Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 120 - Nỗ lực

Sau khi ăn xong.

Diệp Thu Bạch tìm tới Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh liếc Diệp Thu Bạch một cái rồi nói: "Sao vậy? Lại có chuyện gì cần ta chùi đít giúp sao?"

Diệp Thu Bạch: "..."

Từ sau lần cõng nồi thay sư muội, hình tượng của mình trong lòng sư tôn liền xuống dốc không phanh.

Đã trở thành một đệ tử chỉ biết gây chuyện thị phi, không để sư phụ bớt lo.

Nghĩ đến đây, Diệp Thu Bạch cũng cười khổ lắc đầu nói: "Sư tôn, ta chỉ muốn hỏi một việc."

"A, hỏi đi."

【 Thể chất Hàn băng linh mạch, người có thể chất này, phúc họa tương y 】

【 Có hai phương pháp giải quyết, thứ nhất là tìm kiếm vật chí dương, hỗ trợ hấp thu 】

Hắn nào biết nha!

【 Nếu như cất chứa lực lượng hàn băng linh mạch, thuần phục hàn băng linh mạch, có thể hấp thu hàn băng linh khí, tốc độ tu luyện sẽ vô cùng nhanh 】

Lục Trường Sinh nghe xong cũng có chút mờ mịt.

Lục Trường Sinh nghe xong liền giải thích: "Thể chất Hàn băng linh mạch."

Diệp Thu Bạch hỏi về vấn đề thể chất của Mộ Tử Tình.

【 Thứ hai là luyện chế Băng Phách đan, trấn áp hàn băng linh mạch rồi lại chậm rãi hấp thu 】

Đây là thể chất gì?

Hẳn là sư tôn có biện pháp giải quyết.

【 Nếu không có biến lực lượng hàn băng linh mạch trong cơ thể thành lực lượng của mình thì sẽ bị hàn băng chi lực phản phệ, từ đó linh hồn và thân thể đều sẽ biến mất 】

Lúc này, tiếng cây liễu cũng chậm rãi truyền đến.

Vừa định nói gì đó thì trong đầu bỗng có tiếng nói.

"Không nghĩ tới ở đây lại có loại thể chất này."

Rất tốt nha...

Diệp Thu Bạch vò đầu nói: "Thế nào là thể chất Hàn băng linh mạch?"

Diệp Thu Bạch lại nhìn về phía cây liễu, mừng rỡ nói: "Tiền bối, ta nên như thế nào?"

"Còn có một người một mình hấp thu lực lượng hàn băng linh mạch, hình như hiện giờ là giới chủ Thái âm giới."

Đi đâu tìm vật chí dương, Băng phách đan luyện chế thế nào?

"Trong lịch sử chỉ xuất hiện ba lần."

Mộc Uyển Nhi thấy Lục Trường Sinh nghỉ ngơi, bĩu môi.

"Dù ở các thế giới cao đẳng khác, thể chất này cũng đã không xuất hiện rất lâu rồi."

Hoa văn ngọn lửa trên người Tiểu Hắc cũng ngưng thật hơn.

Niết bàn chi hỏa cháy bừng bừng đang không ngừng rèn luyện thân thể Tiểu Hắc.

Sau đó nhìn thấy Tiểu Hắc đang tu luyện trong hố lửa thì tò mò đi qua.

"Có một người bị hàn băng linh mạch phản phệ chết, có một người song tu cùng người có dương viêm linh mạch."

Diệp Thu Bạch gật đầu nói: "Lần sau ta sẽ mang nàng đến."

Đến đây rồi thì Lục Trường Sinh còn có thể nói gì nữa?

Chỉ đành bất đắc dĩ nằm xuống. ...

Lục Trường Sinh nghe xong nhún vai.

Đâu ra biện pháp?

Lục Trường Sinh: "..."

Cây liễu lại lên tiếng: "Đưa nàng tới đây, sư tôn ngươi có biện pháp giải quyết."

Sắc mặt vặn vẹo của hắn khiến Mộc Uyển Nhi giật mình.

Có thể thấy được Tiểu Hắc đau đớn đến thế nào.

Nàng lại nhìn về chỗ vách núi, nơi Diệp Thu Bạch đang luyện kiếm.

Mộc Uyển Nhi đã biết được chiến tích của hai người này.

Tiểu Hắc chính là thể tu, lực lượng thân thể có thể đánh chết cường giả Càn Nguyên cảnh đỉnh.

Còn Diệp Thu Bạch đâu?

Vốn chính là người có thiên phú cực cao, một đường tới đây, khắp Nam Vực đều lưu truyền câu chuyện về Diệp Thu Bạch.

Tiến vào Cầu Đạo sơn ở Tổng viện Tàng Đạo thư viện, đạt được truyền thừa trong đó.

Được phái đến Ẩn Kiếm Tông.

Thứ nàng muốn là tùy tâm mà làm, bỏ qua đan phương, luyện chế ra đủ loại đan dược.

Cũng không phải.

Trường sinh?

Không.

Cầu đạo?

Vì sao phải bái Lục Trường Sinh làm sư phụ?

Thiên phú đan đạo cực kỳ cao.

Nhưng Mộc Uyển Nhi lại không đặt tâm tư vào chuyện tu luyện.

Trong gia tộc có trưởng lão muốn thu Mộc Uyển Nhi làm đồ đệ, dạy nàng luyện đan, nàng cũng không có đáp ứng.

Hiện giờ, nàng muốn bái nhập vào môn hạ của Lục Trường Sinh.

Vẫn chậm trễ việc tu hành sao?

Nàng nhìn Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc.

Cả hai đều có thiên phú xuất chúng mà vẫn nỗ lực như thế.

Mộc Uyển Nhi tự hỏi chính mình.

Nàng có tư cách gì mà chậm trễ?

Trong gia tộc, nàng được gọi là kỳ tài luyện đan.

Mộc Uyển Nhi thu lại tươi cười.

Không xao nhãng chút nào.

Nhưng hai người vẫn đang nỗ lực tu luyện.

Hai người đều là hạng người có thiên phú cực kỳ yêu nghiệt!

Lại đạt được truyền thừa của Kiếm Thánh trong Kiếm Trủng Ẩn Kiếm Tông.

Thật ra Mộc Uyển Nhi rất hứng thú với đan đạo.

Nếu không thì sao nàng lại đến đại hội luyện đan?

Còn chuyện từ chối trưởng lão trong gia tộc là vì nàng cho rằng đan đạo không nên bị trói buộc.

Không phải cứ theo đan phương mà từng bước từng bước luyện đan.

Nàng không nhìn thấy điều này trên người Lục Trường Sinh.

Hắn có thể bỏ qua đan phương mà tùy ý luyện chế ra đan dược.

Đây cũng là nguyên nhân Mộc Uyển Nhi muốn bái Lục Trường Sinh làm sư phụ.

Nghĩ đến đây.

Mộc Uyển Nhi quyết tâm, nàng đi vào trong nhà trúc.

Bên trong có một quyển sách thật dày.

Sách tên là Đan đạo tường giải.

Đây là một vị trưởng lão cho nàng.

Sách này ghi chép tác dụng của tất cả tài liệu luyện đan cùng với sự tương hợp, tương khắc.

Trước đây Mộc Uyển Nhi chỉ xem qua loa hai ba trang.

Hiện giờ nàng kiên định mở quyển sách ra.

Bắt đầu xem từ từ. ...

Tối đến.

Diệp Thu Bạch làm cơm xong.

Hắn bỗng sửng sốt hỏi: "Mộc Uyển Nhi đâu?"

Lục Trường Sinh không nói gì, nhận lấy bát cơm và bắt đầu ăn.

Tiểu Hắc thì gãi gãi đầu chỉ về phía bàn nhỏ trước nhà trúc.

Mộc Uyển Nhi đang nghiêm túc ngồi đó đọc sách.

Diệp Thu Bạch cười nói: "Chúng ta ăn trước thôi."

Ngày hôm sau.

Tiểu Hắc kết thúc tu luyện.

Nhìn thoáng qua Mộc Uyển Nhi, nàng vẫn không có nhúc nhích.

Ngày thứ ba.

Cảnh giới Diệp Thu Bạch có chút đột phá!

Một cỗ hơi thở vờn quanh không trung Thảo Đường.

Đạt tới Thủy Dật cảnh!

Diệp Thu Bạch mở mắt nhìn về phía Mộc Uyển Nhi.

Đầu vai Mộc Uyển Nhi có chim đậu.

Điều này cũng đại biểu cho Mộc Uyển Nhi chưa hề nhúc nhích.

Vẫn còn tập trung xem Đan đạo tường giải.

Chỉ có ngón tay nhúc nhích để lật trang sách.

Diệp Thu Bạch gật đầu.

Ngay sau đó đi vào phòng bếp...

Mấy ngày sau vẫn như thế.

Lục Trường Sinh thì ngủ, Mộc Uyển Nhi thì xem sách.

Diệp Thu Bạch luyện kiếm xong, nàng vẫn xem.

Tiểu Hắc rèn luyện thân thể xong, nàng vẫn còn xem.

Ngày qua ngày...

Trong mắt ba người, thiếu nữ thích chơi đùa vui vẻ trở nên khác trước...

Cho đến ngày thứ mười.

Quyển sách dày đã được lật đến trang cuối cùng.

Mộc Uyển Nhi cũng không có nghỉ ngơi mà lấy ra một lò đan.

Bắt đầu luyện chế đan dược!

Tài liệu nàng lấy ra cũng không giống với trong những đan phương.

Thậm chí còn dược liệu xung đột với nhau!

Mộc Uyển Nhi ném tài liệu vào lò đan, bắt đầu tinh luyện.

Lần luyện đan này kéo dài chín ngày.

Trải qua vô số lần thất bại.

Rốt cuộc cũng có đan hương bay ra từ trong lò đan...

Mộc Uyển Nhi mừng rỡ lấy đan dược ra, nhảy nhót đi tới trước mặt Lục Trường Sinh rồi nói: "Đại thúc! Ta thành công!"

Lúc này trên mặt Lục Trường Sinh không có sự không kiên nhẫn.

Hắn nhìn thấy tất cả nỗ lực của Mộc Uyển Nhi.

Người nỗ lực không nên bị cười nhạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận