Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 931 - Kiếp nạn của vĩ độ thấp

. . . .

Hiển nhiên Phương Khung là người thứ nhất ra khỏi ảo cảnh.

Mọi người nhìn thấy Phương Khung vẫn còn đắm chìm trong tu luyện mà cảm thấy có chút câm nín cùng với kinh hãi.

Nhìn dáng vẻ, đã ra khỏi ảo cảnh sớm hơn bọn hắn nhiều.

Nếu không thì người ta cũng không đến mức nhàm chán mà đả tọa tu luyện!

Khâu Tĩnh nhìn một màn này, sắc mặt ngưng trọng, trực tiếp truyền âm cho Hải Lâm cùng với Lý Hiểu còn chưa có rời khỏi đường núi, trầm giọng nói:

"Trở về hội báo việc này cho các trưởng lão, để bọn họ xem xem trận pháp khảo nghiệm của Tiên Cung có xuất hiện vấn đề gì hay không."

Nếu như không phải xảy ra vấn đề.

Có thể nói là ngoại trừ khảo nghiệm tôi luyện bên trong trận pháp.

Nhưng tình huống hiện giờ lại cho thấy Phương Khung này có thiên phú còn cao hơn phần lớn các đệ tử Tiên Cung!

Dù cho khảo nghiệm thiên phú xuất hiện sai lầm gì đó.

Cho nên Phương Khung mới bị đào thải.

Hải Lâm cùng với Lý Hiểu nghe được truyền âm xong cũng dại ra.

Trước mặc kệ những người khác.

Sao có thể để lọt một người có thiên phú yêu nghiệt như thế này?

Chẳng lẽ là do quỳ bên ngoài Tiên Cung quá lâu, sau đó ngộ đạo?

Sau đó cả hai cũng chỉ có thể cười khổ.

Hơn nữa người ta còn quỳ trước Tiên Cung lâu như vậy. . . . . .

Những khảo nghiệm còn lại Phương Khung đều không đạt tới tiêu chuẩn thu nhận của Tiên Cung.

Nghiêm khắc mà nói, Phương Khung cũng không có tu luyện hay củng cố cảnh giới gì cả.

Nhưng mà những khảo nghiệm phía sau bọn họ cũng chúng kiến . . . . .

Hắn đang thử nghiệm, thử nghiệm xem sau khi hấp thu lực lượng ảo trận trong đường núi Thông Thiên Sơn thì thực lực gia tăng như thế nào.

Không khỏi có chút vô lý đi . . . . .

Phương Khun đang tu luyện được Phần Viêm cùng với mấy người Thảo Đường vây quanh.

Trận pháp thứ hai bên trong Thánh Trận Thiên Quyển tên là Thiên Ma Loạn Vũ.

Đồng thời, Phương Khung còn phát hiện.

Phương Khung cũng đã hiểu được Thiên Ma Loạn Vũ.

Trong công kích của hắn sẽ có thêm một tia lực lượng ảo trận mang hiệu quả ảnh hưởng tới tâm cảnh của đối phương.

Khâu Tĩnh: ". . . . . ."

Giống như thời điểm chiến đấu với người khác.

Phần Viêm: ". . . . . ."

Dương Phong: ". . . . . ."

Hàn Lộ: ". . . . . ."

Hơn nữa sau khi thực lực tăng lên thì hiệu quả sẽ càng thêm rõ rệt.

Cuối cùng cũng kết thúc đả tọa.

Nhìn người chung quanh, Phương Khung đứng dậy nói:

"Rốt cuộc cũng đến đông đủ."

Trên phương diện lĩnh ngộ cùng với bố trí ảo trận, hắn tiến bộ càng thêm nhanh chóng.

Trong thời gian chờ đợi mọi người.

Trước đó Phương Khung còn chưa lần mò được một chút ít manh mối nào, nhưng hiện giờ hắn lại có thể sờ được một vài manh mối rồi.

Đây là một cái ảo trận.

Mục Phù Sinh cũng cười khổ vỗ vỗ bả vai Phương Khung, nói:

"Ngươi có biết là ngươi nói ra mấy lời này rất dễ bị đánh hay không. . . . . ."

Phương Khung cũng ý thức được lời mình vừa nói có chút trang bức, bất quá đã nói ra rồi nên chỉ có thể gãi gãi đầu.

Giờ phút này.

Người thông qua bao gồm mấy người Thảo Đường, Khâu Tĩnh, Hàn Lộ, Dương Phong cùng với Phần Viêm.

Còn những người khác đều thất bại.

Lá chắn vô hình bao bọc Tiên Duyên Thiên Trì cũng biến mất trong khoảnh khắc này.

Quy tắc chi lực cùng với tiên ý nồng đậm từ bên trong giống như hóa thành cuồng phong thổi quét mấy người.

Mức độ nồng đậm làm cho mọi người cảm giác như lực quy tắc chi lực cùng với tiên ý đều hóa thành thực chất bao vây thân thể bọn họ!

Khắp nơi đều có thể nhìn thấy khói đen nổi lên.

Hiện giờ trên không trung giới vực có vô số vong hồn bao trùm.

Tinh Lâm giới vực xem như một giới vực tương đối cường đại ở vĩ độ thấp.

Đồng thời những giới vực thuộc sự quản lý của Vân Hoàng đế quốc vẫn còn chống cự nhưng cũng đã bị hủy diệt không ít, chỉ còn một bộ phận nhân vật trọng yếu thông qua vật bảo mệnh mà Hồng Anh lấy từ chỗ Lục Trường Sinh tạm thời trốn thoát.

Hơn phân nửa thế lực ở các giới vực đã tuyên bố đầu hàng.

Sau khi vài tên cường giả Vong Hồn Linh Cung tiến hành xâm lược.

Lục Trường Sinh vẫy vẫy tay, nói:

"Bọn họ còn kém xa lắm."

Tiên Đế:

". . . . . . Hôm nào chúng ta bàn luận chút đi? Ta thấy ngươi hơi thiếu đòn."

Lục Trường Sinh:

"Thật ra không cần thiết đâu, ta thích nhìn bộ dáng khi ngươi khó chịu mà còn không thể làm gì ta."

Tiên Đế: ". . . . . .". . . . . .

Ở giới vực vĩ độ thấp.

Giờ phút này.

"Mấy đệ tử của ngươi đều không đơn giản nha."

"Một thế lực mà có tất cả đệ tử đều tiến vào Thiên Trì, từ trước tới này, đây chính là lần đầu tiên, ngay cả Tiên Cung chúng ta cũng chưa từng làm được."

Tiên Đế cười nhìn về phía Lục Trường Sinh, nói:

Cảnh mọi người bước vào Tiên Duyên Thiên Trì cũng rơi vào trong cảm ứng của Tiên Đế cùng Lục Trường Sinh.

Đối với nắm giữ đạo tắc chi lực cùng tốc độ tu luyện đều sẽ tăng lên rất nhiều!

Giống như chỉ cần ở chỗ này tu luyện.

Tất cả thế lực nơi này đều đã thần phục Vong Hồn Linh Cung.

Tứ Hải Tông, tông môn mạnh nhất Tinh Lâm giới vực.

"Đại trưởng lão, chưa tìm được dư nghiệt Vân Hoàng đế quốc."

Đại trưởng lão phất tay nói:

"Toàn lực tìm kiếm dư nghiệt Vân Hoàng đế quốc!

Nếu không thì không thể giao phó với mấy người kia, chúng ta cũng không cách nào dừng chân ở Tinh Lâm giới vực được nữa."

"Hiểu rõ.". . . . . .

Linh Tâm giới vực.

Linh Tâm tông.

"Còn không tìm được dư nghiệt Vân Hoàng đế quốc sao?"

"Đang toàn lực tìm kiếm."

"Không đủ, lại liên hợp thế lực khác cùng nhau toàn lực tìm kiếm!". . . . . .

Tử Đằng giới vực.

Tử Đằng tông.

"Sự thống trị của Vân Hoàng đế quốc đã kết thúc, chỉ cần tìm ra toàn bộ những dư nghiệt đó thì Tử Đằng tông chúng ta sẽ lại thống trị Tử Đằng giới vực lần nữa!"

"Nhanh chóng tìm kiếm đi, tìm được rồi thì tốt nhất là bắt sống, làm cho bọn họ phun ra vị trí của những người khác, nếu như không thể thì cứ trực tiếp chém giết!". . . . . .

Trên cơ bản, các giới vực đều bị xâm chiếm, bọn họ muốn giành càng nhiều chỗ tốt hơn hoặc là muốn nhân cơ hội đoạt lại quyền thống trị từ Vân Hoàng đế quốc.

Là giới vực cường đại nhất ở vĩ độ thấp, Vô biên giới vực.

Ở Vô Biên hoàng triều hiện tại.

Sắc mặt hoàng chủ Mục Chính Đình có chút khó coi, nhìn khói lửa bên ngoài, lên tiếng hỏi:

"Bọn họ đã đánh tới đây sao?"

Một tên đại thần ngưng trọng, gật đầu nói:

"Hiện giờ đã có rất nhiều thế lực giải tán, đào vong."

Người Vô biên giới vực biết rõ thế lực phía sau Vân Hoàng đế quốc kinh khủng đến mức nào.

Cho nên bọn họ dù có bị giải tán, bị hủy diệt thì cũng không có khả năng trợ Trụ vi ngược.

Một khi người Thảo Đường trở về sẽ thanh trừ hết tất cả!

Chắc chắn người Thảo Đường sẽ không có khả năng mặc kệ tồn vong của Vân Hoàng đế quốc.

Vân Hoàng đế quốc do nhị đệ tử Thảo Đường Hồng Anh một tay thành lập!

Mục Chính Đình nghe xong gật đầu:

"Như vậy đi an bài nhân thủ mang theo con nối dõi hậu duệ rời đi trước đi."

Đại thần nghe được lời Mục Chính Đình nói mà cứng đờ.

"Hoàng chủ, vậy còn ngươi?!"

"Ta sao?"

Mục Chính Đình cười nói:

"Ta là quốc chủ, khi hoàng triều còn chưa bị hủy diệt mà kẻ làm quốc chủ này đã dẫn đầu chạy trốn, vậy còn ra cái dạng gì?"

"Hoàng triều còn, ta còn, hoàng triều diệt, ta liền diệt."

"Huống hồ đợi cho đám người Phù Sinh trở lại, đám xâm lấn kia sẽ phải trả giá."

Đôi mắt đại thần đỏ lên, các tướng quân phía sau cũng lập tức quỳ một gối xuống.

Phía sau là khói đen lượn lờ.

Vô số tiếng hô từ bên trong đại điện truyền ra!

"Thề cùng tồn vong với hoàng triều!". . . . . .

Bên kia, có mấy người đi tới Man hoang giới vực. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận