Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1130 - Pháp thân, A Tu La

. . . .

Đây là lần đầu tiên Thạch Sinh sử dụng Lạc Tinh Thần Phủ.

Đối mặt với Tống Từ, cảm nhận được khí tức tịch diệt mà hắn phát ra.

Thạch Sinh biết đối phương một tên cực kỳ khó chơi, hơn nữa hoàn toàn không cùng một một cấp bậc với những đối thủ trước nên Thạch Sinh quyết định thật nhanh lấy ra Lạc Tinh Thần Phủ.

Trông Lạc Tinh Thần Phủ cũng không có gì đặc biệt, chỉ là như một thanh phủ đốn củi rất bình thường.

Nhưng sự dày nặng cùng với thâm sâu có thể liếc mắt một cái liền cảm nhận.

Tống Từ nhìn thanh phủ trong tay Thạch Sinh, lông mày lập tức nhíu chặt.

"Ngươi rốt cuộc là ai? Từ đâu đến?"

Thạch Sinh cầm Lạc Tinh Thần Phủ, khí chất toàn thân biến đổi long trời lở đất.

Tinh không đan điền của Thạch Sinh chiếu rọi trên mảnh tinh không này.

Vũ khí đỉnh cấp tuyệt đối phải xứng với thế lực đỉnh cấp, không phải thế lực bình thường có thể thừa nhận!

Trong mảnh dung nham địa hỏa đỏ thẫm, tinh thần chi lực mạnh mẽ tạo ra một mảnh tinh không!

Không có một chút thực lực tất nhiên sẽ bị cướp!

Lạc Tinh Thần Phủ bị kích hoạt!

Loại vũ khí này tuyệt đối không phải khí vận của thế lực bình thường có thể chịu đựng được.

Tinh thần nội hạch treo cao trong tinh không.

Thậm chí giết người diệt khẩu...

Có được loại vũ khí cấp bậc này tuyệt đối sẽ bị các cường giả đỉnh cấp cùng với các thế lực nhớ thương.

Tinh thần chi lực nồng đậm đến cực hạn điên cuồng lưu chuyển quanh thân Thạch Sinh.

Lúc này Lạc Tinh Thần Phủ giống như một vòng xoáy dùng một tốc độ cực kỳ khủng bố cắn nuốt tinh thần chi lực trong cơ thể Thạch Sinh!

Bằng không sẽ chỉ dẫn tới họa diệt môn.

Tinh Thần Thần Đế thấy một màn như vậy, không khỏi ngưng trọng nói:

Khi tinh thần chi lực trong cơ thể Thạch Sinh chảy vào Lạc Tinh Thần Phủ.

Từng đường hoa văn xanh thẳm xuất hiện trên cán phủ sau đó chậm rãi lan đến lưỡi phủ.

"Bất quá, cho dù vũ khí này, với thực lực của ngươi cũng không cách nào phát huy ra toàn bộ uy năng của nó.

Hắn cũng có thể cảm giác được tinh thần chi lực trong cơ thể mình đang nhanh chóng xói mòn.

Nhưng cỗ năng lượng màu đen đang cuồn cuộn bên trong lại làm cho người ta sợ hãi!

Thạch Sinh ngưng trọng gật gật đầu:

Tống Từ không cam lòng yếu thế cười lạnh.

"Ngươi chỉ có cơ hội vung phủ ba lần, sau ba thần thì tinh thần chi lực của ngươi sẽ cạn kiệt!"

Theo một tiếng gào thét, dung nham địa hỏa càng lưu động mãnh liệt hơn.

Chỉ để lại một vòng xoáy khí nho nhỏ ở chỗ vừa đặt chân!

Vừa dứt lời liền đồng thời biến mất tại chỗ!

"Ta hiểu, đa tạ tiền bối nhắc nhở."

Thạch Sinh lạnh lùng nhìn Tống Từ, nói:

"Ngươi đã không nhượng bộ, vậy đừng trách ta không khách khí."

"Ta ngược lại muốn thử xem tinh thần chi lực trong truyền thuyết cường đại tới mức nào mà dẫn tới nhiều thế lực đều muốn có được phương pháp tu luyện."

Lúc này, Tống Từ tiếp tục nói:

Quả cầu màu đen sẫm trông không lớn lắm.

Nói tới đây tịch diệt chi lực tràn ra từ hai tay Tống Từ ngưng tụ thành hai quả cầu!

Ngươi có thể làm như thế nào?"

Bóng dáng Thạch Sinh và Tống Từ lại xuất hiện!

Khoảng cách giữa hai người không tới hai bước.

Tống Từ treo nụ cười lạnh, hai quả cầu màu đen trong tay ấn về phía ngực Thạch Sinh.

Lực lượng tịch diệt mạnh mẽ không ngừng bị áp súc, không gian chung quanh bắt đầu sụp đổ!

Thạch Sinh có thể cảm giác rõ hai quả cầu chưa chạm vào ngực của mình nhưng tịch diệt chi lực đã khiến cho thân thể của hắn cảm giác được khó chịu.

Cơ bắp toàn thân cùng với lục phủ ngũ tạng đều bắt đầu co rút lại! Lớp áo nơi ngực cũng bắt đầu vỡ ra!

Tống Từ đối mặt với Lạc Tinh Thần Phủ cũng không có lui về phía sau, điều này đại biểu cho hắn tự tin một cách tuyệt đối vào thực lực của mình!

Hiện giờ triển lộ ra một góc băng sơn cũng đủ để chứng thực hắn quả thật có vốn liếng kiêu ngạo!

Thạch Sinh cũng kiên quyết không lui về phía sau, cho dù liều mạng ngươi chết ta sống cũng không đáng tiếc!

Từng luồng khí lãng từ trung tâm va chạm lan ra, càn quét bốn phương tám hướng!

Một tiếng nổ như bị dồn nén đã lâu phát ra.

Sau thời gian mấy hơi thở, tất cả quy tắc lực trong khu vực khôi phục bình thường.

Ầm!

Mặt khác là dư ba do tịch diệt chi lực mang đến không ngừng ăn mòn thân thể của hắn.

Một mặt là Lạc Tinh Thần Phủ không ngừng rút lấy tinh thần chi lực trong cơ thể.

Nương theo tịch diệt chi lực cùng với tinh thần chi lực bộc phát.

Lấy hai người làm trung tâm, không khí cùng với quy tắc chi lực, dung nham địa hỏa trong khu vực này đều biến mất, trở thành một khu vực chân không!

Ngay cả thanh âm cũng biến mất!

Chỉ là khi công kích hoàn toàn va chạm, sắc mặt Tống Từ kinh biến!

Tịch diệt chi lực có thể tịch diệt hết thảy quy tắc chi lực!

Nhưng mà tinh thần chi lực của Thạch Sinh lại không có dấu hiệu tiêu tán!

Không đúng, phải nói là Lạc Tinh Thần Phủ trong tay Thạch Sinh!

Tinh thần chi lực nó phóng thích ra không những không giảm mà còn tăng, không ngừng đối kháng với tịch diệt chi lực.

Thạch Sinh cảm giác được thân thể của mình như muốn rách ra.

Hai quả cầu tịch diệt của Tống Từ đập vào Lạc Tinh Thần Phủ!

Công kích của hai bên va chạm!

Ầm ầm!

Hoa văn xanh thẳm trên thanh phủ phát sáng mãnh liệt!

Khoảnh khắc xuất phủ, mảnh tinh không mênh mông cũng điên cuồng rót tinh thần chi lực vào trong Lạc Tinh Thần Phủ!

Hai tay hắn cầm chặt Lạc Tinh Thần Phủ, gầm nhẹ một tiếng chém thẳng tới hai quả cầu màu đen!

Hai quả cầu bị Lạc Tinh Thần Phủ chém trúng ầm ầm vỡ nát!

Sắc mặt Tống Từ trắng bệch, bị dư ba chấn lui!

Lui hơn mười bước hắn mới ổn định thân thể, khóe miệng có máu chảy ra.

Bên kia Thạch Sinh cũng không dễ chịu.

Tuy rằng dựa vào Lạc Tinh Thần Phủ chiếm thế thượng phong.

Nhưng thân thể của hắn như đang bị xé từng chút từng chút!

Có thể nói thương thế của Thạch Sinh còn nghiêm trọng hơn cả Tống Từ!

"Thật sự không ngờ ngươi lại có thể phát huy ra thực lực cường đại như vậy."

Tống Từ thu hồi sự khinh thị, sắc mặt trở nên ngưng trọng, trầm giọng nói:

"Trước kia đều là ta vượt biên đánh chết đối thủ, hiện tại cảnh giới của ngươi thấp hơn ta nhưng vẫn có thể gây khó khăn cho ta, ngươi có thể kiêu ngạo rồi."

Thạch Sinh hít sâu một hơi đè nén sự đau nhức, mắt nhìn Tống Từ, chậm rãi nói:

"Ngươi cũng không tệ, là đối thủ mạnh nhất mà ta gặp phải trong thế hệ trẻ.

À đương nhiên, ngoại trừ các sư huynh sư tỷ sư đệ của ta."

Tống Từ khẽ nhíu mày.

"Xem ra thắng lợi trường kỳ để cho ngươi quá tự tin, tuy rằng ta chiếm một chút tiện nghi nhỏ bất quá vì vinh quang của Giám Sát Thánh Điện, vẫn muốn mời ngươi chết đi."

"Một kích tiếp theo ta sẽ không lưu thủ."

Dứt lời, hai bàn tay Tống Từ bắt chữ thập, trên mu bàn tay có thêm ấn ký u ám huyền diệu!

Phía sau hắn lập tức có thêm một pháp thân sáu cánh tay.

"Tịch diệt... A Tu La!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận