Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1824: Nghịch chuyển Long Hổ đài

Chương 1824: Đảo ngược Long Hổ đài
Nghĩ đến dã tâm của đối phương rất lớn.
Nhưng không ngờ lại lớn đến mức này... Không chỉ khống chế được những thiên kiêu dưới trướng bọn chúng, mà còn muốn một mẻ hốt gọn cả những thiên kiêu không chịu hợp tác với chúng?
Vẻ mặt Huyền Chủ âm trầm, nghe nam tử áo trắng thản nhiên nói ra những lời độc ác này, từng chữ thốt ra, nghiến răng nghiến lợi: "Đây là muốn đoạn tuyệt tương lai của Hỗn Độn Giới!"
Mỗi một thiên chi kiêu tử của các thế lực đỉnh cao, đều là những người mà tông môn đã tốn không ít tài nguyên bồi dưỡng, để có thể gặp được và nuôi dưỡng một thiên kiêu như vậy, khí vận và tài nguyên đều không thể thiếu.
Nếu như những thiên kiêu này tổn thương gần hết, Hỗn Độn Giới sẽ lâm vào tình trạng không người kế tục, đợi thêm cả vạn năm hoặc lâu hơn nữa, đến lúc đó nếu vẫn không có trụ cột xuất hiện, văn minh võ đạo của Hỗn Độn Giới sẽ tự động thụt lùi, cuối cùng đi vào hoang tàn, biến mất.
Thủ đoạn này, làm sao có thể không độc ác?
Huyền Chủ làm sao có thể không tức giận?
Nếu không phải sợ đánh rắn động cỏ, có lẽ Huyền Chủ đã trực tiếp ra tay giết hết đám người này, đại khai sát giới...
Hứa Dạ Minh ở bên cạnh khuyên nhủ: "Tiền bối, tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu, hiện tại chúng ta ở trong bóng tối phát hiện ra kế hoạch của đối phương, mới có thể phòng ngừa và ngăn cản bọn chúng."
Nghe vậy, Huyền Chủ liếc nhìn Hứa Dạ Minh một cách kỳ quái, nói: "Những lời này lại có thể thốt ra từ miệng của ngươi?"
Hứa Dạ Minh: "..."
Mẹ kiếp...
Nắm đấm siết chặt!
Cái tên này thật vất vả mới nói được một câu an ủi người, vậy mà còn bị lão già này trào phúng.
Nếu không phải thực lực lão già này quá mạnh, có lẽ Hứa Dạ Minh đã động thủ rồi.
Hai người tiếp tục xem.
Người áo đen cầm đầu vẫn dùng giọng nói già nua, đã qua xử lý, báo cáo: "Hiện tại biến số chính là đám người đến từ nhân gian kia."
Nam tử áo trắng nhíu mày, "Nhân gian?"
Thực tế thì thần giới đã âm thầm ra tay với nhân gian rất nhiều lần, thậm chí đã hủy diệt, tấn công nhân gian còn nhiều hơn Hỗn Độn Giới.
Nhưng nhân gian vẫn sống sót, thậm chí cho đến bây giờ còn cường đại hơn so với thời Thượng Cổ.
Thần giới.
Khi đang tra xét vị trí nhân gian thì đều bị một làn sương mù không thể nói rõ cũng không thể miêu tả được ngăn trở, hiện tại ngay cả vị trí cụ thể của phàm nhân giới cũng không xác định được.
Chuyện này đương nhiên là do Lục Trường Sinh sắp đặt.
Hiện tại, người nhân gian cơ bản đều lấy đệ tử Thảo Đường như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Thanh Tiêu Học Viện, Vân Hoàng Đế Quốc, Thanh Vân kiếm Tông, Thư Trai, và Ma Vương Vực.
Năm thế lực này đã trở thành lãnh tụ nhân gian.
Đều là đệ tử Thảo Đường, Lục Trường Sinh đương nhiên phải có sự chuẩn bị, để tránh chó cùng rứt giậu.
Nam tử áo trắng hiển nhiên cũng biết tình hình nhân gian, khi nghe người áo đen nói đến ba chữ "nhân gian" thì sắc mặt có vẻ hơi dao động.
Người áo đen giải thích: "Theo thứ tự là Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc, Thạch Sinh, Mục Phù Sinh, Hứa Dạ Minh... bọn họ đều cơ bản có được Nhật Nguyệt Lệnh, trong đó Diệp Thu Bạch còn đạt được truyền thừa của Thanh Vân Kiếm Chủ... Bây giờ chỉ thiếu truyền thừa ở hạch tâm chi địa là sẽ tập hợp đủ."
Thanh Vân kiếm Chủ...
Đó cũng là một nhân vật khiến thần giới phải cực kỳ đau đầu năm đó.
"Hơn nữa, tốc độ tăng tiến cảnh giới và khả năng vượt cấp tác chiến của bọn họ có thể xem là yêu nghiệt, ở toàn bộ Hỗn Độn Giới này, có thể sánh bằng ta chỉ mới nghe nói qua hai người." Người áo đen trầm giọng nói: "Hiện giờ người đứng thứ hai trên Thương Huyền Bảng là Túc Nguyên của Túc Tiên Tông, cùng với người đứng thứ nhất là Hà Mộng Thần của Hà Đồ thị."
Nam tử áo trắng khẽ nhíu mày, "Có khả năng thu phục được bọn chúng không?"
Người áo đen lắc đầu: "Dựa theo tình báo thì bọn họ đều có mục đích của riêng mình, có lẽ không thể nào."
Nam tử áo trắng trầm ngâm một hồi nói: "Cứ thử xem đi, có thể ra giá cao hơn, thậm chí có thể hứa hẹn xuất thần giới sẽ cho bọn họ nhiều tài nguyên phong phú hơn, đủ để bọn họ đột phá cửu trọng lôi kiếp, thậm chí bước lên trên giới thần."
Gò má trắng nõn của người áo đen lộ vẻ kinh hãi dưới lớp áo bào đen, "Đại nhân sao lại coi trọng mấy người ở nhân gian như vậy?"
Nam tử áo trắng không nói gì.
Nhưng Hứa Dạ Minh bên kia lại đoán được ý đồ của nam tử áo trắng.
Chuyện ở nhân gian trước đó, hắn đã nghe các sư huynh sư tỷ kể qua.
Theo tình huống này mà phát triển, có lẽ nam tử áo trắng muốn thu phục mấy người bọn họ, sau đó từ bên trong làm tan rã nhân gian.
Nhưng mà...
Nam tử áo trắng có lẽ suy nghĩ quá nhiều.
Cửu trọng lôi kiếp?
Mục sư huynh đã bước vào cửu trọng lôi kiếp rồi, sư tôn tự nhiên sẽ có thủ đoạn này.
Càng không cần nói đến tài nguyên phong phú...
Đan dược, trận pháp quyển trục, phù triện, khôi lỗi và các loại pháp bảo khác của người khác, đều được tính theo cái.
Còn ở chỗ sư tôn thì sao?
Đều tính theo lô mà tính...
Điều này hoàn toàn không thể so sánh được.
Nam tử áo trắng nói: "Tóm lại, các ngươi cứ thử xem, nếu không được thì hãy phế bỏ tu vi của bọn chúng, rồi bắt sống đến trước mặt bản tọa, bản tọa có một vài chuyện muốn hỏi."
Người áo đen dù trong lòng kinh ngạc bất định, nhưng vẫn gật đầu đáp ứng.
"Tiếp theo, bắt đầu chính sự thôi."
Vừa nói, nam tử áo trắng vừa đi đến ngay trước cửa động.
Mà đám người áo đen đều lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
Chỉ thấy nam tử áo trắng mở hai tay, trong lòng bàn tay trái và phải đều có một pháp ấn.
Tay trái là ấn đầu rồng, tay phải là ấn hổ thú.
Nam tử áo trắng miệng niệm những lời khó hiểu, những lời kia ngưng tụ thành những ký tự pháp ấn, bay lơ lửng trên khoảng đất trống trước người nam tử áo trắng.
Mặt đất bắt đầu rung chuyển, chấn động không ngừng!
Trên khoảng đất trống trước mặt nam tử áo trắng, mặt đất nứt ra, một pháp đàn từ đó phá đất mà trồi lên!
Pháp đàn không lớn, nhưng những đường vân và ký tự huyền diệu phía trên đều tinh xảo khác thường.
Trong ánh mắt cuồng nhiệt của đám người áo đen, nam tử áo trắng ném ấn rồng hổ trong hai tay ra, hai bảo ấn một trái một phải khảm vào pháp đàn, Ầm ầm!
Phía sau nam tử áo trắng là cửa hang.
Một lượng lớn thần khí đột nhiên phun ra, rơi vào tế đàn!
Chỉ trong nháy mắt, trên pháp đàn đã tụ tập thần khí tinh khiết nồng đậm!
Thấy cảnh này.
Thần sắc của Huyền Chủ biến đổi: "Là đảo ngược Long Hổ đài!"
Hứa Dạ Minh không có hứng đi soi mói cái tên này, mà cau mày hỏi: "Thứ này có tác dụng gì?"
Dù sao thấy đối phương là vì thứ này mà đến, lại thêm sắc mặt Huyền Chủ thay đổi, có lẽ đây là thứ gì đó ghê gớm, Hứa Dạ Minh không có hứng đi trêu đùa.
Huyền Chủ ngưng giọng nói: "Nói ngắn gọn, nó sẽ chuyển hóa toàn bộ tiên khí trong cơ thể bọn họ thành thần khí."
Hứa Dạ Minh: "..."
Không phải, chỉ có thế thôi sao?
Bọn họ hiện tại trong người cũng toàn là thần khí rồi mà!
Chỉ là vì tránh bị người khác phát hiện, quá mức phô trương, nên sư tôn mới dùng thủ đoạn đặc thù ẩn đi thần khí trong người bọn họ, nên người ngoài nhìn vào vẫn nghĩ là tiên khí.
Huyền Chủ tiếp tục nói: "Hơn nữa, khi được thần khí gia trì, bọn họ không chỉ đột phá được cảnh giới cao hơn, mà còn có thể phá vỡ quy tắc lôi kiếp, chiến lực thực tế sẽ tăng lên gấp ba lần."
"Chỉ là... làm vậy cũng có một tệ hại, sử dụng đảo ngược Long Hổ đài để chuyển hóa thần khí, thần khí trong cơ thể của bọn họ có thể bị thần giới tùy ý điều động."
Nói cách khác...
Bọn họ không thể nào phản kháng lại người của thần giới, hoàn toàn trở thành nô lệ.
Đổi lấy thực lực cao hơn.
Đem tự do của mình bán cho ác quỷ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận