Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1356 - Hồng Môn yến, không dự tiệc

Ở Thiên Cơ đại lục, cũng có sự khinh bỉ giữa các khu vực.

Trực quan nhất chính là người bên hoang mạc khinh thường những thế lực ở hoang mạc, cho rằng bọn họ đều là kiến hôi bất nhập lưu.

Còn những thế lực trong hoang mạc, giống như Hoang binh đoàn sẽ cảm thấy người bên ngoài giả nhân giả nghĩa, rõ ràng đến cuối cùng vẫn vì lợi ích mà sát thương cướp bóc, nhưng nhất định phải giả vờ chính nhân quân tử, làm bộ này bộ kia.

Cho nên ngày Hoang binh đoàn thiết yến hội, những thế lực ngoại giới tựa như đã thương lượng với nhau, không có bất kỳ một phương nào tiến đến dự tiệc!

Điều này cũng làm cho sắc mặt của đám người Hoang binh đoàn cực kỳ khó coi.

Nhìn dãy bàn dài đã bày biện xong, trên bàn đầy rượu và các món ngon nhưng lại không có người ngồi vào, chỉ có các thế lực hoang mạc bản địa đến cổ vũ.

"Ta nói này Hoang Mãng Tử, hình như bọn hắn không cho Hoang binh đoàn ngươi mặt mũi nha."

Một gã nam tử mập mạp ngồi ăn uống ào ào, trong tay cầm một cái đùi dê cười to nói:

Thịt trong miệng còn chưa nuốt xuống bị hắn phun ra.

"Đoàn trưởng, không tốt rồi!"

Nghe đến đây, người của các thế lực khác cũng lạnh mặt.

Hoang Mãng Tử vừa định nói gì đó lại nghe có người vội vàng chạy tới, quỳ gối trước mặt Hoang Mãng Tử, lớn tiếng nói:

Hoang Mãng Tử lạnh mặt nhìn Sa Hải nói:

Hoang Mãng Tử nhe răng, giận quá hóa cười nói:

"Còn thiết yến, yến hội này góp cả thể diện của ngươi vào rồi!"

"Những thế lực bên ngoài tự mình thiết yến ở tửu lầu, hiện tại đám người ngoại lai đều tụ tập ở nơi đó!"

"Những người nơi khác không đến, không chỉ không nể mặt Hoang binh đoàn ta, chẳng phải cũng không nể mặt các huynh đệ trong hoang mạc sao?"

"Sa Hải, ngươi nhất định phải nói vài câu châm chọc, muốn ta khai chiến với Sa Hải Tông các ngươi phải không?"

"Nói cũng có lý, vậy ngươi muốn làm như thế nào?"

"Ở hoang mạc, Hoang Thành này, bọn họ có tư cách gì mà kiêu ngạo?!"

Sa Hải cũng ngừng nhai nuốt, sắc mặt chậm rãi trầm xuống.

"Các huynh đệ, đi theo ta!"

Không chỉ là Hoang Mãng Tử, Sa Hải cùng với cao tầng các thế lực khác đều tức giận mắng một tiếng, hất bay bàn dài trước mặt mình.

"Không nể mặt như vậy? Sa Hải, không phải ngươi hỏi ta muốn làm như thế nào sao?"

Đám người Diệp Thu Bạch gật đầu.

"Đi cũng không có ý nghĩa gì, đơn giản là bọn hắn muốn lập uy, nói cho ngươi biết khu vực này là địa bàn của ai."

Yến hội bên này do Huyền Minh thánh tử thiết lập.

Không sai, Hoang binh đoàn yến, không có bất kỳ một phương thế lực bên ngoài hoang mạc nào tới dự.

Cửu Bạch Lộ cũng tham gia bữa tiệc này.

Hoang Mãng Tử và Sa Hải dẫn đầu đi về phía tửu lâu, một đám người rầm rầm theo sau. ...

Huyền Minh thánh tử cũng đã quen với thái độ kiểu này.

Cửu Bạch Lộ khẽ gật đầu với Huyền Minh thánh tử sau đó không có phản ứng nữa.

Khi Huyền Minh thánh tử nhìn thấy Cửu Bạch Lộ liền kinh hỉ, vội vàng tiến đến nói: "Bạch Lộ, ngươi cũng tới?"

Diệp Thu Bạch cũng có chút khó hiểu, lúc hỏi Đàm Tông Chiếu thì nghe Đàm Tông Chiếu cười nói:

Tựa hồ cũng vì để các thế lực hoang mạc cho rằng bọn họ đi tới Hoang thành, đi tới địa bàn của người khác cũng không phải mặc cho bọn hắn xâu xé.

Ở tửu lâu, yến tiệc không có xa hoa lãng phí như yến tiệc bên Hoang binh đoàn, nhưng thắng ở nhiều người...

Người của Cửu Long thần triều đương nhiên cũng ngồi cùng một chỗ với người của Hỗn Linh học viện.

"Hơn nữa với tính cách của đám người Hoang binh đoàn, chỉ sợ không để lại chút đồ không được."

Thần triều cần uy nghiêm tuyệt đối, nếu như bị Hoang binh đoàn chèn ép sẽ tổn thất quốc vận."

"Huống hồ nếu đi cũng rơi vào yếu thế, đây không phải là chuyện tốt đối với thế lực Thần triều chúng ta."

Thái tử cũng cười nói:

Nhìn thoáng qua vị trí bên cạnh, sau khi chào hỏi Thái tử hắn nhìn thấy đám người Tiểu Hắc, sắc mặt nhất thời cứng lại.

"Học sinh đặc tuyển như các ngươi cũng có thể đại biểu Hỗn Linh học viện tham gia bí cảnh lần này?"

Huyền Minh thánh tử nhìn về phía Tiểu Hắc, cười lạnh nói:

"Tên phù triện sư chỉ biết co đầu rút cổ ở phía sau kia đâu? Sao lần này hắn không tới? Chẳng lẽ gặp phải tình huống chỉ có chính diện giao phong nên không dám tới?"

Người Huyền Minh thánh tử nhắc tới đương nhiên là Mục Phù Sinh.

Thái tử khẽ nhíu mày.

Đàm Tông Chiếu nhìn Huyền Minh thánh tử, lạnh lùng nói: "Thánh tử, ngươi đang dạy Hỗn Linh học viện chúng ta làm việc sao?"

Huyền Minh thánh tử sượng mặt, cười ha hả với Đàm Tông Chiếu rồi nói:

"Thì ra là Đàm huynh, ta sao dám chứ? Hỗn Linh học viện muốn làm gì ta tự nhiên không thể can thiệp."

Mọi người ở đây đều cười ha ha thoải mái nói.

"Không tới thì thôi, tới rồi có muốn ngồi xuống uống một chén không?"

"Chư vị không mời mà tự tới, hình như không thỏa đáng lắm."

"Hoang binh đoàn các ngươi bồi thường hư hại đi."

Cũng sớm biết đối phương sẽ vì chuyện này mà tới náo loạn.

Tự nhiên cũng biết nguyên nhân Huyền Minh thánh tử tổ chức yến hội.

"Đàm huynh, ngươi có ý gì?"

Đàm Tông Chiếu lạnh lùng nhìn Huyền Minh thánh tử.

"Ta muốn hỏi một chút xem thánh tử có ý gì?"

Trong lúc hai người giương cung bạt kiếm.

Bùm!

Bất chợt mái vòm tửu lâu bị đánh thủng.

"Nếu chư vị không tới gặp mặt, không muốn đến yến tiệc Hoang binh đoàn chúng ta bày ra, vậy chúng ta liền không mời mà tới!"

Mọi người ngẩng đầu nhìn đám người đông nghịt phía trên, sắc mặt cũng không chút biến hóa, tựa như đã sớm đoán được sẽ có một màn này.

Người có thể tới nơi này đều nhân vật cấp bậc thiên kiêu từ các thế lực lớn.

Vậy mà bị làm mất mặt!

Hắn tốt xấu gì cũng là thánh tử một phương thần triều!

Sắc mặt Huyền Minh thánh tử trầm xuống.

Có lẽ trước đó Đàm Tông Chiếu sẽ nể tình, nhưng Huyền Minh thánh tử trước mặt mọi người vũ nhục mấy người Tiểu Hắc, hôm nay mấy người Tiểu Hắc cũng là người của Hỗn Linh học viện, hắn tự nhiên không thể nhịn.

Đàm Tông Chiếu không chút khách khí cắt lời Huyền Minh thánh tử, không cho một chút mặt mũi.

"Vậy ngươi đang nghi ngờ người do Hỗn Linh học viện chúng ta lựa chọn?"

Giống như căn bản không có để Hoang binh đoàn vào trong mắt.

Không thèm che giấu sự khinh bỉ trong lời nói.

Huyền Minh thánh tử và Đàm Tông Chiếu cũng lựa chọn tạm thời đình chiến.

Chỉ thấy Huyền Minh thánh tử ngẩng đầu, nhìn về phía Hoang Mãng Tử, cười nói:

"Hoang tiền bối, người tới đều là khách, nếu không xuống nói chuyện trước?"

Hoang Mãng Tử cười lạnh nói: "Nói chuyện? Ngươi cảm thấy các ngươi đánh mặt chúng ta như vậy, còn có thể nói chuyện sao?"

"Nếu như chỉ một hai thế lực thì thôi, nhưng nơi này tập kết phần lớn thiên kiêu từ các thế lực trên Thiên Cơ đại lục, ngươi dám động, Hoang binh đoàn còn có thể tồn tại?"

"Huống hồ chúng ta cũng dẫn theo trưởng bối."
Bạn cần đăng nhập để bình luận