Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 867 - Thần Chủ cảnh chi uy

. . . .

Bên ngoài Hạo Thiên thần vực.

Dựa theo mệnh lệnh của Lục Trường Sinh.

Hoàng Thiên và Liễu Tự Như đã rời khỏi phạm vi thần vực.

Mới đầu hai người cũng cảm thấy có chút khó hiểu.

Cho đến Lục Trường Sinh nói lần này không gian dị động do có người tạo ra, cũng không có manh mới về Không gian chi tâm.

Thời điểm bọn họ nhích người rời khỏi Hạo Thiên thần vực liền có hơn mười người khác theo đuôi.

Hai người tựa hồ cũng dần dần hiểu rõ chuyện này thế nào.

Phải biết rằng.

Lúc này.

Tuy rằng không biết vì sao Lục Trường Sinh biết chuyện này mà vẫn còn muốn làm một quân cờ.

Thậm chí nếu như không hài lòng với chỗ tốt nhận được cũng sẽ không chấp nhận!

Liên hệ mọi chuyện liền biết rõ ngọn nguồn.

Những người này đều không ngoại lệ, đều là cường giả Thần Hoàng cảnh đỉnh.

Hoàng Thiên chính là hậu duệ Thần Hoàng.

Hoàng Thiên và Liễu Tự Như ngừng lại.

Biết Hạo Thiên Thần Tông muốn mượn tay bọn họ thanh trừ những kẻ nằm vùng đến từ các thế lực khác ở Hạo Thiên thần vực.

Liễu Tự Như thân là chấp sự ngũ tinh của Ám Vực.

Lục Trường Sinh trước giờ không ăn một chút thiệt thòi nha. . . . . .

Khóe miệng Hoàng Thiên nhếch lên nhìn về phía Liễu Tự Như.

Nhưng nếu Lục Trường Sinh đã nói như vậy, tự nhiên cũng có đạo lý của hắn.

Liễu Tự Như nhún vai, biết Hoàng Thiên có ý gì.

Ở xung quanh bọn họ có mười người vây chặt!

Ngược lại cũng không có khả năng cường giả Thần Chủ cảnh tự mình tới làm kẻ nằm vùng đi?

Đám người thấy một màn như vậy, sắc mặt đều hơi sửng sốt.

Có trận pháp này ngăn cách, cho dù là cường giả Thần Chủ cảnh cũng không cách nào thăm dò tình hình bên trong.

"Nhiều nhất cũng chỉ có thể đánh chết bốn tên cường giả Thần Hoàng cảnh của Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện kia thôi."

Ngay sau đó ném hết lên trên không trung.

"Giao tin tức không gian dị động ra đây đi, có lẽ có thể để cho các ngươi chết thống khoái một chút."

Hắn giơ tay móc ra năm sáu quyển trục cùng với một tờ phù triện.

Hoàng Thiên trực tiếp đáp:

Bọn họ có khả năng còn không biết, nữ tử đứng trước mặt ẩn giấu bao nhiêu thực lực.

Liễu Tự Như nhìn những người không biết sống chết này mà không khỏi bất đắc dĩ thở dài.

Tức khắc có từng lá chắn bao bọc lấy Hoàng Thiên và Liễu Tự Như cùng đám người vừa xuất hiện!

Một người cười lạnh nói:

"Nếu các ngươi ở đây chờ chúng ta tự nhiên cũng biết chúng ta đều đến từ các thế lực cấp Thần Chủ đi? Há có thể đánh đồng với Thần Hoàng cảnh của các thế lực kia?"

"Như vậy cũng có thể phòng ngừa các ngươi truyền tin tức ra đi."

Người ở bên trong cũng không có cách nào truyền tin tức ra ngoài.

"Các ngươi một tên Thần Hoàng cảnh trung kỳ, một tên Thần Hoàng cảnh sơ kỳ."

Nhưng mà trận pháp ngăn cách thì có tác dụng gì chứ?

Trận pháp ngăn cách?

"Nói xong rồi?"

Mọi người sửng sốt.

"Nói xong."

Hoàng Thiên khẽ gật đầu.

"Vậy tốt nhất là các ngươi không nên phản kháng, nếu không các ngươi sẽ không chịu nổi thống khổ khi bị Thần Hoàng chi hỏa đốt cháy thần hồn và thân thể."

Nghe được lời nói cuồng vọng của Hoàng Thiên, đám người tức khắc giận dữ!

Bọn họ không rõ.

Sao một tên tu vi Thần Hoàng cảnh trung kỳ có thể vượt biên tác chiến thôi mà đối mặt với bọn họ lại có thể cuồng ngạo như thế!

Nhưng mà khi Hoàng Thiên vung tay.

Thời điểm Thần Hoàng chi hỏa lụi tắt thì thân thể và thần hồn của người này cũng không còn sót lại chút nào!

Ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra.

Ngay lập tức, người bị chỉ trúng bị một Thần Hoàng chi hỏa bao trùm.

Cánh tay như ngó sen nhẹ nhàng điểm về phía một người.

Hai cánh sau lưng không ngừng vẫy.

Hoàng Thiên không để ý đến bọn họ.

Đám người đang phẫn nộ đột nhiên cứng đờ, vẻ mặt giống như bị đóng băng.

Đồng tử bắt đầu chậm rãi co rút lại, không ngừng run rẩy.

Một cảm giác sợ hãi, khó có thể tin cùng với tuyệt vọng không ngừng khuếch tán, dâng trào trong lòng bọn họ.

Sao có thể?

Sao có thể?!

Qua mấy ngày quan sát, đối phương còn không phải là một tên yêu nghiệt Thần Hoàng cảnh trung kỳ có thể vượt biên tác chiến sao?

Sao có thể là một tên cường giả Thần Chủ cảnh chứ!

Hơn nữa hơi thở trên người đối phương còn không yếu hơn Thần Chủ của bọn họ, e là còn phải mạnh mẽ hơn vài phần!

Sao có thể?!

Hơi thở khủng bố không ngừng phiêu đãng bên trong không gian trận pháp.

Hoàng Thiên không hề áp chế thực lực nữa.

Giờ khắc này.

Phía sau Hoàng Thiên có một đôi thật lớn xuất hiện, đôi cánh tràn ngập Thần Hoàng chi hỏa, giống như muốn đốt cháy cả không gian này!

Theo một tiếng gáy vang trời.

Lệ!

Miễn được một bước thanh trừ dấu vết manh mối.

Những người còn lại thấy một màn như vậy.

Căn bản không cách nào nhúc nhích.

Dưới sự áp bức của hơi thở Thần Chủ cảnh đỉnh từ Hoàng Thiên, ngay cả ngón tay cũng không có biện pháp nhúc nhích!

Thần Hoàng và Thần Chủ là hai cảnh giới kế cận nhau, chỉ cách bởi một lằn ranh.

Nhưng vượt qua lằn ranh lại khác nhau như trời với đất!

Nếu không vì sao giới vực vĩ độ cao có mấy vạn tên cường giả Thần Hoàng cảnh, mà trong mấy vạn tên cường giả Thần Hoàng cảnh, trải qua hàng vạn năm chỉ có thể xuất hiện vài tên cường giả Thần Chủ cảnh đây chứ?

Dưới Thần Chủ cảnh đều là sâu kiến.

Những lời này cũng không có sai.

Bởi vì chỉ có tới Thần Chủ cảnh, linh khí trong cơ thể mới hoàn toàn chuyển hóa thành tiên khí. . . . . . .

Giờ phút này, ở bên kia.

Với năng lực khôi phục cường hãn của mình, Hạo Thiên Thần Chủ bắt đầu rèn luyện Tâm khang lần thứ hai.

Lần này còn lâu hơn so với lần đầu tiên.

Hạo Thiên Thần Chủ có thể cảm giác được trái tim bên trong Tâm khang càng đập mạnh mẽ hơn.

Theo mỗi lần trái tim nhảy lên.

Huyết khí cũng sẽ không ngừng phun trào!

Hạo Thiên Thần Chủ vừa chữa thương, vừa nhìn về phía Lục Trường Sinh, tò mò hỏi:

"Tiền bối, thực lực của hai người kia hẳn là không đủ để ứng phó đám nằm vùng đó đi?"

"Dù sao đối phương cũng là người đến từ thế lực cấp Thần Chủ, thực lực chắc chắn cao hơn người Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện rồi."

Lục Trường Sinh nhìn thoáng về hướng Hoàng Thiên và Liễu Tự Như đang ở, giống như liếc mắt một cái liền xuyên thấu không gian.

Ngay sau đó cười một tiếng, thu hồi tầm mắt đáp:

"Không cần lo lắng, chuyện chúng ta ra tay ngươi không được nói ra, hiểu rõ chưa?"

Hạo Thiên Thần Chủ lập tức nghiêm túc nói:

"Tiền bối yên tâm, Hạo Thiên ta tuyệt đối sẽ không thất tín!"

Ngay sau đó còn lập lời thề Thiên Đạo!

Cường giả Thần Chủ cảnh lập lời thề Thiên Đạo khiến cho toàn bộ Hạo Thiên thần vực chấn động!

Vô số người đều ngẩng đầu nhìn về hướng Hạo Thiên Thần Tông, trên mặt tràn đầy sự khiếp sợ.

Bọn họ đang nghĩ vì sao Hạo Thiên Thần Chủ lại lập hạ lời thề Thiên Đạo?

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Lục Trường Sinh thấy thế, hài lòng gật gật đầu, vỗ vỗ đầu trọc của Hạo Thiên Thần Chủ, nói:

"Ngươi còn rất biết làm người."

Hạo Thiên Thần Chủ nhíu mày nhưng cũng không có tức giận.

Nếu đổi lại là những người khác thì đã sớm bị Hạo Thiên Thần Chủ tung một quyền đánh nát. . . . . .

Giờ phút này.

Hoàng Thiên và Liễu Tự Như cũng đi tới chỗ Lục Trường Sinh.

Hạo Thiên Thần Chủ nhìn về phía bọn họ, cảm thấy kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ.

Thật sự giải quyết xong rồi?

Chính là cảnh giới vẫn là Thần Hoàng cảnh trung kỳ như cũ?

Chỉ có thể giải thích là nàng này cũng ẩn tàng thực lực. . . . . .

Lục Trường Sinh nói:

"Được rồi, lần này hẳn là có thể hoàn thành quá trình rèn luyện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận