Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 959 - Tà tâm, giết người đoạt bảo

. . . .

Thần Binh cảnh mà nháy mắt hạ gục một đầu ma thú cấp Thần Tướng.

Lại còn không phải là ma thú cấp Thần Tướng bình thường, là ma thú mà dù cho có cùng cảnh giới thì cũng yêu cầu nhiều người phối hợp, tiêu phí thời gian mới có thể đánh chết.

Lại bị Diệp Thu Bạch dùng một kiếm chém giết?

Khi Diệp Thu Bạch rút Thanh Vân kiếm ra.

Kiếm đạo căn nguyên điên cuồng bùng nổ!

Cỗ lực lượng này khiến thành chủ Hưng Ninh thành cùng với đám người Lam Hải, Trọng Trường Công đều hơi phát run!

Khi đó trong lòng đều có chung một suy nghĩ.

Bốn phần chính là mức độ tiêu hao hiện tại sau khi Diệp Thu Bạch thi triển một kiếm.

Bên kia.

Vì sao tràn đầy tự tin, nói mính có thể so tốc độ chém giết với những cường giả cấp Thần Tướng đó!

Tiểu Hắc, Mục Phù Sinh, Phương Khung nhanh chóng tới gần Diệp Thu Bạch, phòng ngừa có ma thú hay là người nào đó đánh lén hắn.

Không hề có một chút khả năng chống đỡ!

Hiện giờ Diệp Thu Bạch là thành viên trong đội ngũ của Trọng Trường Công.

Nếu một kiếm của Diệp Thu Bạch hướng về bọn họ, như vậy bọn họ có thể chống đỡ được hay không?

Trọng Trường Công khiếp sợ xong thì cười ha hả.

Hiện tại, rốt cuộc thành chủ Hưng Ninh thành cũng đã hiểu rõ vì sao trước kia Diệp Thu Bạch lại nói như thế.

Có đôi khi, trong lòng xuất hiện suy nghĩ như thế này thì đáp án đã là phủ định.

Chỉ là sắc mặt hắn vẫn trắng bệch, hơi thở có chút uể oải.

Là đội ngũ đánh chết ma thú cấp Thần Tướng thứ ba trước.

Chỉ là tuy rằng Diệp Thu Bạch cũng không có dùng hết tất cả lực lượng để rút Thanh Vân kiếm, bất quá cũng đã đủ.

Chỉ nghe Trọng Trường Công kinh hỉ nói:

Còn sắc mặt Lam Hải thì âm trầm.

Cho nên Diệp Thu Bạch dẫn đầu đánh chết ma thú cấp Thần Tướng đại biểu cho Trọng Trường Công đã thắng cược

Đồng thời Trọng Trường Công cùng với Lam Hải đều lần lượt giải quyết ma thú cấp Thần Tướng trước mặt mình.

Chuyện thủ thành vẫn còn tiếp diễn.

Dù có thú triều càn quét lần nữa mà không có ma thú cấp Thần Tướng xung phong, bọn họ cũng có năng lực tiến hành phòng thủ.

Dứt lời liền phóng về phía một ma thú cấp Thần Tướng khác.

"Diệp huynh, ngươi đương thật sự khiến cho ta phải mở rộng tầm mắt nha!

"Diệp huynh! Đến lúc đó Trọng mỗ nhất định thâm tạ!"

Diệp Thu Bạch lắc lắc đầu, nói: "Không rõ ràng lắm."

"Cũng không biết thanh kiếm của Diệp huynh có cấp bậc ra sao? Chẳng lẽ đã đạt tới cấp Thần Chủ?"

Không nghĩ tới ngươi có thể khống chế vũ khí cường đại như vậy."

Lam Hải hừ lạnh một tiếng, hành động tương tự. . . . . .

Thành chủ cũng tổ chức tiệc khánh công cho bốn người Diệp Thu Bạch và nhóm Trọng Trường Công cùng Lam Hải sau đó.

Giờ phút này người trong Hưng Ninh thành sống sót sau tai nạn, tràn đầy hoan thanh tiếu ngữ!

Trọng Trường Công bưng rượu đi tới trước mặt bốn người Diệp Thu Bạch, cười to nói:

Theo thời gian đẩy mạnh.

Hưng Ninh thành thoát khỏi cảnh sinh linh đồ thán.

Sau khi ma khí đen nhánh rút lui lần nữa, thú triều bắt đầu sôi nổi lui lại.

Nguy cơ của Hưng Ninh thành bắt đầu được giải trừ.

Trọng Trường Công hơi sửng sốt, ngay sau đó thử hỏi:

"Thanh kiếm này Diệp huynh có được từ đâu? Loại vũ khí cấp bậc này hẳn là tông môn của các ngươi không có mới đúng."

Đồng dạng là thế lực nhị lưu.

Cả Thần Thể Tông cùng Thần Trận Tông cũng không thể nào sở hữu một thanh kiếm cấp bậc này!

Còn chưa có hoàn toàn ra khỏi vỏ mà đã phát ra uy năng mãnh liệt.

Sao có thể bình thường đây?

Diệp Thu Bạch không có trả lời mà nhíu mày hỏi:

"Hình Vấn đề của ngươi có chút nhiều?"

"Chỉ là tò mò, chỉ là tò mò."

Trọng Trường Công cùng Lam Hải liền trở về chỗ cư trú.

Nói xong.

"Không thành vấn đề."

"Vậy ngày mai khởi hành."

"Vậy cho các ngươi, bất quá phải về đến điện tập kết mới có thể, dù sao loại bản đồ này chỉ có tìm các trưởng lão mới bắt được."

Trọng Trường Công gật đầu nói:

"Tốt nhất là có bản đồ khu vực Ma Vương vực đang sưu tầm, chúng ta muốn tiến vào trong đó học hỏi kinh nghiệm, cũng phòng ngừa không vào nhầm khu vực của bọn họ."

Nghe đến đây.

Lam Hải tiến tới nhíu mày, nói:

"Các ngươi muốn đến nơi đó rèn luyện sao?

Ta khuyên các ngươi nên sớm từ bỏ ý niệm này đi, dù người tu đạo Thần Tướng cấp tiến vào khu vực đó cũng không cách nào thâm nhập."

Mục Phù Sinh cười nói:

"Nói gì thì cũng phải thử chứ, kỳ ngộ để dành cho người có chuẩn bị."

Nghe vậy, Lam Hải cùng Trọng Trường Công lặng yên liếc nhìn nhau.

"Một khi đã như vậy."

Mục Phù Sinh ở bên xen mồm nói:

"Chúng ta muốn biết, khu vực ma khí đen nhánh bao trùm cùng với bản đồ mật độ bao trùm."

Diệp Thu Bạch gật gật đầu, ngay sau đó hỏi:

Sau đó nhận khen thưởng, nếu ngươi còn muốn biết tin tức gì có thể hỏi ta."

"Đúng rồi Diệp huynh, ngày mai chúng ta liền khởi hành trở về điện tập kết.

Ánh mắt Trọng Trường Công chợt lóe, ngay sau đó vẫy vẫy tay nói:

Mấy người Diệp Thu Bạch hàn huyên với thành chủ một trận sau đó cũng cùng trở về.

Về tới tiểu viện, Mục Phù Sinh lập tức phất tay ném ra mấy tờ phù triện, hoàn toàn che đậy tiểu viện lại.

Ngay sau đó truyền âm nói:

"Không thích hợp."

Phương Khung cũng gật đầu nói:

"Cảm giác sau khi trở lại điện tập kết sẽ có chuyện phát sinh, tuy rằng Trọng Trường Công và Lam Hải che giấu rất tốt nhưng cả hai đã âm thầm trao đổi ánh mắt vài lần."

Diệp Thu Bạch khẽ nhíu mày:

"Mục đích quá rõ ràng, có khả năng là bởi vì ta bại lộ Thanh Vân kiếm."

Tiểu Hắc thì quả quyết nói:

"Tám chín phần mười rồi, Thanh Vân kiếm của đại sư huynh đối với mấy thế lực nhị lưu mà nói có sức dụ hoặc quá lớn."

"Huống hồ hiện giờ thân phận của chúng ta chỉ là đệ tử nội môn của một thế lực nhị lưu ở Hạo Thiên thần vực, trước không nói hai bên thế lực chênh lệch không lớn, khoảng cách giữa Thần Hàng Tinh Vực cùng Hạo Thiên thần vực khá xa!"

"Dù cho có giết người đoạt bảo có lẽ cũng sẽ có thể khiến người khác không biết là ai làm."

Mục Phù Sinh gật đầu:

"Sư huynh nói không sai, giết người đoạt bảo, đây là một chuyện hết sức bình thường."

"Vậy ngày mai chúng ta còn đi chung hay không, nếu không hiện tại liền rời khỏi nơi đây?"

Phương Khung hỏi.

"Không cần."

Diệp Thu Bạch lắc đầu nói:

"Chúng ta cần phải lấy được bản đồ của bọn họ, như vậy mới có thể biết được hướng đi của người Ma Vương vực, trợ giúp Tiểu Hắc tiến vào trung tâm ma khí."

"Không phải Mục sư đệ có Thiên lôi độn phù sao? Đến lúc đó nếu xuất hiện nguy cơ trực tiếp sử dụng độn phù thoát đi."

Mục Phù Sinh gật đầu nói:

"Vì dụ dỗ chúng ta, bọn họ sẽ không chuẩn bị tình báo giả đâu."

Ngay cả Mục Phù Sinh cũng đồng ý với biện pháp này.

Tự nhiên có nguyên nhân rồi.

Hiện giờ đại trưởng lão Hạo Thiên Thần Tông ẩn giấu ở Thần Hàng Tinh Vực.

Đến lúc đó nếu như thật sự xuất hiện chuyện không cách nào giải quyết, với thực lực của đại trưởng lão Hạo Thiên Thần Tông cũng có thể bình ổn.

"Như vậy chúng ta chuẩn bị một chút đi."

Thấy mọi người quyết định, Mục Phù Sinh cũng lập tức bắt đầu chế tác phù triện.

Tuy rằng sẽ không phát sinh vấn đề liên quan đến sinh tử nhưng vẫn nên cẩn thận một chút, chuẩn bị đầy đủ một chút.

Đây là lời sư tôn dạy bảo, Mục Phù Sinh vẫn luôn ghi nhớ trong lòng, hơn nữa còn phát dương quang đại. . . . . .

Ngày hôm sau.

Đám người Trọng Trường Công và Lam Hải cùng mấy người Diệp Thu Bạch nhanh chóng trở về điện tập kết.

Dọc theo đường đi, mấy người trò chuyện rất vui vẻ, bình thường.

Chỉ là bên trong lời nói lại giống như có mũi kiếm mũi đao. . . . . .

Sóng ngầm mãnh liệt. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận