Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1044 - Đau thấu linh hồn, ký ức hiện lên

. . . .

Sau khi Tiểu Hắc tiến vào cửa động.

Hắn xuyên qua một hành lang tối đen không ánh sáng.

Đập vào mắt cũng không phải là một vùng hắc ám như trong tưởng tượng.

Ngược lại có từng u hồn màu vàng phiêu đãng ở chỗ này, u hồn tản ra ánh sáng vang chiếu sáng nơi đây.

Tử khí vô tận cùng với u minh chi khí lướt qua, phảng phất như đã đi tới Cửu U Chi Địa, đang không ngừng ăn mòn sinh mệnh trong cơ thể Tiểu Hắc!

Nơi này không thể ở lâu!

Đây là ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Tiểu Hắc.

Ma khí màu đen trào ra bên ngoài thân thể.

Hồn phách này so với mấy phách lúc trước mạnh hơn rất nhiều.

Cảm nhận được khí tức đồng nguyên.

Đồng tử của Tiểu Hắc co lại, thầm nghĩ: Đây chắc chắn là một trong tam hồn.

Trông có vẻ hư vô mờ mịt.

Sinh mệnh lực đang dần dần trôi đi khiến cho hắn không có thời gian suy nghĩ nhiều.

Nhất định phải tốc chiến tốc thắng.

Với thực lực hiện tại của hắn có thể hấp thu hồn này sao?

Nhưng hồn phách này lại phát ra ma khí màu đen nồng đậm!

Ngẩng đầu nhìn về phía trước, ở chính giữa động phủ này có một hồn phách màu đen đang lơ lửng.

Không sai!

Sắc mặt Tiểu Hắc trở nên kiên định tiến đến gần hồn phách màu đen.

Ma khí đen nhanh cùng với huyết mạch chi lực trong cơ thể Tiểu Hắc bắt đầu phản ứng.

Sau đó hắn đột nhiên hét lớn.

Tiểu Hắc lắc đầu, đây không phải là vấn đề hắn nên nghĩ.

Nghĩ đến đây.

Tiểu Hắc không hề chuẩn bị chút nào, cũng không kịp phản ứng.

Ánh mắt Tiểu Hắc khẽ động.

Vẻn vẹn trong khoảnh khắc mà Tiểu Hắc đã cảm nhận được thức hải của mình như sắp nổ tung!

Ma Thần Huyền Giáp, Vạn Cổ Ma Thể đồng thời bao trùm trên bóng ma thần.

Trong lúc nhất thời suýt khiến cho linh đài của Tiểu Hắc thất thủ!

Ma khí màu đen điên cuồng sôi trào, nhanh chóng ngưng tụ thành một bóng ma thần phía sau lưng Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc cắn răng nhưng mà toàn thân đều đang không ngừng run rẩy, máu tươi từ trong miệng chảy ra.

"Một đường đi tới nơi này, nếu như ngay không thể thừa nhận thì nói gì tới chuyện báo thù?"

Hai tròng mắt bị nhuộm một mà đỏ tươi, tựa như sắp đổ máu.

Từng luồng khí tức màu vàng cũng bắt đầu vòng quanh, đây là huyết mạch lực.

Không chỉ mỗi thức hải, tứ chi bách hài, lục phủ ngũ tạng đang bị ma khí màu đen thô bạo xâm nhập.

Một cỗ ma thần chi khí khổng lồ đang đấu đá lung tung trong cơ thể Tiểu Hắc.

So với lúc hấp thất phách trước đó, lần này ma khí càng thêm cường đại, càng thêm mãnh liêt.

Bóng ma thần vươn bàn tay to lớn ra nắm lấy hồn phách màu đen.

Hai tròng mắt Tiểu Hắc đột nhiên mở to, đồng tử co rút đến cực hạn!

A!

Hồn phách màu đen giống như con cá trơn trượt trong nháy mắt dung nhập vào bóng ma thần.

Chỉ thấy sáu loại hoa văn trên thân thể Tiểu Hắc bắt đầu lóe sáng, ánh sáng lục sắc không ngừng nở rộ.

Trái tim cũng bắt đầu đập mạnh hơn, tốc độ càng lúc càng nhanh!

Trong huyết mạch dần dần có ánh sáng vàng kim.

Giống như gặp phải thứ gì đó đáng sợ, cỗ ma khí màu đen thô bạo bắt đầu tránh né huyết mạch cùng với trái tim.

Nhưng mà điều này cũng khiến cho cỗ khí thô bạo tập trung không ngừng trùng kích những vị trí khác!

Răng rắc!

Đột nhiên tiếng xương nứt không ngưng vang lên bên tai, xương cốt toàn thân như bị đánh nát vào giờ khắc này!

Thân thể Tiểu Hắc không còn đứng vững mà ngã xuống, nằm dài trên mặt đất.

Làn da xuất hiện nhiều xé rách, máu tươi trào ra.

Cảnh giới thân thể của Tiểu Hắc đã có thể so với cường giả Thần Vương cảnh hậu kỳ...

Cho đến khi cỗ khí tức thô bạo hoàn toàn dung nhập toàn thân Tiểu Hắc!

Trong ba ngày này Tiểu Hắc có thể cảm giác được một cỗ khí tức thô bạo bắt đầu dung hợp vào máu thị, xương cốt và lục phủ ngũ tạng.

Lại ba ngày nữa trôi qua.

Đây cũng không phải là do huyết mạch lực mạnh hơn mà là thân thể Tiểu Hắc trải qua quá trình không ngừng bị phá hư sau đó chữa trị trở nên cường đại.

Tốc độ chữa trị huyết mạch lực mới bắt đầu ngang bằng với tốc độ phá hủy của ma khí.

Về phần thân thể bị đả kích hủy diệt thì hắn vẫn chỉ có thể chịu đựng được.

Vận dụng huyết mạch chi lực tiến hành khôi phục.

Thế nhưng tốc độ hủy diệt thân thể đã vượt qua tốc độ khôi phục của huyết mạch chi lực!

Khi xương cốt nứt vỡ và làn da bị xé rách, lục phủ ngũ tạng cũng bắt đầu bị đè ép.

Có thể nói, ngoại trừ trái tim cường đại cùng với thần hồn, toàn thân Tiểu Hắc không còn một chỗ nào hoàn hảo!

Sau khi huyết mạch lực chữa trị, trong nháy mắt tiếp tục bị ép vỡ tan!

Cảm giác đau đến tận linh hồn thế này có mấy người có thể kiên trì được?

Nhưng Tiểu Hắc lại cứng rắn kiên trì suốt ba ngày.

Cho đến ngày thứ ba.

Vì vậy Tiểu Hắc đành phải tập trung toàn bộ lực lượng của mình ở trong thức hải, toàn lực bảo trì linh đài thanh tỉnh.

Nếu như thế thì cho dù năng lực khôi phục của huyết mạch lực có mạnh đến đâu vũng vô lực xoay chuyển.

Một khi ngất đi thì cỗ khí tức thô bạo này nhất định sẽ hoàn toàn chiếm cứ thức hải của Tiểu Hắc!

Sự đau đớn khiến cho hắn muốn ngất đi.

Cảm giác đau đớn xâm nhập tận linh hồn làm cho Tiểu Hắc không thể không gầm lên.

Sau một lúc đã tạo thành một vũng máu lớn.

Lúc này thức hải của Tiểu Hắc bỗng run rẩy kịch liệt!

Vô số tin tức cùng với ký ức tràn vào trong đầu Tiểu Hắc!

Hắn giống như cưỡi ngựa xem hoa.

Cảnh tượng là một chiến trường đầy máu và hắc ám.

Khí tức hủy diệt vô tận tràn ngập Ma Vương vực!

Giờ khắc này, Tiểu Hắc đang mặc Ma thần huyền giáp giằng co với hai tên cường giả Thần Chủ cảnh nên không thể tránh khỏi rơi vào thế hạ phong.

Ma thần huyền giáp đã có nhiều vết nứt.

Máu tươi tràn qua những vết nứt.

Cánh tay trần trụi lộ ra bên ngoài đã có xương trắng đâm thủng da thịt trồi ra!

Thế nhưng làn da đen nhánh vẫn có ngọn lửa đen thiêu đốt, tản mát ra nhiệt lượng hủy diệt hết thảy.

Trên thân có hoa văn hắn phức tạp là quỹ tích chảy xuôi của huyết mạch, trông cực kỳ cường đại và thần bí.

"Âm Dương Thần Chủ, Hoang Chủ, nhanh chóng giải quyết đi."

Ở phía đối diện Tiểu Hắc, Ma Kỷ nhìn Tiểu Hắc mà trong mắt có chút sợ hãi!

Âm Dương Thần Chủ cùng với Hoang Chủ ngưng trọng nhìn một màn này.

"Thực lực dưới Thần Chủ cảnh lại có thể chống đỡ được công kích của chúng ta mấy lần mà không ngã xuống?"

"Không khỏi cũng quá mức hoang đường, huyết mạch lực Ma Vương vực làm sao có thể đạt tới trình độ này, ngươi rốt cuộc là ai?

Tiểu Hắc không trả lời, không để ý thống khổ, lại cứng rắn nâng trường kích lên ngửa đầu cười to.

Tiếng cười tràn ngập sự kiêu ngạo và châm chọc.

"Thần chủ chỉ có chút thực lực này?"

Tiểu Hắc vừa cười to vừa dùng ánh mắt trào phúng nhìn hai tên cường giả Thần Chủ cảnh, tùy ý nói:

"Nếu như ta đạt tới Thần Chủ cảnh, hai người các ngươi không đáng sợ hãi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận