Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 774 - Thuận gió mà lên hay là rơi xuống vực sâu?

. . . .

Mục Phù Sinh nói không có sai.

Với thực lực của Diệp Thu Bạch hiện tại, nếu mà đối chiến với Hồng Anh đã bước vào Địa Tiên cảnh hậu kỳ.

E là thật sự không hề có phần thắng. . . . . .

Mục Phù Sinh đột nhiên bắt đầu đau lòng thay đại sư huynh.

Vốn dĩ chính là đối tượng bị nhị sư tỷ ném nồi.

Hiện tại tốt nha, dù cho bị ném nồi thì đại sư huynh cũng không thể phản kháng.

Đau lòng thay đại sư huynh trong một khắc.

Dù sao cũng đang trong thời kỳ đặc thù.

Một khi nghe được gió thổi cỏ lay sẽ lập tức thông báo cho tông môn!

Hai bên chiến đấu đã giằng co suốt một canh giờ.

Xuất động tất cả lực lượng thu thập tình báo của mình giám thị tình hình ngoại giới.

Hiện tại chỉ chờ thời điểm mấy người Uyển Hiển Chi rời đi sẽ bước vào cái võng này.

Trong lúc nhất thời.

Mục Phù Sinh làm bộ làm tịch lắc đầu thở dài, sau đó bắt đầu bố trí phù triện.

Cho nên chiến đấu giữa bốn tên trưởng lão chấp pháp của Hợp Hoan Tông cùng một người trẻ tuổi có tu vi Địa Tiên cảnh hậu kỳ cũng đã sớm truyền khắp Thương Khung vực.

Tốt nhất là nhị sư tỷ đánh bọn họ trọng thương, đến lúc đó dựa vào những phù triện là có thể trực tiếp hoàn toàn lưu bọn họ lại nơi này. . . . . . .

Trong một canh giờ ngắn ngủi mà hắn đã khắc dấu mấy chục phù triện, kết thành một cái võng.

Mỗi một thế lực đều căng thẳng hết sức.

Giờ phút này.

Trong một canh giờ này, nhiều thế lực ở Thương Khung vực đã bắt đầu chú ý.

Bên trong Thánh Phù tông, khi tông chủ nghe được tin tức này không khỏi nói:

Ngay cả Thánh Phù tông cũng không ngoại lệ, đã biết tin.

Các thế lực lớn ở Thương Khung vực đều phái người tiến đến địa điểm phát sinh chiến đấu để quan sát tình hình cụ thể như thế nào.

Tới cảnh giới nhất định sẽ có nhãn lực.

Bốn người này cũng có thực lực không tầm thường trong nhóm cường giả Địa Tiên cảnh.

Đại trưởng lão Thánh Phù tông lắc lắc đầu nói:

"Trẻ tuổi như thế mà đã đạt tới Địa Tiên cảnh hậu kỳ, hơn nữa dùng thực lực bản thân chiến đấu với bốn tên Địa Tiên cảnh đỉnh sao?"

"Có khả năng đi, thời đại này thật sự rất thú vị, thiên kiêu xuất hiện lớp lớp."

"Nữ tử kia có lai lịch thế nào?"

"Còn có Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc cùng với Mục Phù Sinh khiến người ta càng kinh ngạc hơn . . . . ."

"Tô gia Tô Mộ U, Linh Tiên Cung quân sư Lâm Trí Nam hoặc là Nhạc Chính Trì dùng âm luật nhập kiếm đạo."

Đại trưởng lão cũng gật đầu nói:

Hơn nữa đối phương còn là bốn trưởng lão Chấp Pháp môn thuộc Hợp Hoan Tông.

"Nữ oa kia sở dụng công pháp mà ta chưa bao giờ nghe nói tới."

"Có lẽ là đệ tử do thế lực lánh đời nào đó bồi dưỡng, hoặc là đệ tử của một vị đại năng lánh đời?"

Tông chủ Thánh Phù Tông nhẹ giọng cười, lắc lắc đầu, nói:

Vì sao biết Hồng Anh còn trẻ.

Vậy thì chỉ cần liếc mắt liền có thể nhẹ nhàng nhìn ra tuổi tác đại khái của đối phương.

Hay là thông qua thiên tài địa bảo nào đó, công pháp nào đó để thay đổi cốt cách thân thể.

Nếu như không phải đối phương có pháp môn che giấu hơi thở đặc thù hoặc là chí bảo, hoặc có thể là cảnh giới quá cao.

Tông chủ thở dài nói:

"Thiên kiêu xuất hiện lớp lớp, đây là thời đại mà kỳ ngộ cùng nguy hiểm song hành, là hóa thành long phượng, thuận gió bay lên. . . . . . Hay là hóa thành lệ quỷ, rơi xuống Cửu U, không ai có thể biết trước được."

Nghe vậy, đại trưởng lão chắp tay nói:

"Thánh Phù tông ta chắc chắn sẽ là long phượng."

Trong đầu tông chủ xuất hiện bóng dáng của Mục Phù Sinh, hắn không khỏi cười một tiếng:

"Bổn tọa cũng hy vọng như thế.". . . . . .

Trên đường phố ở Thương Khung vực.

Trước ánh mắt kinh sợ của mọi người.

Từ lúc bắt đầu thì Hồng Anh liên tục bị bốn tên trưởng lão đánh lui.

Ánh mắt Mộc Uyển Nhi tràn ngập sự sùng bái.

"Hẳn là như vậy, một kích kế tiếp e là bốn người kia không thể chống đỡ rồi."

Ninh Trần Tâm gật gật đầu, nói:

"Hẳn là sư tỷ hẳn đã hoàn toàn nắm giữ vĩ độ chi lực đi?"

Thạch Sinh lúng ta lúng túng nói:

Ánh mắt ba người từ đầu tới giờ đều tập trung trên thân Hồng Anh.

Luân hồi chi ý, vĩ độ chi lực cùng với đế vương khí điên cuồng ngưng tụ trên bàn tay đang bắt ấn quyết!

Uyển Hiển Chi cùng mấy trưởng lão chấp pháp thấy một màn này đều biến sắc.

Một kích chuẩn bị ra chắc chắc mạnh mẽ hơn công kích trước rất nhiều!

Uyển Hiển Chi lập tức quát:

"Toàn lực ra tay!"

Ngay sau đó bốn người cũng đồng thời bộc phát linh khí ngập trời, linh khí bắt đầu hội tụ trước người bọn họ.

Dần dần hình thành một đóa hoa đào màu hồng phấn trông giống như hoa thật!

Phía dưới.

Ninh Trần Tâm, Thạch Sinh cùng với Mộc Uyển Nhi không có thèm để ý mấy người Uyển Hiển Chi thi triển công kích thế nào.

Chỉ thấy nàng một tay cầm Luân Hồi thương, một tay khác bắt ấn quyết.

Hồng Anh đứng thẳng giữa không trung, sắc mặt bình đạm, ánh mắt hờ hững.

Lúc này.

Mỗi một lần nàng công kích, bốn người Uyển Hiển Chi đều sẽ lui về phía sau vài bước!

Thậm chí ngay cả bốn người Uyển Hiển Chi liên thủ thi triển tất cả thủ đoạn cũng đã khó có thể ngăn cản công kích của Hồng Anh!

Tới hiện tại, Hồng Anh đã không còn bị đánh lui.

Sau đó nàng nở nụ cười duyên dáng hô to:

"Hồng Anh tỷ thật là đẹp!"

Giữa không trung.

Hồng Anh một tay bắt ấn quyết ngưng tụ vĩ độ chi lực, luân hồi chi ý cùng với đế vương khí xong rồi trực tiếp giơ ngón tay vuốt qua mũi Luân Hồi thương.

Trên mũi thương xuất hiện ba loại hoa văn bất đồng kéo dài!

Hoa văn dần dần bao phủ toàn bộ Luân Hồi thương!

Khí thế lập tức bùng nổ!

Giống như cuồng phong thổi quét khắp cả khu vực.

Bên trong cuồng phong có thương ý sắc nhọn đâm rách không gian chung quanh, tạo ra từng cái khe lớn nhỏ!

Giờ khắc này.

Bước chân Hồng Anh hơi nặng, tay cầm Luân Hồi thương biến mất tại chỗ.

Nàng hóa thành một sợi hồng mang cắt qua đêm tối, vọt thẳng tới bốn người Uyển Hiển Chi!

Thấy thế, bốn người Uyển Hiển Chi đồng thời hét to!

Tám cánh tay đều đánh ra!

Cánh của hoa đào ngưng tụ trước người bôn họ bắt đầu tách ra bay múa về phía Hồng Anh.

Thời điểm cánh hoa đào bay múa cũng tản ra từng luồng hơi thở màu hồng nhạt mang theo khí thể kích tình mãnh liệt.

Cho dù là cường giả Địa Tiên cảnh hít phải loại khí thôi tình này thì cơ thể cũng sẽ rạo rực, tâm cảnh điên cuồng dao động!

Nhưng mà mấy thứ này đối với Hồng Anh mà nói lại không có bất kỳ tác dụng nào.

Khi hơi thở màu hồng nhạt muốn tiếp xúc với thân thể Hồng Anh sẽ lập tức bị đế vương khí vô tình cắn nuốt.

Đồng thời trường trường thương của Hồng Anh mạnh mẽ xuyên qua đám cánh hoa.

Trực tiếp đâm vào bản thể của hoa đào!

Ầm ầm!

Trong lúc nhất thời.

Bản thể của hoa đào hoa bắt đầu tán loạn!

Bốn người Uyển Hiển Chi cũng chịu phản phệ, bạo lui vài trăm thước!

Sắc mặt trắng bệch như xác chết!

Nhưng mà Hồng Anh cũng không có ngừng công kích, lại tiếp tục đâm ra một thương!

Hoa đào biến thành từng luồng hơi thở màu hồng nhạt hoàn toàn tiêu tán trong không gian.

Ngay sau đó nàng lại tiếp tục bước tới truy kích mấy người Uyển Hiển Chi.

Uyển Hiển Chi cắn chặt răng, hơi thở cực độ hỗn loạn, hiển nhiên đã trọng thương rồi.

Sắc mặt khó coi dị thường, sau xoay người nói:

"Đi!"

Dứt lời, bốn người liền chạy về hướng Hợp Hoan Tông!

Hồng Anh thấy thế cũng chỉ đành dừng lại.

Tuy rằng đối phương không phải là đối thủ của chính mình.

Nhưng dù sao cũng là bốn tên cường giả Địa Tiên cảnh đỉnh, nếu muốn chạy trốn thì một mình Hồng Anh nàng không ngăn được.

Nhưng cũng chẳng có gì, dù sao bọn họ đã trọng thương.

Chỉ là. . . . . . Phương hướng mà bọn họ đào tẩu . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận