Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1239 - Tập kích bất ngờ, mưu kế của Diệp Thu Bạch

. . . .

Vạn Hóa Lôi Bạo Phù mà thi triển tới trình độ này, thần hồn của Mục Phù Sinh chịu gánh nặng rất lớn.

Nói cách khác, trước khi thần hồn khôi phục thì hắn chỉ có thể khắc dấu Vạn Hóa Lôi Bạo Phù một lần.

Bất quá kết quả nằm trong dự liệu của Mục Phù Sinh.

Vạn Hóa Lôi Bạo Phù tạo thành tổn thất cực lớn đối với đại quân Tà Ma Vực, đối phương cũng không thể tiếp tục đẩy mạnh tiến công trong tình huống sĩ khí giảm mạnh thế này.

Sẽ lựa chọn lui về trước, chuẩn bị một phen sau đó mới tiếp tục tiến công.

Có thể có người sẽ cảm thấy hành động này của Tà Ma Vực không ổn, không phải nên tiếp tục tiến công sao?

Nhưng mục tiêu của Tà Ma Vực không chỉ mỗi Phàm nhân giới, bọn họ còn muốn tiến công những giới khác.

Sau đó sẽ tổ chức một lễ mừng đơn giản cho ngươi.

Trở lại trên tường thành, Ninh Trần Tâm nhìn thấy cảnh mọi người hoan hô xen lẫn gào khóc, bi thương, Có những người tu đạo ôm thi thể không hoàn chỉnh đi vào tường thành mà tâm tình có chút trầm thấp.

Tiên Đế vỗ vỗ vai Mục Phù Sinh, cười to nói:

Dù sao khánh công trong chiến tranh chủ yếu vì tăng cường sĩ khí quân đội.

Vốn chiến lực và số lượng đã có sự chênh lệch cực lớn, hiện giờ lại càng họa vô đơn chí.

Ninh Trần Tâm cau mày nói: "Thật sự không có cách nào tránh khỏi chiến tranh sao?"

Huống hồ dù tổn thất của Tà Ma Vực lớn... Nhưng bên tổn thất nhiều hơn thật ra là Phàm nhân giới và Tiên giới.

Tiên sinh đi tới vỗ vỗ vai Ninh Trần Tâm, nói:

Cho nên Tà Ma Vực căn bản không cần nóng lòng cầu thành, giằng co tiêu hao nhiều lần bọn họ còn có thể bảo tồn càng nhiều thực lực, đồng thời triệt đệ đánh hạ Phàm nhân giới.

Chiến lực tổn thất vượt qua bốn phần.

Mục Phù Sinh cũng không cự tuyệt.

"Có lẽ không có đáp án, dù sao định luật vật cạnh tranh đã bắt đầu từ lúc nhân loại xuất hiện trên thế gian, mỗi một lần nhân loại tiến hóa cũng phải thông qua các cuộc chiến tranh quy mô lớn nhỏ... Cho nên, ta cũng không ủng hộ ý nghĩ của ngươi, nhưng lại ủng hộ cách làm của ngươi."

"Không hổ là đệ tử của hắn, lần này có thể chiến thắng, công đầu thuộc về ngươi!"

Ninh Trần Tâm gật đầu: "Hiện tại chuyện có thể làm là đánh Tà Ma Vực lui về, nếu không bọn họ sẽ tạo ra càng nhiều thương vong hơn."

"Đây chính là sự tàn khốc của chiến tranh, cho dù là bên chiến thắng thì trong tiếng cười cũng cất giấu bi thương."

Tiên sinh lắc đầu nói: "Ta không biết, đáp án này cần ngươi truy tìm."

So với sự tuyệt vọng lúc ban đầu, bây giờ tất cả mọi người đều ôm chút hy vọng trong lòng.

Đồng thời công tích vĩ đại của Mục Phù Sinh cũng được tuyên dương trong một bữa tiệc khánh công nhỏ.

"Các ngươi không cảm thấy chúng ta quá mức bị động sao?"

Hai ngày kế tiếp.

"Bởi vì thực lực của chúng ta yếu hơn đối phương, không phải bị động là chuyện rất bình thường sao?"

Dù sao với thực lực hiện tại của Ninh Trần Tâm vẫn không thể chi phối chiến cuộc.

Nếu như vẫn bị động chịu đòn, chắc chắn sẽ bị đối phương tiêu hao đến chết.

"Ai nói thực lực yếu nhất định phải rơi vào cục diện bị động, chẳng lẽ không nên nghĩ theo một góc độ khác, đối phương cũng sẽ cảm thấy chúng ta không dám chủ động xuất kích, trong tình huống buông lỏng cảnh giác thế này mà chủ động xuất kích có thể mở ra cục diện mới, tìm được nhiều cơ hội hơn hay không?"

Diệp Thu Bạch hỏi ngược lại:

Trong lúc nghỉ ngơi lấy lại sức, Ám Vực nhanh chóng lan truyền tin tức thắng lợi lần hai ra ngoài.

Mục Phù Sinh hoảng sợ nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

Xong rồi, đại sư huynh lại muốn bắt đầu...

Thạch Sinh thì gãi gãi đầu nói:

Trong lúc nhất thời, trên dưới Phàm nhân giới đều tràn ngập vui mừng.

Chỉ nghe Diệp Thu Bạch cười nói:

Thương thế và tiên khí của đám người Diệp Thu Bạch cũng được bổ sung, bọn họ đang ở trong doanh trướng thảo luận.

Do đó càng là điều động nhiều thế lực Phàm nhân giới và tán tu tiền tuyến trợ giúp cung cấp vật tư hoặc bổ sung chiến lực.

Hồng Anh cười khẽ một tiếng nói: "Điểm này đại sư huynh nói rất đúng, bị động chỉ là tử vong mãn tính."

Bất kể là chênh lệch thực lực tổng thể hay chênh lệch nhân số đều ở mức độ lớn.

Cho dù đối phương một đổi một cũng có thể mài chết quan đội Phàm nhân giới và Tiên giới.

Mục Phù Sinh che trán, có chút đau đầu hỏi:

"Vậy đại sư huynh các ngươi muốn làm như thế nào?"

Diệp Thu Bạch vươn ngón tay cười nói:

"Chúng ta chủ động xuất kích, với thực lực của chúng ta mà nói, chỉ cần không xuất động cường giả Thần Đế cảnh trở lên chắc chắn cũng không thể giữ chúng ta lại."

Đã qua hai ngày rồi, chắc hẳn đối phương cũng đang chuẩn bị tùy thời phát động tiến công lần thứ ba.

"Khi đối phương tấn công, chúng ta sẽ vượt qua núi cao, phá hủy cứ điểm của bọn họ!

Hiển nhiên đối phương cũng đang phòng bị chuyện này phát sinh.

Trên đường đi, bọn họ có thể cảm nhận được thần thức của đối phương thường xuyên quét qua bình nguyên!

Đám người Diệp Thu Bạch gật đầu, trong khoảnh khắc đêm tối phủ xuống, bọn họ phủ thêm áo choàng đặc chế màu đen, dùng pháp bảo che dấu khí tức xuyên qua tường thành ở bình nguyên rộng lớn, bay về phía núi cao!

"Các ngươi mới là hi vọng của Phàm nhân giới, hiểu chưa?"

Trước khi đi, tiên sinh ngưng trọng nói: "Nhớ kỹ, nhất định phải lấy an toàn làm chủ, nếu phát hiện không ổn lập tức rút lui!"

Dù sao bọn họ lẻn vào phía sau phá hủy cứ điểm Tà Ma Vực cần một thời gian, trong khoảng thời gian bọn họ không ở đây, áp lực của đại quân Phàm nhân giới Tiên Giới khi đối mặt với đại quân Tà Ma Vực sẽ tăng cao.

Mộc Uyển Nhi cười nói:

"Tuy rằng đối phương không thể xuất thủ, nhưng phóng thích thần thức dùng để điều tra vẫn được, chúng ta làm thế nào vượt qua phòng tuyến thần thức của bọn họ đây?"

Diệp Thu Bạch cười nói: "Chuyện này dễ làm, không phải lúc trước sư tôn không phải đã cho chúng ta pháp bảo dùng để che giấu khí tức sao, chúng ta chỉ cần dùng pháp bảo che giấu khí tức chờ ở núi cao, đợi đến khi đối phương vượt qua núi cao chính là lúc chúng ta động thủ."

Nhìn đám người Hồng Anh Ninh Trần Tâm Tiểu Hắc gật đầu đồng ý, Mục Phù Sinh ngửa đầu nhìn trời, bất đắc dĩ thở dài.

Sư tôn à... Ta thật sự không giữ được đại sư huynh!

Lúc này, Diệp Thu Bạch liền nói ra kế hoạch của mình cho Tiên Đế và tiên sinh nghe.

Hai người đều cảm thấy chấn động.

Ban đầu muốn từ chối nhưng sau khi nghe Diệp Thu Bạch phân tích mới miễn cưỡng đồng ý.

Đồng thời Mục Phù Sinh cũng khắc rất nhiều phù triện dùng để chống đỡ lần tiến công thứ ba của Tà Ma Vực.

"Nhưng đối phương có nhiều cường giả Thần Đế cảnh cùng với Ma Thần cùng Tà Chủ như vậy..."

Nhưng nếu làm được như lời Diệp Thu Bạch, hiệu quả cũng sẽ cực kỳ cao, cũng có thể sẽ trở thành bước ngoặt trong lần tiến công thứ ba.

Một khi bị phát hiện sẽ bị vây công trong nháy mắt...

Đi tới công kích cứ điểm của đối phương, nhất định phải đi qua bình nguyên rộng lớn, vượt qua núi cao.

Ý nghĩ này cực kỳ lớn mật.

Trong tình huống không có tài nguyên tiếp tế, thực lực của đối phương nhất định sẽ bị suy yếu trên diện rộng, đồng thời còn có thể kiềm chế quân tác chiến tiền tuyến của Tà Ma Vực."

Hữu kinh vô hiểm đi tới núi cao, đám người Diệp Thu Bạch tìm một chỗ ẩn nấp.

Nhưng khi mặt trời còn chưa mọc bọn họ liền phát hiện có vô số đại quân Tà Ma Vực ẩn núp dưới áo choàng màu đen đang phủ phục tiến tới!

Đối phương hiển nhiên cũng có ý định phát động tập kích bất ngờ!

Xem ra hai lần thất bại cũng khiến cho Tà Ma Vực nghiêm túc đối đãi trận chiến này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận