Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1042 - Trói thần, tỏa hồn

. . . .

Một chưởng liền tiêu diệt một tên cường giả nửa bước Thần Chủ cảnh.

Quỷ Vương cũng có chút kinh hãi bởi vì một kích của Lục Trường Sinh khiến hắn cảm giác được bản thân khó có thể chống cự.

Một chưởng dường như ngưng tụ tất cả quy tắc lực trong thiên địa mà thành hình.

Loại thủ đoạn công kích thế này Quỷ Vương chưa từng nghe nói, đương nhiên cũng chưa từng xem qua...

Đây còn không phải là điểm khiến cho Quỷ vương kinh hãi nhất.

Đối phương chỉ là một pháp thân hàng lâm mà đã có thể mang đến cho hắn cảm giác nguy hiểm.

Điều này đủ để chứng minh nếu chân thân của đối phương hàng lâm thì Quỷ Vương tuyệt đối không phải là đối thủ.

Nhưng mà Lục Trường Sinh sẽ thả hổ về rừng sao?

Bàn tay Lục Trường Sinh giống như có thể thâu tóm hết thảy, tản ra một cỗ lực lượng khủng bố đủ để thâu thiên hoán địa!

Nghĩ đến đây Quỷ Vương lập tức xoay người, hắn muốn chạy trốn.

Trong phút chốc không gian quanh Quỷ vương bắt đầu vặn vẹo một cách quỷ dị.

Cảnh giới truyền thuyết chính là cảnh giới phía trên Thần Chủ, Thần Đế cảnh!

Bách quỷ dạ hành!

"Chẳng lẽ... Ngươi đã đạt tới cảnh giới trong truyền thuyết kia?"

Quỷ vương cảm nhận được không gian chung quanh mình bị giam cầm, giống như bị vô số sợi xiềng vô hình trói buộc, hắn căn bản không cách nào tự do hành động, ngay cả một ngón tay cũng không thể nhúc nhích!

Nếu thật sự là như thế, vậy thì khi hắn đối chiến với nam tử này sẽ không hề có cơ hội phản kháng.

Quỷ Vương rốt cục gạt đi vẻ mặt bình tĩnh lạnh nhạt ban đầu, thay thế là sự sợ hãi, đồng tử không ngừng co lại...

Chỉ thấy Lục Trường Sinh thò một tay hướng về phía Quỷ vương, năm ngón tay nắm chặt.

Hô hấp trở nên dồn dập, sự tuyệt vọng dần dần tràn ngập trong lòng Quỷ vương.

Không nói tới chuyện có thể đánh thắng được pháp thân của Lục Trường Sinh hay không, cho dù đánh thắng, chờ tới khi chân thân hàng lâm cũng không có khả năng sống sót!

Quỷ Vương dần dần từ bỏ giãy giụa, đưa mắt nhìn về phía Lục Trường Sinh nói:

Quỷ vương kinh hoảng biến sắc, hắn dốc hết toàn lực giãy giụa, vô số quỷ hồn ùa ra muốn gặm nhấm kéo đứt những sợi xiềng xích vô hình chung quanh.

Thế nhưng càng giãy giụa thì lực trói buộc càng lúc càng mạnh, giống như có từng sợi xích chân thật đang trói chặt thân thể hắn.

"Rốt cuộc các ngươi có mục đích gì, vì sao cần lấy ma hạch của đầm lầy chi chủ, không tiếc dùng thời gian vạn năm để tiêu hao thực lực của đối phương."

Trên người mình có thứ hắn muốn sao?

"Ngươi không có tư cách mặc cả."

Đối phương không có đánh chết hắn ngay mà chỉ hạn chế hành động, không cho chạy trốn.

Tuy rằng hắn sợ chết, nhưng khi đối mặt với cục diện phải chết thì Quỷ vương cũng có thể lựa chọn chết một cách có tôn nghiêm hay là thỏa mãn yêu cầu của đối phương, khiến cho đối phương hài lòng rồi mới bị đối phương giết chết.

"Ngươi muốn cái gì?"

"Vậy thì ngươi cứ giết ta đi."

Ngươi sẽ giết ta sau khi ta trả lời câu hỏi của ngươi?

Rõ ràng thông thường sẽ không có kẻ nào lựa chọn cái sau.

Rõ ràng vẫn cần gì đó từ hắn.

Lục Trường Sinh lạnh lùng nói.

Quỷ Vương nghe xong cười to.

Sau khi bị trói buộc và không có bất kỳ cơ hội nào để chạy trốn, Quỷ vương dần trở nên bình tĩnh hơn.

Lục Trường Sinh nhìn về phía Quỷ vương, thản nhiên hỏi:

"Ta có thể trả lời vấn đề này, bất quá ngươi nhất định phải thả ta rời đi."

Sắc mặt Quỷ Vương cứng đờ, nói:

Mọi chuyện bắt đầu từ nơi đây, hẳn là Quỷ vương phải biết một chút.

Quỷ vương nhìn Lục Trường Sinh chằm chằm rồi nói:

"Nếu như không thả ta, ta tự nhiên ta sẽ không nói ra đáp án mà ngươi muốn."

Lục Trường Sinh cười cười.

"Ta hỏi ngươi chẳng qua là vì phòng ngừa ngươi có thủ đoạn bảo vệ thần hồn mà thôi, nếu ngươi không trả lời vậy thì ta đây chỉ có thể tự mình động thủ."

Dứt lời, trước ánh mắt kinh hãi của Quỷ Vương.

Lục Trường Sinh xuất hiện sát bên hắn.

Bàn tay tựa như bạch ngọc trực tiếp rơi vào đỉnh đầu Quỷ vương.

Quỷ Vương lập tức hiểu được ý định của Lục Trường Sinh, muốn sưu hồn!

"Làm sao ta có thể để cho ngươi thực hiện được mục đích?"

Lục Trường Sinh thản nhiên nói.

"Trói thần tỏa hồn..."

Phong ấn khí tức và phong ấn thần hồn của hắn.

Từng sợi xích giống như phong tỏa thế gian bắn ra chói chặt thần hồn của Quỷ vương.

Ngón trỏ bàn tay Lục Trường Sinh đặt trên đỉnh đầu Quỷ vương khẽ động.

Quỷ vương cảm nhận được một màn này mà ngẩn ra.

Đây cũng là thủ đoạn đặc biệt của quỷ vương, dùng quỷ hồn mình nuôi cắn nuốt thần hồn trông kết cục sẽ là hồn phi phách tán.

Nhưng quỷ hồn có thể tập trung thần hồn đã thôn phệ lại, đến lúc đó hắn chỉ cần đoạt xá là có thể sống lại.

Chỉ là cái giá phải trả cũng rất lớn...

Sắc mặt Lục Trường Sinh không thay đổi chút nào.

Trong lòng bàn tay xuất hiện một luồng lôi đình chi lực.

Chỉ thấy lôi đình chi lực giống như tiểu long chui vào trong thức hải của Quỷ Vương, sau đó ngưng tụ thành một thanh tiểu kiếm lập lòe lôi quang trực tiếp biến mất giữa thức hải.

Trên thân những quỷ hồn đang gặm nhấm thức hải bắt đầu xuất hiện từng tia lôi đình rồi quỷ hồn tiêu tán!

Khi tiểu kiếm lôi đình xuất hiện lần nữa thì tất cả quỷ hồn đã biến mất.

Đồng thời cũng không có làm tổn thương đến thức hải của Quỷ vương!

Nhưng mà vì sao hắn không trực tiếp kích nổ thần hồn? Như vậy không phải nhanh hơn?

Dùng phương phá này để ngăn cản Lục Trường Sinh sưu hồn!

Quỷ vương muốn phá hủy thức hải của mình bao gồm cả thần hồn.

Đám quỷ hồn đang gặm nhấm hết thảy trong thức hải.

Vô số quỷ hồn bắt đầu bạo động trong thức hải của Quỷ vương!

Quỷ vương cắn răng, gian nan đưa ra quyết định.

Cứ như vậy hết thảy thủ đoạn tự sát của Quỷ vương đều mất đi hiệu quả vào thời khắc này.

Cảm nhận được tình huống của bản thân, sắc mặt Quỷ Vương trở nên xám xịt.

Còn có chuyện gì tuyệt vọng hơn sinh tử cũng không thể do mình khống chế?

Phải biết rằng hắn chính là cường giả Thần Chủ cảnh đỉnh phong!

Đặt ở giữa vĩ độ cao cũng là nhân vật đứng trên đỉnh quan sát chúng sinh.

Thế mà bây giờ ở trước mặt Lục Trường Sinh lại giống như một con gà con.

Muốn giết thì giết, muốn thả thì thả.

Căn bản không có quyền lựa chọn...

Lục Trường Sinh cũng không nhiều lời nữa.

Thần hồn lực lượng thế như chẻ tre xâm nhập vào thức hải của Quỷ Vương.

Thô bạo tìm tòi tất cả tin tức ẩn chứa trong đầu Quỷ Vương!

Càng xem sắc mặt Lục Trường Sinh càng trở nên ngưng trọng...

Bốn người Diệp Thu Bạch nhìn thấy biểu tình sư tôn mà kinh ngạc.

"Từ khi nào mà sư tôn lại nghiêm túc như thế này?"

Tiểu Hắc hỏi.

Diệp Thu Bạch lắc đầu, nói:

"Từ sau khi được sư tôn thu làm đệ tử, ta cũng chưa từng thấy sư tôn lộ ra biểu tình này."

Phương Khung nói:

"Trong ấn tượng của ta sư tôn vẫn luôn thoải mái nhẹ nhàng, giống như không có chuyện gì có thể làm khó được hắn."

Mục Phù Sinh lại yên lặng không nói.

Tính cách của hắn và Lục Trường Sinh cực kỳ tương đồng.

Hao hết tâm tư không muốn dính phải nhân quả, làm chuyện gì cũng suy trước tính sau cực kỳ cẩn thận.

Hiện tại lại biết được phía sau như có một con mắt đang nhìn chằm chằm mình, có một bàn tay lơ lửng trên đầu, năm ngón tay dắt dây khống chế chính mình!

Bản thân giống như một con rối bị giật dây...
Bạn cần đăng nhập để bình luận