Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 306 - Vây quanh

Đại trưởng lão Khang gia rơi xuống đất.

Hơi thở không còn.

Không còn dấu hiệu của sự sống nữa.

Mọi người ngây ngốc nhìn cảnh tượng trước mắt.

Tất cả đều kinh ngạc không thôi.

Diệp Thu Bạch dùng tu vi Hư Thần cảnh sơ kỳ chém giết một cường giả Bán Đế có tư cách trùng kích Đế cảnh.

Chênh lệch cảnh giới to lớn như thế mà vẫn có thể làm được.

Đại trưởng lão Khang gia chết trận liền trực tiếp dẫn tới hộ vệ Khang gia và Ly gia đóng ở đường phố phía bắc bị tiêu diệt sạch.

Hiển nhiên nhân lúc đối phương chưa nhận được tin mà hành động.

"Vậy cứ theo lời Thạch huynh nói!"

Xem ra sư đệ này của chúng ta cũng không phải kẻ khờ nha.

Nơi này chỉ cần một hai người giám thị tình huống, số hộ vệ Dương gia còn lại có thể theo ba người Diệp Thu Bạch đi tới đường phố phía đông.

"Dù sao hiện tại chúng ta đã diệt sạch người nơi đây, trong lúc nhất thời bên đối phương cũng không sẽ biết được tin tức này, chúng ta chỉ cần dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới đường phố phía đông hình thành thế kẹp chặt là được."

Ngay sau đó nhanh chóng tiến về đường phố phía đông!

Dương Tề lên tiếng chỉ huy: "Quét tước chiến trường, kiến tạo lại cứ điểm ở đường phố phía bắc."

Nói đến này, Dương Tề bàn tay vung lên, chỉ huy hộ vệ Dương gia: "Để hai người lại dọn dẹp chiến trường, hơn nữa giám thị hành động bên đối phương, tất cả người còn lại cùng ta đi tới đường phố phía đông giành lại toàn bộ những gì thuộc về Dương gia ta!"

Diệp Thu Bạch bên cạnh nghe hắn nói xong, không khỏi mỉm cười gật gật đầu.

Nhưng Thạch Sinh bỗng đưa ra vấn đề: "Lúc này không phải chúng ta nên trực tiếp chuyển thế công về đường phố phía đông sao?"

Hiện giờ toàn quân đối phương bị diệt, tạm thời sẽ không có người tới đường phố phía bắc nữa.

Giờ phút này.

Nghe vậy, Dương Tề cũng bừng tỉnh, nghĩ đến lợi và hại.

Ở đường phố phía đông.

Các hộ vệ hô hào nhau.

Trong tình huống tin tức chưa truyền tới thì cần phải giành giật từng giây!

Hộ vệ lắc đầu nói: "Bên kia còn chưa truyền tin đến."

E là nếu kéo dài thêm nữa thì không đến nửa ngày, đường phố phía đông này sẽ bị người Khang gia và Lý gia hoàn toàn xâm chiếm.

Đại trưởng lão Lý gia Lý Vận cũng là một cường giả Bán Đế có tư cách trùng kích Đế cảnh, tu vi cao thâm cũng khiến cho dáng vẻ của nàng vẫn còn trẻ trung phong vận.

Hộ Dương gia bị ép phải liên tục lui về phía sau.

"Người mà các ngươi phái tới Long Khải thành đã sớm bị nửa đường chặn giết, trong khoảng thời gian ngắn bên đó căn bản không có khả năng phát hiện tình huống nơi này mà tiếp viện."

Sáu phần hộ vệ Khang gia và Lý nhị gia đều tập trung ở đây!

Sắc mặt của Dương trưởng lão biến đổi!

Nghe được lời này.

"Xong chuyện, dù Long gia có phản ứng thì e là các ngươi cũng đã sớm bị hủy diệt rồi!"

Giờ phút này, nhị trưởng lão Dương gia nhị thấy tình cảnh bên mình mà sắc mặt trở nên cực kỳ âm u.

Bên cạnh nàng còn có nhị trưởng lão Khang gia Khang Minh, thực lực ở Bán Đế cảnh, chẳng qua là không cách nào trùng kích Đế cảnh.

Chỉ nghe Lý vận cười duyên nói: "Dương trưởng lão, từ bỏ đi, chỉ bằng chút lực lượng mỏng manh của Dương gia các ngươi sao có thể ngăn cản chúng ta chứ?"

Khang Minh cũng lên tiếng châm chọc: "Chẳng lẽ các ngươi còn muốn chờ đợi người Long gia chi viện sao?"

Nhị trưởng lão hỏi: "Quân chi viện còn chưa tới sao?"

Phía đối diện.

Lần này Dương gia khó vượt cửa ải này rồi.

Nghe đến đây, nhị trưởng lão thầm than một tiếng.

Chỗ dựa duy nhất của bọn họ trong lúc nguy cấp này chính là Long gia.

Nếu đúng như lời Khang Minh vừa nói.

Dù có kiên trì chiến đấu nữa cũng không còn hy vọng.

Hộ vệ Dương gia cũng biết tới điểm này.

Trong lúc nhất thời, sĩ khí của Dương gia mau chóng hạ xuống, bọn họ vốn có thể chống đỡ thêm nửa ngày nhưng thế cục hiện giờ hoàn toàn nghiêng về một bên rồi, e là chỉ kéo dài được khoảng một canh giờ nữa . . . . .

Dương trưởng lão thầm than.

Hắn có chút do dự.

Có nên lui lại, từ bỏ đường phố phía đông, lui lại để giữ Dương gia hay không?

Nhưng nếu đường phố phía đông cũng bị đối phương cướp mất, dù Dương gia còn tồn tại thì cũng chỉ có thể tham sống sợ chết.

Đường phố phía bắc đã xảy ra chuyện!

Hiển nhiên đều nghĩ tới cùng một chuyện.

Hai người liếc nhau.

Chỉ thấy sắc mặt Khang Minh cũng tràn đầy kinh hãi.

Sắc mặt Lý Vận thay đổi nhìn sang Khang Minh.

Chẳng lẽ . . . .

Đang lúc Dương trưởng lão muốn quyết định lui lại thì phía sau đội quân Khang gia và Lý gia đột nhiên có tiếng kêu thảm thiết truyền đến.

Bên kia có kiếm ý lưu động, còn có tinh thần chi lực ngang dọc.

Cùng với tiếng mặt đất rạn nứt.

Người Dương gia đều nhìn qua, ngay sau đó ánh mắt sáng lên!

Lòng Lý Vận chùng xuống, bỗng nhiên quay đầu, phẫn nộ quát: "Người nào dám nhúng tay chuyện của Khang gia và Lý gia ta!"

Trong suy nghĩ của bọn họ thì phía sau không có khả năng là người của Dương gia và Khang gia tiến đến.

Nhưng khi Lý Vận nhìn thấy Dương Tề đi phía sau ba người Diệp Thu Bạch, hơi sửng sốt.

Người thừa kế của Dương gia?

Vì sao lại xuất hiện ở hậu phương?

Bất kể lựa chọn hướng đi nào, đối với Dương gia mà nói đều vực sâu vạn trượng.

Tiến thoái lưỡng nan!

Dương trưởng lão nhìn thế cục hiện tại mà cắn răng.

Nếu thế lực của Dương gia bị xâm chiếm gần như không còn, có khả năng đối phương sẽ cho rằng Dương gia không còn bất kỳ giá trị nào, trực tiếp xé bỏ hôn ước!

Dù sao liên hôn chính trị là chuyện liên quan đến lợi ích của hai bên.

Nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến quyết định của Long gia bên kia.

Dương trưởng lão thấy mấy người Dương Tề mà lộ vẻ mừng rỡ, phất tay nói: "Tiếp viện đã đến, mọi người theo ta giết!"

Dứt lời, Dương trưởng lão dẫn đầu phóng xuất tu vi Bán Đế vọt hướng tới đám người Khang gia và Lý gia!

Các hộ vệ Dương gia còn lại cũng rống giận, dũng mãnh không sợ chết phóng thẳng.

Lý Vận cười lạnh một tiếng nói: "Khang trưởng lão, phát ra tín hiệu, ngăn bọn họ lại."

"Ta đối phó mấy người phía sau."

Khang Minh gật đầu, ngay sau đó phóng ra một đạo linh khí!

Nhưng mà đạo linh khí này chỉ phóng lên cao ba trượng liền có một cổ tinh thần chi lực trấn áp nó.

Cỗ linh khí này lập tức bị ngăn chặn!

Lòng Khang Minh chùng xuống, không đợi hắn suy nghĩ nhiều thì Dương trưởng lão đã vọt tới rồi.

Hắn chỉ có thể cắn chặt răng nghênh đón.

Tất nhiên là tinh thần chi lực do Thạch Sinh thao túng rồi.

Trước đó hắn liền nghĩ đến chuyện có khả năng đối phương sẽ truyền tín hiệu cho nên đã sớm bao trùm tinh thần chi lực khắp khu vực, ngăn chặn tín hiệu của đối phương bất kỳ lúc nào!

Lý Vận cười lạnh một tiếng: "Ngăn chặn tín hiệu thì như thế nào?"

Nàng chính là cường giả Bán Đế có thể trùng kích Đế cảnh!

Coi như là một trong những tồn tại hàng đầu ở Vân Khởi thành này!

Đế cảnh không xuất hiện thì ai có thể là đối thủ của nàng chứ.

Huống hồ bên đối phương không có một cường giả Bán Đế.

Lại sao có thể chống nổi công kích của nàng?

Nghĩ tới đây, Lý Vận trực tiếp lao ra.

Tiểu Hắc hừ lạnh một tiếng nói: "Ta tới!"

Diệp Thu Bạch và Thạch Sinh nghe vậy gật đầu, mang theo mấy người Dương Tề tấn công những người khác.

Đối mặt với cường giả cấp Bán Đế.

Tiểu Hắc không nương tay chút nào.

Không đúng, Tiểu Hắc chưa từng nương tay với bất kỳ một ai.

Đối với hắn mà nói.

Chỉ cần là địch nhân thì phải toàn lực xé nát!

Chỉ thấy ba loại hoa văn hiện lên trên bề mặt thân thể Tiểu Hắc!

Vạn Cổ Ma Thể hoàn toàn bùng nổ!

Đồng thời hắn trực tiếp tiến vào trạng thái nhập ma!

Cường độ thân thể tăng lên mức cao nhất trong khoảng khắc này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận