Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 458 - Hạo Thiên

. . . . . . . . . .

Thanh Vân kiếm tông là tông môn do kiếm tu đệ nhất nhân Diệp Thu Bạch sáng lập.

Đối với kiếm tu các vực mà nó có sức hấp dẫn rất lớn.

Không chỉ là kiếm tu trẻ tuổi, còn có bí tộc cùng với một ít kiếm tu từ các thế gia tiến đến tham dự.

Cùng với một ít cường giả lánh đời, trưởng lão tông muốn tới Thanh Vân kiếm tông xin làm cung phụng.

Diệp Thu Bạch đứng ở trên đài cao nhìn xuống phía dưới.

Phía sau hắn là Lương Phong đang vuốt cằm cười nói:

"Lần này có vẻ nhiều mầm tốt."

"Được rồi được rồi, hai người các ngươi đừng chèn ép ta, việc này là ta không đúng, ta nhận sai."

Hai người Kiếm Triều Miện mới nhìn nhau cười, tỏ vẻ như âm mưu đã được thực hiện thành công.

"Nếu người nào đó trở về vài lần thì phỏng chừng không bao lâu nữa, tất cả thiên tài kiếm tu ở Man hoang giới vực đều sẽ đến đây đó."

Nghe đến đây.

"Còn không phải nhờ phúc của một vị chưởng quầy phủi tay sao"

Cửa thứ nhất là xem thiên phú.

Kiếm Triều Miện cũng gật gật đầu nói:

"Được rồi, tới giờ, chúng ta nên đi qua."

Lương Phong liếc Diệp Thu Bạch bên cạnh:

"So mới thời điểm mới vừa khai tông còn nhiều hơn."

"Chờ xong chuyện ta bồi thường cho các ngươi được rồi chứ?"

Chỉ cần thiên phú cao, cung cấp đủ tài nguyên thì sớm muộn gì cũng có thể đột phá.

Diệp Thu Bạch cười khổ nói:

Khảo nghiệm thiên phú cũng là khảo nghiệm đơn giản nhất.

Thanh Vân kiếm tông chiêu sinh chi thành ba cửa khảo nghiệm.

Cảnh giới không phải mấu chốt, thiên phú mới là quan trọng nhất.

Hai người đều khắc được dấu vết kiếm đạo của mình tới tầng thứ năm.

Khắc lên càng nhiều tầng thì đại biểu cho thiên phú kiếm đạo càng cao.

Cửa thứ hai chính là khảo nghiệm nghị lực.

Kiếm thạch có chín tầng.

Con đường kiếm đạo chú trọng nhất là tâm.

Lục Trường Sinh thiết lập một khối Kiếm thạch có thể kiểm tra đo lường thiên phú.

Khi ba người Diệp Thu Bạch tới sơn môn thì nhóm kiếm tu muốn bái nhập Thanh Vân kiếm tông đều khom người bái Diệp Thu Bạch một cái.

Còn nếu dùng kiếm làm chuyện ác, Thanh Vân kiếm tông càng không thể thu làm đệ tử.

Nếu như không thể tùy tâm mà động, thẳng tiến không lùi như vậy kiếm đạo sẽ không còn sắc bén.

Người tham gia khảo nghiệm có thể khắc dấu trên mỗi tầng của Kiếm thạch.

Con đường tu đạo vốn gian khổ.

Dù có thiên phú cao mà không có nghị lực thì hạn mức vẫn rất thấp.

Cửa thứ ba cũng là cửa quan trọng nhất, khảo nghiệm phẩm hạnh.

Lương Phong và Kiếm Triều Miện đã từng thử qua.

Có thể thấy được, muốn khắc đến tầng thứ chín khó khăn như thế nào.

Cũng chỉ có thể tới đó thôi.

Hai người trước kia được xưng là kiếm tu yêu nghiệt của Man hoang giới vực.

"Tham kiến Diệp tiền bối!"

Tiếng hô rung trời.

Diệp Thu Bạch phất tay, cười nói:

"Hôm nay là ngày Thanh Vân kiếm tông chiêu sinh, các vị muốn bái nhập Thanh Vân kiếm tông nên hẳn là cũng đã tìm hiểu rõ quy tắc, trực tiếp bắt đầu đi."

Ở sơn môn có chín khối Kiếm thạch.

Chỉ cần khắc đến tầng thứ ba liền thành công.

Các kiếm tu thấy thế đều nhao nhao tới trước Kiếm thạch.

Bắt đầu khắc kiếm.

Mấy vị trưởng lão ở bên cạnh kiểm tra.

Ánh mắt Lương Phong và Kiếm Triều Miện tràn ngập ái muội nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch nhìn một màn này, không khỏi cười khổ.

"Tàng Đạo thư viện không hạn chế đệ tử gia nhập thế lực khác."

"Nàng không phải người Tàng Đạo thư viện sao?"

"Ngươi không quen biết nàng sao? Tân gia Nam Vực, được xưng là mỹ nhân đệ nhất Nam Vực, Tân Hồng Y!"

"Người nọ là ai? Thật xinh đẹp. . . . ."

So với Vô biên giới vực, người có thể được xưng là thiên tài thật sự quá ít.

Nhóm kiếm tu xem nhìn mà cũng cười khổ.

"Lôi Vân Đông Vực chính là đệ tử thế gia tu kiếm, Lôi gia đại thiếu, được xưng là thiên tài lôi kiếm, nhưng vẫn thất bại ở nơi này."

"Hướng Hạc cũng vậy, tham gia đông đảo bí cảnh, thanh danh hiển hách, thế mà vẫn không đạt tới tiễu chuẩn tuyển chọn của Thanh Vân kiếm tông."

"Tất nhiên rồi, Thanh Vân kiếm tông do Diệp tiền bối sáng lập, tất nhiên yêu cầu cũng sẽ rất cao."

"Không biết ai là người thứ nhất thông qua đây?"

Vừa dứt lời, một khối Kiếm thạch ở giữa bùng nổ kiếm ý!

Mọi người đều dời mắt nhìn sang.

Nữ tử trước Kiếm thạch thế mà khắc được vào tầng thứ tư!

Quả nhiên nội tình của Man hoang giới vực vẫn còn kém một chút.

Diệp Thu Bạch nhìn thấy cảnh này mà không khỏi âm thầm lắc đầu.

Kiếm thạch đã đủ để đánh rớt hơn phân nửa kiếm tu tham gia.

"Bắc Vực, Minh Sơ, không có lưu lại vết kiếm, thất bại. . . . . ."

"Tây Vực, Hướng Hạc, tầng thứ nhất, thất bại."

"Đông Vực, Lôi Vân, tầng thứ hai, thất bại."

"Người nào đó lại lưu tình khắp nơi."

"Không biết mấy năm Tân cô nương đã từ chối bao nhiêu người theo đuổi, dù người gia tộc muốn liên hôn cũng bị nàng từ chối, cũng không biết đang đợi ai."

Diệp Thu Bạch bất đắc dĩ.

Hắn sao liền lưu tình?

Đơn giản chính là đánh một lần, cứu một lần.

Chỉ thế mà thôi.

Tân Hồng Y ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thu Bạch, ngay sau đó đi vào sơn môn, tiến vào cửa thứ hai.

"Trung Vực, Hạo Thiên, tầng thứ sáu, thông qua!"

Tầng thứ sáu?

Mọi người đều chuyển ánh mắt sang Hạo Thiên.

Sắc mặt tràn ngập sự kinh hãi.

"Người này là ai, vì sao chưa từng nghe qua?"

"Phỏng chừng là tán tu đi, thế nhưng khắc được tới tầng thứ sáu?"

Lương Phong và Kiếm Triều Miện cũng có chút kinh ngạc.

Thế mà thiên phú kiếm đạo còn cao hơn hai người bọn hắn?

Diệp Thu Bạch cười nói:

"Xem ra ra một hạt giống tốt, kiếm ý của hắn rất thú vị."

Kiếm ý của mỗi người đều không giống nhau.

Có người tính tình cương mãnh, kiếm ý sẽ cực kỳ sắc nhọn.

Có người thiện mưu, kiếm ý sẽ thiên về hướng phòng thủ.

"Như thế nào, ngươi muốn đích thân bồi dưỡng sao?"

Diệp Thu Bạch cười cười: "Nhìn xem trước đã.". . . . . .

Lúc sau cũng chỉ có trăm người thông qua cửa thứ nhất.

Hạo Thiên chính là người có thiên phú tốt nhất trong đó.

Sau khi tiến vào cửa thứ hai.

Trưởng lão hỏi:

"Hạo Thiên, ngươi muốn bái nhập môn hạ của vị trưởng lão nào đây, Kiếm Triều Miện hay là Lương Phong?"

Chỉ nghe Hạo Thiên lắc lắc đầu, nói:

"Những người này ta đều không muốn bái."

"A? Vậy ngươi muốn bái ai? Hay là tự mình tu luyện?"

Chỉ thấy Hạo Thiên nhìn về phía đỉnh núi Thanh Vân kiếm tông.

Ánh mắt tràn ngập dã tâm!

"Ta muốn bái nhập môn hạ của tông chủ, chỉ có Diệp tiền bối mới xứng làm sư tôn ta."

Các trưởng lão đều sửng sốt.

Ngay sau đó cười khổ nói:

"Tông chủ nhưng không thu đệ tử."

Hạo Thiên nhún vai nói:

"Thu hay không cũng phải thử.". . . . . .

Bên kia, Ninh Trần Tâm đã tới Thư Trai.

Kiến trúc của Thư Trai rất đơn giản.

Chung quanh có một khoảng sân đơn sơ cho những người Thư Trai tu tập Nho đạo tụ họp.

Ở giữa là một tòa Tàng Thư Các thật lớn.

Bên trong có vô số quyển sách!

Trước kia có thể nhìn thấy nhiều người tu Nho đang ở đây đọc sách.

Bầu không khí rất là yên tĩnh.

Nhưng hiện giờ bầu không khí bên trong Thư Trai lại có vẻ nặng nề.

Những người tu Nho đều đang có chút khủng hoảng!

Ninh Trần Tâm tiến tới phất phất tay.

Từng luồng sáng trắng tản ra.

Tức khắc, vẻ khủng hoảng trên mặt những người này tiêu tán, lòng trở nên tĩnh lặng.

"Ninh tiền bối tới!"

Ninh Trần Tâm hỏi:

"Kể rõ ngọn nguồn mọi chuyện cho ta nghe."

Trong Thư Trai xuất hiện chuyện xấu, Ninh Trần Tâm tuyệt đối không thể phớt lờ mà truy cứu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận