Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1028 - Liễu Tự Như, chớ chạy. . . .

. . . .

Tiếng rống tràn ngập phẫn nộ của Ma Kỷ giống như lôi đình nổ vang nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Ma Vương vực!

Mặt đất bắt đầu chấn động, từng vết nứt ngang dọc xuất hiện, nham thạch tan vỡ.

Từng cái khe thật lớn đang mở rộng và kéo dài ra bốn phía, cắn nuốt mọi thứ hình thành một vực sâu khủng bố.

Gió lốc bị kích phát, cuồng phong gào thét.

Ma thú chung quanh cùng với ma tu đều cảm nhận được sự phẫn nộ tột cùng cùa Ma Chủ, ma thú sôi nổi trốn vào trong rừng, ma tu lập tức tránh thật xa.

Trong mắt ma tu hay ma thú đều tràn ngập sự hoảng sợ cùng bất an.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

"Tướng quân, Ma Lạp tướng quân hắn. . . . . . Hồn bài vỡ nát."

"Sao . . . . . Sao có thể?"

Sắc mặt Ma Kỷ khó coi nhìn thoáng qua tên trưởng lão báo tin.

Khi Ma Qua nghe được lời tên trưởng lão này nói, biểu tình cứng lại, đồng tử bỗng nhiên co rụt.

Bên trong đại điện màu đen, Ma Qua cũng vội vàng xuất hiện, nhìn về phía Ma Kỷ mang sắc mặt âm trầm, hơi thở huyết mạch không ngừng tràn ra liền hỏi:

"Chẳng lẽ là Hạo Thiên thần vực ra tay?"

Vô số người ngẩng đầu nhìn về phía đại điện màu đen cao ngất trong mây.

Ma Qua bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Ma Kỷ, lớn tiếng hỏi:

"Ma Chủ, phát sinh chuyện gì rồi?"

Chuyện gì mà có thể khiến cho Ma Chủ tức giận tới mức này?

Tướng quân tự nhiên chỉ Ma Qua.

Các thế lực ở Vân Mộng Tinh Vực căn bản không có người có thể uy hiếp đến hắn.

Giờ phút này sắc mặt tên trưởng lão tái nhợt, toàn thân run rẩy nhìn về phía Ma Qua nói:

Nếu như không phải đám người Hạo Thiên thần vực ra tay thì sao Ma Lạp có thể ngã xuống?

"Không phải Ma Lạp đi Vân Mộng Tinh Vực đuổi giết người kia sao?"

Ma Lạp ở Thần Hoàng cảnh hậu kỳ, đồng thời còn mang theo một tên trưởng lão Thần Hoàng cảnh trung kỳ có thể sử dụng Huyết tế ma công.

Bất quá với nội tình của các thế lực cấp Thần Chủ khác, muốn bố trí nhãn tuyến một lần nữa là chuyện không khó.

Trong các thế lực cấp Thần Chủ tự nhiên đều cài cắm nhãn tuyến lẫn nhau.

"Bước tiếp theo chúng ta phải làm sao bây giờ?"

"Hơi thở cuối cùng mà hồn bài truyền về cũng không phải người Hạo Thiên thần vực, bổn tọa cũng hỏi hai thế lực cấp Thần Chủ kia rồi.

"Ma Lạp đã chết, dù ngươi tới đó thì cũng có ích gì chứ?"

Sắc mặt Ma Kỷ cực kỳ khó coi, nói:

"Ta đến âm Dương Thần Tông một chuyến. . . . . ."

Nói xong, Ma Kỷ trực tiếp xoay người biến mất khỏi đại điện màu đen, chỉ để lại một câu văng vẳng.

Thực lực của Ma Qua và Ma Lạp không chênh lệch nhiều.

Bọn họ đều nói gần đây Hạo Thiên thần vực không có động tác gì, cũng không có cường giả phía trên Thần Hoàng cảnh hậu kỳ ra ngoài."

Ma Qua cắn răng nói:

"Nếu không thì ta đi một chuyến?"

Ma Kỷ liếc mắt nhìn Ma Qua, trầm giọng nói:

Tuy rằng mấy tên nằm vùng ở Hạo Thiên thần vực đã bị thanh trừ lúc Lục Trường Sinh rời đi.

Chẳng lẽ người kia đã khôi phục thực lực?

Không phải bọn họ, vậy chính là. . . . . . Người kia?

Ma Qua nghe xong, vẻ mặt tràn ngập sự khó tin.

Việc đến nước này, Tiểu Hắc đã trưởng thành tới rồi tình trạng khó giết.

Đã tới thời điểm cần phải nói cho hai thế lực cấp Thần Chủ biết, bọn họ cũng hy vọng bắt sống Tiểu Hắc, mở ra vật kia. . . . . . . . . . . .

Bên trong Vân Mộng thành.

Bốn người Mục Phù Sinh hoàn thành liền trở về thành mà giao nộp, nhận được một ít tin tức về Vân Mộng trạch.

Trình Dao, Doãn Sĩ Liêm và Yến Huyền đều dùng ánh mắt đầy kinh hãi nhìn bốn người.

Bọn họ biết người Ma Vương vực và Huyết Lang Phái đều đã bị bốn người này giải quyết xong rồi.

"Thời gian cấp bách, chúng ta cần phải tăng tốc hoàn thành những việc này."

Diệp Thu Bạch đột nhiên ngừng lại, ngưng trọng nói:

"Chỉ dựa vào tin tức mà hai nhiệm vụ cung cấp cùng với tin tức từ Lang Vương vẫn chưa đủ."

Ở bên ngoài phủ Thành chủ có vô số trọng binh canh gác.

Phủ thành chủ Vân Mộng thành nằm ở khu vực trung tâm Vân Mộng thành.

Mục Phù Sinh gật đầu nói.

"Vậy làm phiền Trình cô nương rồi."

Quan hệ hiện tại chỉ có thể là quan hệ lợi ích.

Nói thế này cũng là muốn cho bọn họ biết.

Đột nhiên Trình Dao ở bên cạnh lên tiếng.

Mục Phù Sinh tức khắc nhíu mày.

Trình Dao thân là nữ nhi của Vân Mộng thành chủ, nàng có biện pháp là chuyện rất bình thường.

Bất quá lại muốn liên lụy đến Trình Dao này, Mục Phù Sinh cảm thấy có chút khó xử.

Diệp Thu Bạch vỗ bải vai Mục Phù Sinh.

"Thời gian cấp bách, không có biện pháp nào."

Mục Phù Sinh cũng bất đắc dĩ cười.

Hình như Trình Dao đã nhận ra, ánh mắt có chút buồn bã, ngay sau đó miễn cưỡng cười, xua tay nói:

"Yên tâm đi, chuyện ta có thể làm cũng chỉ là nói chuyện cùng phụ thân, sau đó chắc chắn phải dùng lợi ích trao đổi."

"Nếu các ngươi thật sự cần phải có tin tức, có lẽ ta có điểm biện pháp lấy được."

"Tin tức về chỗ sâu trong Vân Mộng trạch nằm trong tay ba thế lực lớn, chính là cơ mật, muốn có được e là hơi khó khăn."

Nhưng mà qua quá trình hắn điều tra tìm hiểu.

Mục Phù Sinh gật gật đầu tán thành.

Còn tin tức bọn họ nhận được hiện tại chỉ giới hạn ở khu vực trung đoạn mà thôi.

Một trong tam hồn của Tiểu Hắc nhất định ở chỗ sâu trong Vân Mộng trạch.

Giống như phòng ngừa người bên ngoài thành đột nhiên đánh lén.

Dưới sự dẫn dắt của Trình Dao, mấy người một đường tiến đến một gian phòng.

Doãn Sĩ Liêm và Yến Huyền cũng không có tiện theo tới.

Một nam tử trung niên xuất hiện, cười nói:

"Các ngươi chính là thiên chi kiêu tử trong miệng tiểu nữ đi?"

Người là thành chủ Vân Mộng thành.

Diệp Thu Bạch tiến lên trước một bước, ôm quyền nói:

"Tiền bối."

Vân Mộng thành chủ vẫy vẫy tay, nói:

"Trước đó các ngươi cứu tiểu nữ, ta đã muốn báo đáp các ngươi, bất quá. . . . . ."

Thành chủ chuyển giọng, nghiêm túc nói:

"Đồ vật lần này các ngươi yêu cầu là cơ mật, liên quan đến vận mệnh toàn bộ Vân Mộng thành, các ngươi có thể cho ta cái gì?"

Đi thẳng vào vấn đề!

Trên đường tới đây bốn người Diệp Thu Bạch đã thương lượng kỹ, nếu mà chuyện này không thể đả động thành chủ, vậy thì bọn họ cũng không còn biện pháp nào khác.

"Rất đơn giản, thành chủ và thế lực khác cũng không có hoàn toàn rõ ràng chuyện sâu bên trong Vân Mộng trạch, cho nên chúng ta có thể giúp các ngươi làm tiên phong thăm dò."

Thành chủ khẽ gật đầu.

Nhưng mà hắn cũng không có tỏ thái độ, thuyết minh vẫn chưa thấy đủ.

Diệp Thu Bạch tiếp tục nói:

"Đồng thời, đồ vật mà chúng ta thu hoạch được đề sẽ chuyển cho các ngươi, chúng ta chỉ cần một loại đồ vật."

"Cuối cùng. . ."

Diệp Thu Bạch lấy ra một lọ đan dược đưa cho thành chủ, cười cười nói:

"Đan dược này tên là Vân Huyễn đan, có thể chống đỡ ảo cảnh."

Trình Dao cũng không có nói chuyện Vân Huyễn đan cho Vân Mộng thành chủ biết.

Bởi vì nàng đã bị Mục Phù Sinh gieo phù triện rồi.

Không thể nói ra bất kỳ sự tình gì liên quan.

Khi thành chủ nghe được lời này bỗng nhiên sửng sốt, ngay sau đó từ ghế trên đứng dậy, lớn tiếng nói:

"Đây là thật?"

Diệp Thu Bạch gật đầu.

"Có thể chống đỡ đến khu vực nào?"

"Tới trung đoạn hẳn là không có vấn đề, bất quá còn chưa có thử tiến vào trong chỗ sâu, bất quá hẳn là cũng sẽ có một ít hiệu quả."

Trung đoạn!

Trung đoạn cũng đã đủ rồi!

Thành chủ mừng rỡ nói:

"Các ngươi có thể cung cấp bao nhiêu?"

Diệp Thu Bạch cười nói:

"Chúng ta có thể cho người đưa tới đây, bất quá không phải tặng không mà cho các ngươi một cơ hội giao dịch."

À, hẳn là Liễu thúc sẽ rảnh rỗi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận