Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 596 - Chấp niệm của Mộc Uyển Nhi

. . . . . . .

Lời nói này của Tử Dật khiến Mộc Uyển Nhi khẽ nhíu mày.

"Ta sẽ không gia nhập tông môn các ngươi."

Tử Dật lại cười nói: "Hiện tại tông chủ còn chưa tỉnh lại, vậy tự nhiên cần Mộc cô nương tiếp tục ở lại trong Tử Cực tông chúng ta."

"Vạn nhất giữa chừng lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì thì làm sao bây giờ?"

Khi nhìn lại trạng thái của tông chủ Tử Cực tông.

Độc khí đã sớm tiêu tán, chức năng của cơ thể hắn cũng đã trở lại bình thường.

Có thể nói, chỉ là bởi vì linh khí cằn cỗi, cùng với việc bị độc khí ăn mòn trong nhiều năm mà dẫn đến chuyện ý thức tông chủ Tử Cực tông vẫn chưa thanh tỉnh.

Đại trưởng lão Tử Cực tông cũng cười nói: "Đúng vậy, Mộc cô nương sao không suy xét một lần thử?"

Mộc Uyển Nhi nhìn một màn này, nghe những lời này, khuôn mặt xinh đẹp của nàng trở nên lạnh lẽo vô cùng!

"Đúng vậy, Mộc cô nương, ngươi cứ ở lại Tử Cực tông chúng ta đi, nội tình Tử Cực tông chúng ta cường đại như thế, ngươi là cung phụng của Tử Cực tông ta thì tự nhiên cũng sẽ không thiếu chỗ tốt cho ngươi."

"Mộc cô nương sao còn không chịu đồng ý đi?"

"Huống chi nếu như ngươi đi rồi, nói thử xem chúng ta có nên đi tìm Dược lão để làm trưởng lão cung phụng Tử Cực tông ta đây hay không? Làm thế cũng hợp lí mà."

"Nếu ta nói không thì sao?"

Nhưng những vấn đề này là thứ chỉ cần qua vài ngày thì lập tức có thể được giải quyết, tông chủ sẽ khôi phục và tỉnh lại.

Bảo nàng ở lại Tử Cực tông nho nhỏ này làm cung phụng?

Những trưởng lão khác nghe được những lời này thì cũng gật gật đầu phụ họa mà nói theo.

Mộc Uyển Nhi cũng biết, đối phương chỉ là tùy tiện tìm lý do để giữ nàng lại!

Tử Dật cười lạnh nhìn một màn này.

Hơi thở cường đại thuộc cấp Đế cảnh bộc phát ra!

"Hơn nữa, chỉ cần ngươi gia nhập Tử Cực tông, ở Tử Cực vực này còn có ai dám trêu chọc ngươi?"

Áp lực nặng nề điên cuồng nghênh hướng Mộc Uyển Nhi.

Bọn họ mà cũng xứng đáng sao?

Đại trưởng lão Tử Cực tông đột nhiên bước lên trước một bước.

Khuôn mặt lạnh như băng sương kia cũng đột nhiên nở rộ ra một nụ cười như hoa xuân!

Tử Dật ở phía sau dùng sắc mặt âm trầm mà nói: "Mộc cô nương, ta nghĩ lúc trước chúng ta đã đủ khách khí rồi, nếu như ngươi lại không chịu đồng ý, đấy gọi là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!"

Một giọng nói hết sức nam tính đột nhiên truyền khắp Tử Cực vực!

Một luyện đan sư trẻ tuổi và cường đại như vậy thì sao họ có thể bỏ mặc cho tuột khỏi tay dễ dàng được?

Tử Dật cùng với các Đại trưởng lão càng là mang nét mặt hơi sửng sốt.

Các trưởng lão còn lại thấy thế, sau một thoáng do dự thì họ cũng bước ra, vây quanh lấy Mộc Uyển Nhi làm trung tâm!

Gì thế này... hắn đã đến đây từ khi nào?

Vừa dứt lời, người của Tử Cực tông còn đang nhìn về phía bầu trời, nhưng khi cúi đầu nhìn qua thì lại phát hiện là đã có một nam tử áo bào trắng xuất hiện bên cạnh Mộc Uyển Nhi!

Đại trưởng lão Tử Cực tông ngẩng đầu nhìn trời với sắc mặt ngưng trọng, hắn ôm quyền nói: "Không biết vị tiền bối nào hàng lâm Tử Cực tông ta, mong được bái kiến."

Nếu có thể khiến nàng gia nhập Tử Cực tông, chỉ sợ thực lực của Tử Cực tông sẽ tăng lên không ít!

Các thế lực của Tử Cực vực đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời kèm theo sắc mặt kinh hãi!

Đây là tu vi bực nào?

Giọng nói này thế mà chỉ dựa vào linh khí là đã có thể truyền khắp Tử Cực vực?

Mộc Uyển Nhi vừa định quát lớn thì lại đột nhiên ngẩng đầu lên.

"Có thể để cho ta yên tĩnh nghỉ ngơi không?"

"Ta nói, mỗi lần tới tìm đám tiểu tử các ngươi là tất nhiên sẽ gặp phải một ít phiền toái."

Trong lúc nhất thời, sự thay đổi đột ngột của nàng làm cho Tử Dật cùng với các trưởng lão đều hơi sửng sốt.

Vì sao không hề phát sinh tí ti dấu hiệu gì?

Ngay cả Tử Cực tông Đại trưởng lão thân là cường giả Đế cảnh, một trong những cường giả đứng đầu Tử Cực vực mà cũng không phát hiện ra chút khác thường nào!

Mộc Uyển Nhi nhìn nam tử trước mắt, rồi chợt ôm lấy thắt lưng Lục Trường Sinh, vùi đầu vào ngực Lục Trường Sinh, mà khéo léo cười nói một cách vô cùng thản nhiên: "Đại thúc, sao ngài lại đến đây? Ta còn muốn sau khi rời khỏi nơi này liền trở về Thảo đường tìm ngươi!"

"Ai ai ai!" Lục Trường Sinh đẩy trán Mộc Uyển Nhi ra, để nàng không tiếp tục cọ vào ngực hắn nữa.

"Nha đầu này, tránh xa ta ra chút được không! Ngươi tính nhân cơ hội này mà thân cận ta phải không?"

Bị nói như vậy, Mộc Uyển Nhi xấu hổ đỏ mặt mà buông tay đứng kế Lục Trường Sinh.

"Ngươi mới là người nhân cơ hội!"

Lục Trường Sinh không khỏi bật cười: "Nhiều năm như vậy mà tính tình sao còn y như là trẻ con thế."

"Cũng không biết trình độ đan đạo của ngươi có phải cũng giống như tính cách của ngươi hay không, không có gì thay đổi."

Có thể nói, điều này gần như đã trở thành chấp niệm của nàng!

Bảy phần còn lại thì là vì ý nguyện bái nhập môn hạ của Lục Trường Sinh.

Nàng muốn luyện chế đan dược thuộc về mình chứ không phải chỉ biết rập khuôn một cách máy móc theo sách vở, chỉ biết dựa theo đan phương tiền nhân tiền bối sáng tạo ra mà mô phỏng bắt chước lại.

Đối với Mộc Uyển Nhi mà nói, nàng nỗ lực mấy năm nay ba phần là vì chấp niệm với đan đạo của nàng.

Hốc mắt cũng chậm rãi hiện ra màu đỏ nhạt...

Khi nghe được những lời này, trong đầu nàng lập tức trở nên trống rỗng.

Lúc ấy Mộc Uyển Nhi còn đang quấn lấy hắn, muốn bái hắn làm sư phụ.

Khi đó hắn chỉ là cho nàng một quyển đan thư, là quyển đan thư do chính hắn viết, không nghĩ tới hiện giờ nàng chỉ dựa vào nỗ lực của chính bản thân nàng mà gần như là đã đi được khắp biên giới vĩ độ thấp, còn thành tựu cao tới như vậy.

Có thể thấy nàng đã cố gắng như thế nào.

Cũng chứng minh thiên phú của nàng, nàng đã có được rất nhiều lý giải độc đáo trên phương diện luyện đan này.

Phải biết rằng, coi như là luyện đan sư Thiên Tiên cấp, có thể sáng tạo ra hơn mười loại đan phương thì cũng có thể xem như là không tệ.

Còn Mộc Uyển Nhi thì sao?

Theo lời Hồng Anh, nàng đã sáng chế ra được không dưới trăm loại!

"Được rồi." Lục Trường Sinh gật gật đầu, sờ sờ đầu Mộc Uyển Nhi rồi nói: "Vậy ngươi có nguyện ý bái ta làm sư phụ không?"

Mộc Uyển Nhi nghe vậy thì sửng sốt.

Lục Trường Sinh cười gật đầu.

"Hơn nữa ta còn tự sáng tạo ra được rất nhiều đan dược khác nữa!"

Mộc Uyển Nhi dùng vẻ mặt kiêu ngạo mà nói: "Ta hôm nay đã có thể luyện chế Thiên Tiên đan dược rồi đó!"

"Hừ hừ! Ta đã không còn là ta của thời điểm đó!"

Mộc Uyển Nhi bây giờ giống như một thiếu nữ nũng nịu.

Nghe đến đó, hai tay Mộc Uyển Nhi chống thắt lưng, tính cách đã hoàn toàn thay đổi, không còn là ngọn núi băng lạnh lùng mà bọn Tử Dật nhìn thấy lúc trước.

Mộc Uyển Nhi vốn ham chơi nhưng vẫn có thể đi xa đến trình độ hiện tại, rời bỏ quê hương đi du ngoạn giữa các đại giới vực, nghiên cứu tìm hiểu đặc tính của các loại dược thảo, thiên tài địa bảo.

Lại còn phải nghiên cứu hết các thủ pháp luyện đan khác nhau của các luyện đan sư khác nhau.

Hành trình nàng trải qua bấy lâu nhàm chán như thế nào ai có thấu?

Hiện giờ nàng rốt cuộc cũng được Lục Trường Sinh tán thành, làm sao nàng có thể không vui?

Lục Trường Sinh thấy thế, chớp chớp mắt: "Sao lại khóc rồi? Không phải lúc này nên vui vẻ mới đúng sao?"

"Ai khóc đâu!"

Mộc Uyển Nhi vội vàng lau hốc mắt, hít hít mũi.

Nàng lập tức chỉnh đốn lại sắc mặt, dùng vẻ mặt nghiêm túc mà quỳ trên mặt đất, hướng đầu về phía Lục Trường Sinh mà nói: "Đệ tử Mộc Uyển Nhi, bái kiến sư tôn!"

Lục Trường Sinh cười nâng nàng đứng dậy.

Lại nói tiếp, đây cũng là đệ tử thứ hai hắn thu nhận khi không tuân theo nhiệm vụ hệ thống tuyên bố.

Tuy rằng thiên phú không đủ để so sánh với nhóm người Diệp Thu Bạch.

Nhưng Mộc Uyển Nhi lại dùng nỗ lực mà cứng rắn viết lại thứ thiên phú đóng vai trò làm gông cùm xích của hết thảy kia!

"Được rồi, đừng khóc."

Lục Trường Sinh sờ sờ đầu Mộc Uyển Nhi, lúc này mới nhìn về phía các vị trưởng lão Tử Cực tông cùng với Tử Dật.

"Đâu phải vì bị ta chọc ghẹo mà ngươi mới khóc đâu đúng không?"

Không đợi Mộc Uyển Nhi trả lời, Lục Trường Sinh đã bước tới trước một bước, đi đến vị trí trước người Mộc Uyển Nhi mà nhìn mọi người trong Tử Cực tông với nụ cười nhạt: "Nếu không phải do ta, thì đó chính là do các ngươi?"

"Ta vốn không thích quản việc vặt chốn phàm trần, nhưng hôm nay coi như ta phá lệ, dù sao các ngươi cũng đã chọc đệ tử mới thu của ta."

Mọi người Tử Cực tông nghe vậy thì suýt chút nữa đã cảm động bật khóc.

Thứ nhất là bởi vì... đại ca à, ngươi rốt cuộc cũng đã phát hiện ra sự tồn tại của chúng ta!

Thứ hai... rõ ràng là ngươi đã chọc nàng khóc!

Liên quan tới bọn ta cái rắm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận