tổ Cảnh kia phản bội, hiện giờ lại tìm được người thay thế."

Thái tử được sắc phong tất nhiên sẽ có biệt viện riêng dành cho Thái tử.

"Ba vị, Thái tử điện hạ chờ ở Thanh Long biệt viện đã lâu, kính xin đi theo lão nô."

Thái tử lại cười cười nói: "Ở chỗ này quen rồi, con người ta vẫn có chút nhớ tình cũ."

Trong biệt viện, Thái tử đã sớm nấu trà, thấy ba người đến liền mỉm cười đứng dậy nói:

Ba người Mục Phù Sinh tiến lại cười nói: "Thái tử điện hạ cũng đã trở thành Thái tử, còn ở nơi này sao?"

"Bất quá Diệp huynh và Thạch huynh đâu? Sao lần này bọn họ không tới?"

Lại tiến thêm một bước chính là Thiên tử Thần triều.

Thái tử cười cười, phất tay đưa ba chén trà thơm đã nấu xong đưa đến trước mặt ba người, nói:

Cũng là người trong hoàng thất, Mục Phù Sinh hiểu rõ mấy chuyện cong cong quẹo quẹo kiểu này, vì thế cười cười nói:

Phía trên ghi ba bốn chữ 'Quân bị diễn võ'.

Nhớ tình cũ không chỉ có phòng ốc, còn có những người khác.

"Phương diện quân bị luôn được Đại hoàng tử quản lý, mặc dù trong quân có một đội quân nghe lệnh ta nhưng không tính là nhiều, hơn nữa ta không có quyền lên tiếng trong đại quân."

"Nếu ta đã ngồi lên vị trí Thái tử, bất kể phương diện sinh ý hay quân bị của Thần triều đều có chút quyền lên tiếng."

Thái tử cũng bắt đầu giải thích.

"Vậy đến lúc tiến thêm một bước cũng không thể bởi vì nhớ tình cũ mà ở lại nơi này nha."

"Bất quá yên tâm đi, ta hy vọng các ngươi đứng ở bên ta."

Mục Phù Sinh gật đầu: "Vậy nhiệm vụ lần này ngươi muốn chúng ta đảm đương vai trò gì đây?"

Nghe vậy, Thái tử lấy ra một tấm thiệp mời đưa cho Mục Phù Sinh, Mục Phù Sinh tiếp nhận, cùng Tiểu Hắc và Phương Khung xem xét.

Thái tử cười vang: "Mượn cát ngôn của ngươi."

"Xem ra Mục huynh các ngươi vẫn không yên tâm với ta!"

Mục Phù Sinh trả lời: "Bọn họ tiến vào thời kỳ tu luyện mấu chốt nên ở lại học viện."

Thái tử như vừa mới phát hiện, cố ý liếc mắt nhìn ra phía sau.

"Lần quân bị diễn này chính là cơ hội cho tất cả các đại quân của Thần triều triển lãm thực lực của mình, ta hi vọng các ngươi có thể gia nhập đội quận của ta, đại biểu ta xuất chiến."

"Nếu như có thể lấy được thứ hạng tốt, vậy ta sẽ có quyền lên tiếng trong quân."

Quân đội là nơi tôn sùng thực lực nhất, nếu như ngươi không có thực lực, cho dù ngươi là Thái tử cũng sẽ không thể hạ lệnh.

Không đợi đám Mục Phù Sinh nói chuyện, Thái tử lại nói:

"Đương nhiên, thù lao lần này không kém lần trước."

Mục Phù Sinh thu hồi thiệp mời, hỏi:

"Vậy vì sao Thái tử tìm chúng ta? Trong Hỗn Linh học viện có rất nhiều người mạnh hơn chúng ta."

Thái tử nghe vậy cười khổ một tiếng.

Trải qua sự kiện lần trước, ta không dám tìm người không quen. Huống hồ trong Thần triều ta cũng bốn bề thọ địch, người nhớ thương vị trí của ta không ít đâu."

Sở lão gật đầu rồi biến mất. giống như chưa từng xuất hiện...

Đứng về phía ta, đối với bọn họ chỗ tốt càng nhiều.

Thái tử lại cười lắc đầu: "Không cần đâu Sở lão, không nói đến bọn họ không có lý do đứng đối lập với ta, huống hồ nếu người kia còn muốn tiếp tục che giấu thì cũng sẽ không đứng ở đối lập với ta."

Đợi sau khi ba người rời đi, lão giả kia đột nhiên xuất hiện sau lưng Thái tử, thản nhiên nói: "Cần lão nô đi theo bọn họ không?"

Ba người Mục Phù Sinh nhận lấy lệnh bài liền rời đi.

Đây là hạ lệnh đuổi khách.

Thù lao dọa người thế này cho dù mời một tên cường giả Tổ Cảnh cũng cực kỳ dễ dàng.

Thái tử tiếp tục nói:

"Ta cần các ngươi tham gia Quân bị diễn võ cấp bậc Thần Đế, Tổ Cảnh và Thần Chủ cảnh sẽ có những người khác tham gia."

"Cho nên ta hỏi các ngươi một lần nữa, các ngươi tiếp nhận nhiệm vụ này sao?"

Ba người Mục Phù Sinh liếc nhau.

Đến cũng đã đến, Phần Thiên Đan cũng có tác dụng luyện thể đối với Tiểu Hắc.

Vì thế ba người liền gật đầu đáp ứng.

Thái tử mỉm cười lấy ra một tấm lệnh bài, nói:

"Các ngươi mang theo lệnh bài này, sẽ không có ai ở Cửu Long Thành dám làm khó dễ các ngươi. Ta còn có chút việc cần đến hoàng cung một chuyến, các ngươi cứ tự nhiên."

Xem thù lao chút, mười vạn viên Hỗn Nguyên Thạch cộng thêm một viên đan dược Tổ Cảnh, Phần Thiên Đan.

Nếu ngươi không thể tìm được người, chỉ có thể nói là ngươi chưa đưa ra đủ lợi ích.

Đặc biệt ở Hỗn Độn Giới lấy lợi ích làm đầu này lại càng dễ.

Thân là Thái tử, cho dù người có thể tín nhiệm rất ít nhưng muốn tìm cường giả phục vụ cho mình rất dễ dàng.

Bất quá Mục Phù Sinh không có khả năng tin tưởng đây là sự thật.

Những lời này nghe qua không có vấn đề gì.

Về tới chỗ nghỉ ngơi, Phương Khung hỏi: "Mấy ngày nay chúng ta làm gì đây?"

Tiểu Hắc nhún vai: "Tu luyện thôi."

Mục Phù Sinh lại nói:

"Các ngươi tu luyện đi, ta ra ngoài tìm hiểu tình báo."

Mỗi lần đến một nơi mới hoặc có mục đích mới.

Mục Phù Sinh đều có thói quen điều tra rõ ràng tình huống nơi trước.

Dứt lời liền phủ thêm áo choàng ẩn giấu khí tức, dán phù triện ẩn giấu khí tức, đeo ngọc bội ẩn giấu khí tức rồi mới lặng lẽ rời khỏi tiểu viện...
Bạn cần đăng nhập để bình luận