Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 821 - Tề Sát Đạo lòng dạ thâm trầm!

. . . .

Cơ thể con người có chín khiếu.

Bao gồm tam điền, tam quan cùng với tam khiếu.

Tam điền chính là thượng đan điền, trung đan điền, hạ đan điền.

Tam quan là Vĩ Lư Quan, Giáp Tích Quan, Ngọc Chẩm Quan.

Tam khiếu là âm khiếu, Dương khiếu, Trung cung.

Vị trí Thanh Vân kiếm trú ngụ chính là Ngọc Chẩm Quan.

Ngọc Chẩm Quan ở giữa xương gáy xương, song song với thượng đan điền.

Rõ ràng nơi này cũng chịu ảnh hưởng từ Thanh Vân kiếm.

Ở Vô tận hải vực.

Nhưng khi hắn nhìn thấy Thanh Vân kiếm đã chiếm cứ rồi, căn bản không có bất kỳ biện pháp nào.

Khi Diệp Thu Bạch tiếp nhận kiếm linh nhập thể.

Thanh Vân kiếm chiếm cứ một khiếu huyệt quan trọng nhất quan trọng nhất.

Nhưng chính vì không có nên mới khiến hai lão trông càng thêm thần bí và cường đại.

Đồng thời là trung tâm của "Thần", là sinh mệnh chi căn, có thể nói là một khiếu huyệt quan trọng nhất.

Phía trên tầng mây, song song với mặt trời, có hai lão giả đang nhìn xuống phía dưới.

Kiếm linh Kiếm Thần vốn muốn chiếm cứ Ngọc Chẩm Quan.

Một khi bị hao tổn, nhẹ thì thần trí không rõ, nặng thì trực tiếp tử vong.

Có lẽ kiếm linh có thể mượn dùng hơi thở kiếm đạo mà Thanh Vân kiếm phóng thích ra để tiến hành đột phá, đạt tới trình tự cao hơn.

Chỉ có thể là cường giả siêu cấp đã nội liễm hơi thở tới mức cực hạn.

Cũng chỉ có thể lui lại chiếm cứ Giáp Tích Quan song song với trung đan điền, ở bên dưới Ngọc Chẩm Quan.

Chỉ nghe một lão giả nói:

Trên thân thể hai lão giả không có bất kỳ hơi thở nào.

Dù sao nếu là một phàm nhân bình thường, sao có thể ngự không bước trên mây, sóng vai với mặt trời chứ?

Tòng Ẩn gật đầu nói:

Hà Thượng Khách nhíu mày nói:

"Hạn chế quá nhiều, dù cho thiên phú của đám tiểu bối kia có cường đại hơn nữa cũng không cách nào thông qua khảo nghiệm."

Tòng Ẩn lắc lắc đầu nói:

"Đến lúc đó địa vị của Thánh Điện cũng sẽ đã bị ảnh hưởng rất nhiều."

"Tòng Ẩn, đã có người tiến vào chỗ sâu bên trong Vô tận hải vực sao?"

Trên đảo nhỏ của Vô Gian Luyện Ngục.

Bên kia.

Hà Thượng Khách gật đầu. . . . . . .

"Còn không có ai, nhưng mà nhất định sẽ có người tiến vào chỗ sâu, dù sao manh mối liên quan đến thông đạo tiến về giới vực vĩ độ cao đã bại lộ."

Nghe vậy, Tòng Ẩn khe khẽ thở dài.

Sau khi suy nghĩ một chút mới nói tiếp:

"Lại chọn lựa thêm một đám nữa đi, phỏng chừng sắp không ép được tin tức rồi."

"Một khi đã như vậy, nếu có người tiến vào chỗ sâu thì nhờ ngươi đó."

Sắc mặt Hà Thượng Khách có chút âm trầm nói:

"Chỉ là. . . . . . Lần này thiên kiêu của Thánh Điện lại thất bại sao?"

"Tất nhiên rồi, đồ vật mà Giám Sát Thánh Điện bảo hộ lâu như vậy, sao có thể cho những người khác cướp đi?"

Tề Sát Đạo lại bị gọi vào trong đại điện.

Trong đó, nam tử thô tráng trầm giọng nói:

"Dựa theo ước định, chỉ còn mấy ngày nữa, ngươi vẫn chưa tìm được sao?"

Vừa nói xong, có ma ý vô tận từ trong thân thể nam tử tràn ra trấn áp Tề Sát Đạo.

Đồng tử của Tề Sát Đạo bỗng nhiên co rụt lại, thân thể chùng xuống, hai đầu gối trực tiếp chạm đất!.

Áp lực vô cùng to lớn làm cho Tề Sát Đạo căn bản không có dư lực phản kháng, chỉ có thể dùng hết toàn lực chèo chống bản thân.

Tuy rằng Tề Sát Đạo đã khôi phục tới Thiên Tiên cảnh hậu kỳ.

Nhưng khi đối mặt với nhóm người này vẫn không hề có một chút sức phản kháng.

Tề Sát Đạo hiểu rõ đối phương đã không còn kiên nhẫn.

Ngay sau đó hắn liền rời khỏi nơi đây.

Tề Sát Đạo lập tức cảm giác toàn thân nhẹ nhõm.

Ma ý biến mất trong khoảnh khắc này.

"Ta sẽ dùng hết toàn lực, xin các vị đại nhân chờ tin tức là được."

Vì thế Tề Sát Đạo vui vẻ nói:

Đây chính là những lời mà Tề Sát Đạo muốn nghe được.

"Dựa theo kế hoạch thì có biện pháp."

Nhưng mà Tề Sát Đạo cũng không có nói chắc.

Đối phương cũng không phải là kẻ bình thường.

Giảo hoạt đến cực điểm.

Dù bản thân hắn tung nhiều hỏa mù bên trong kế hoạch nhưng không có nắm chắc mười phần sẽ bắt sống được đối phương.

Tề Sát Đạo tiếp tục nói:

"Nhưng dù không cách nào bắt sống ta cũng sẽ có tin tức về hành tung của mục tiêu."

Nữ tử gật đầu nói:

"Chỉ cần có tin tức là được, nếu như ngươi có thể bắt sống đối phương, sau đó chúng ta sẽ cho ngươi thù lao càng phong phú hơn."

Tề Sát Đạo gật đầu nói:

"Nói như vậy, ngươi có biện pháp bắt sống đối phương?"

Nữ tử trong nhóm hiếu kỳ hỏi:

"A?"

"Các vị đại nhân, sự tình đã có tiến triển, không đến ba ngày ta liền sẽ đưa đối phương tới trước mặt đại nhân biết."

Tề Sát Đạo vội vàng cười bồi nói:

Sau khi Tề Sát Đạo ra ngoài.

Nữ tử cười lạnh một tiếng, nói:

"Xem ra hắn sớm đã có manh mối, chẳng qua tham lam muốn đòi chúng ta cho thêm càng nhiều thù lao hơn mà thôi thôi."

Nam tử thô tráng vừa nghe liền giận dữ, nói:

"Dám giấu ta như vậy?

Ta đây liền đi giết hắn!"

"Đừng có xúc động."

Nam tử đang nhắm mắt dưỡng thần nhàn nhạt nói:

"Chỉ cần đối phương có thể hoàn thành nhiệm vụ là được, không có hoàn thành thì tính sau."

Nam tử thô tráng nghe đối phương nói cũng chỉ có thể tức giận hừ một tiếng, không có động nữa.

Tề Sát Đạo đi tới một gian phòng.

Bên trong phòng có tông chủ Vô Gian Luyện Ngục, đám người Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện Khâu Căn Ngân cùng với một người có thân thể hoàn toàn bị áo đen bao phủ.

Tề Sát Đạo nhìn về phía tông chủ Vô Gian Luyện Ngục, hỏi:

"Đều đã chuẩn bị tốt rồi chứ?"

Tông chủ vội vàng gật đầu nói:

"Hồi bẩm lão tổ, hết thảy đã chuẩn bị ổn thoả."

Tề Sát Đạo gật gật đầu:

"Dựa theo thời gian thì đối phương sẽ đang trên đường tiến đến Long Huyết Ma Uyên."

Người áo đen lên tiếng nói.

"Vì sao không giải quyết bọn họ ở chỗ có truyền thừa Kiếm Thần chứ?"

Tề Sát Đạo lại cười lạnh nói:

"Chắc chắn đối phương đã sinh lòng hoài nghi rồi, nếu hoài nghi mà còn dám đi tới chỗ truyền thừa của Kiếm Thần, tự nhiên đã chuẩn bị kỹ."

"Lần hành động này chúng ta cần phải bảo đảm không có sai sót."

"Cho nên thời điểm bọn họ hoài nghi truyền thừa của Kiếm Thần có mai phục chúng ta lại không có thiết lập mai phục, tất nhiên sẽ làm giảm sự cảnh giác của đối phương."

"Như thế thì thời điểm bọn họ tới Long Huyết Ma Uyên, chúng ta toàn lực ra tay sẽ đảm bảo hơn."

Người áo đen cảm thấy khó hiểu nói:

"Chỉ là vài tên tiểu bối, dù có yêu nghiệt như thế nào, chung quy vẫn không có trưởng thành."

"Cần phải đối đãi cẩn thận thế này sao?"

Tề Sát Đạo tròng một cái áo choàng màu đỏ lên trên người, sau đó nói:

"Lão tổ ta làm bất kỳ chuyện gì đều sẽ lựa chọn cách làm có khả năng thành công cao hơn."

Khâu Căn Ngân ở bên cạnh cười nói:

"Cẩn thận một chút cũng không có dư thừa."

"Người của chúng ta cũng đã mai phục ở nơi đó, độn phù bọn họ dùng ở Tuyệt Hồn thành trước đó cũng sẽ không thể phát huy tác dụng."

Độn phù tự nhiên là chỉ Thiên lôi độn phù.

Tề Sát Đạo gật đầu nói:

"Sau khi chuyện này hoàn thành, chúng ta cũng nên bắt đầu thực thi kế hoạch thống trị."

"Đến lúc đó giới vực trung vĩ độ sẽ nghênh đón chủ nhân. . . . . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận