Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 121 - Hoang mạc dị biến

Mấy ngày nay Mộc Uyển Nhi không ngủ không nghỉ.

Ba người đều thấy được nỗ lực của nàng.

Người tu đạo thì mười ngày chín ngày cũng không tính là gì.

Còn Mộc Uyển Nhi, trước đó là một thiếu nữ ham chơi, vui đùa ầm ĩ.

Hiện giờ lại có thể nỗ lực thế này.

Lục Trường Sinh nhìn đan dược trong tay.

Đan dược Huyền giai trung phẩm, trong mắt hắn thì không cao lắm.

Nhưng sau khi tham gia đại hội luyện đan, hắn cũng biết được thực lực của Luyện đan sư bên ngoài.

Chỉ thấy Mộc Uyển Nhi cười hì hì nói: "Hừ hừ, đây là đan dược ta tự nghiên cứu ra!"

Diệp Thu Bạch cười nói: "Tự nghĩ ra? Không tệ nha."

Lục Trường Sinh cười cười, nhẹ nhàng nói: "Đây là đan dược gì?"

Có vẻ kiêu ngạo.

Cũng khống chế ở hai phần!

"Nếu không thì?"

Ở tuổi Mộc Uyển Nhi mà luyện chế được đan dược Huyền giai trung phẩm đã không tồi.

Lục Trường Sinh đưa đan dược cho Diệp Thu Bạch rồi nói: "Ngươi thử đi."

Kết hợp hai điểm này liền thấy thiên phú luyện đan của Mộc Uyển Nhi yêu nghiệt đến mức nào.

Còn tạp chất.

Mộc Uyển Nhi chống nạnh.

Mộc Uyển Nhi lắc lắc đầu nói: "Không có nha!"

Lúc này, Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc cũng đi tới, có chút tò mò.

Diệp Thu Bạch cười khổ đặt đan dược lên miệng, vừa định ăn vào thì lại ngừng.

Diệp Thu Bạch mở to hai mắt nhìn: "A?? Để ta lấy thân thử dược sao?"

Nghe vậy, Diệp Thu Bạch chỉ có thể cười khổ tiếp nhận, nhìn về phía Mộc Uyển Nhi,"Thứ này... Hẳn là không có độc đi?"

Đan dược lọt qua cổ họng Diệp Thu Bạch.

"Nói nhảm gì nữa, có ta ở đây mà ngươi còn sợ trúng độc?"

"A?"

"Thật sự không có, cứ tin ta!"

Ngay sau đó lại vung!

"Thật sự không có độc?"

Điều này đại biểu cho tốc độ thi triển kiếm kỹ của Diệp Thu Bạch sẽ càng nhanh hơn.

Trong lúc vung kiếm, linh khí trong cơ thể cũng vận chuyển nhanh hơn.

Tuy rằng chỉ là vung kiếm bình thường nhưng tốc độ lại tăng lên không ít!

Lục Trường Sinh không kiên nhẫn vung tay đẩy đan dược vào miệng Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch lấy kiếm gỗ ra, ngay sau đó vung kiếm.

"Hả?!"

Diệp Thu Bạch hơi sửng sốt.

Rầm rầm...

Mộc Uyển Nhi cười hì hì nói: "Vậy ngươi rút kiếm thử xem."

"Hình như không có phản ứng..."

"A..."

Tuy rằng trông tác dụng có vẻ không lớn lắm.

Nhưng trong chiến đấu lại rất có ích.

Khi giao thủ với ngươi có thực lực sàn sàn.

Tốc độ xuất chiêu nhanh hơn đối thủ thì trong thời khắc mấu chốt sẽ có thể trở thành sát chiêu!

Diệp Thu Bạch nghiêm túc nói: "Nếu cho Tiểu Hắc dùng đan dược này, hẳn là sẽ có tác dụng lớn hơn nữa."

Tiểu Hắc vốn là thể tu.

Uy lực của một quyền có thể lay động núi sông!

Đan dược sẽ giúp hắn có thể nhanh chóng chém tung ra quyền thứ hai!

Thậm chí quyền thứ ba!

Lại mấy chục ngày trôi qua.

Mộc Uyển Nhi cười tít mắt, sau đó lại ngồi xuống bàn, bắt đầu nhìn sách luyện đan mà Lục Trường Sinh đưa cho nàng. ...

Diệp Thu Bạch nhanh chóng im miệng.

"Khụ khụ! Diệp Thu Bạch, có phải ngươi muốn vi sư thao luyện ngươi hay không?"

"Tiếp tục nỗ lực, sẽ có ngày ngươi được tán thành."

Diệp Thu Bạch không nhịn được mà bật cười nói: "Cố lên đi, sư tôn hay không nói lời thật lòng thôi."

Mộc Uyển Nhi cười hì hì nói: "Thế nào, được chứ?"

Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc gật gật đầu.

Tuy thiếu nữ trước mắt hơi ham chơi nhưng thiên phú luyện đan thật sự không tầm thường!

Lúc này, Lục Trường Sinh lấy một quyển sách ra ném cho Mộc Uyển Nhi rồi nói: "Được rồi, đây là sách luyện đan mà ta tổng kết, cầm xem đi."

Mắt Mộc Uyển Nhi sáng ngời.

"Đại thúc, vậy là ngươi đã đồng ý thu ta làm đồ đệ?"

Lục Trường Sinh vừa nghe liền nghiêm mặt nói: "Ngươi còn non lắm!"

Nói xong lại tiếp lục ngã xuống ghế, nhắm mắt.

Mộc Uyển Nhi bĩu môi.

Xem ra quan điểm luyện đan của nha đầu này có chút tương đồng với mình.

"Không tồi."

Hơn nữa tác dụng cũng là không nhỏ.

Đây là hiện giờ, luyện đan giới bên trong không có cùng này tương tự đan dược!

Lục Trường Sinh cũng đã nhìn ra này cái đan dược tác dụng.

Nếu vậy thì đối phương sẽ đón đỡ như thế nào?

Diệp Thu Bạch khởi hành đến Tàng Đạo thư viện Trung Vực.

Mục đích là đưa Mộ Tử Tình về Thảo Đường để Lục Trường Sinh giải quyết vấn đề thể chất của nàng.

Lúc này Tần Thiên Nam cũng tới Thảo Đường.

Chỉ thấy sắc mặt Tần Thiên Nam có chút nghiêm trọng, hắn nói: "Trường Sinh, cùng ta xuất phát thôi, không gian hoang mạc Nam Vực càng thêm bất ổn, chúng ta phỏng đoán vật bên trong sắp sửa xuất thế!"

Lục Trường Sinh nghe xong gật gật đầu.

Hắn đã đáp ứng chuyện này trước đó rồi.

Hoang mạc Nam Vực hoang tàn vắng vẻ.

Hoàn cảnh thật sự rất khắc nghiệt!

Linh khí vô cùng mỏng manh!

Có một ít ma thú phiêu tán khắp hoang mạc.

Không có ai tổ kiến thế lực ở đây.

Ở một chỗ sâu trong hoang mạc.

Lục Trường Sinh và Tần Thiên Nam đang cùng nhau đến đây.

Nơi này đã có mấy người tới trước một bước.

"A? Rốt cuộc Tần viện trưởng cũng tới."

"Ừ, chúng ta chuẩn bị bắt đầu đi."

"Tần viện trưởng, vị bên cạnh ngươi là?"

Hiện giờ Lục Trường Sinh đã che mặt, không ai nhận ra.

Tuy rằng không che cũng không nhận ra nhưng Lục Trường Sinh không muốn để cho người khác nhớ kỹ mình mà thôi.

Tránh về sau gặp phiền toái...

Tần Thiên Nam bất đắc dĩ nói: "Đây là một tiểu bối của ta, thực lực của hắn rất mạnh, cho nên ta dẫn hắn đến đây hỗ trợ."

Sau khi Lục Trường Sinh xuất hiện ở thế giới này, Tần Thiên Nam thường xuyên chiếu cố hắn.

Có thể xem như tiểu bối.

Đây cũng là nguyên nhân Lục Trường Sinh không từ chối giúp Tần Thiên Nam.

"A? Thực lực rất mạnh? Chẳng lẽ còn mạnh hơn Tần viện trưởng ngươi?"

"Được rồi, Điền Dương, đừng nói nhiều nữa, chúng ta bắt đầu đi."

Điền Dương là tông chủ Minh Dương tông.

Tuy rằng thực lực chỉnh thể không bằng Thiên Nguyên vương triều nhưng cũng là một trong những thế lực lớn ở Nam Vực.

Chính là Càn Nguyên cảnh trung kỳ.

Lúc này!

Không gian phía trước mấy người bắt đầu run rẩy kịch liệt.

Ngay sau đó lại có từng cái khe xuất hiện.

Từ trong những cái khe có từng luồng hơi thở cực kỳ cổ xưa truyền ra.

Cỗ hơi thở này làm mọi người kinh hãi!

Sắc mặt Tần Thiên Nam thay đổi, nghiêm trọng nói: "Chư vị, bắt đầu đi, không thể kéo dài thêm nữa."

Chỉ là mới có vài cái khe mà đã tản ra hơi thở cường đại thế này.

Nếu vật bên trong hoàn toàn buông xuống thì Nam Vực sẽ gặp tai nạn!

Mọi người cũng hiểu đạo lý này nên nhanh chóng tách ra đứng ở các vị trí khác nhau.

Mỗi vị trí mà mọi người đứng đều có một mắt trận.

Trận này chính là trận pháp phong ấn mà một trận pháp sư cao siêu ở Trung Vực bày ra!

Lục Trường Sinh chỉ chỉ mình, hỏi: "Ta đây làm gì?"

Tần Thiên Nam nói: "Ngươi đứng ở trung tâm trận, chú ý duy trì trận pháp!"

Lục Trường Sinh gật đầu.

Mấy người khác đều nhíu mày.

Vị trí này là do Tần Thiên Nam phụ trách.

Tần Thiên Nam là cường giả Càn Nguyên cảnh hậu kỳ đứng đầu trong nhóm bọn họ.

Tự nhiên phải nhận vai trò ổn định toàn bộ trận pháp!

Hiện giờ lại để cho một tên tiểu bối thay?

Chẳng lẽ thực lực của người này vượt qua Tần Thiên Nam?
Bạn cần đăng nhập để bình luận