Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 866 - Rèn luyện Tâm khang, Hạo Thiên bị thuyết phục

. . . . .

Nhìn thấy động tác của Lục Trường Sinh.

Hạo Thiên Thần Chủ vui vẻ.

Điều này cũng đại biểu cho Lục Trường Sinh đáp ứng giúp hắn giải thích nghi hoặc.

Nếu để cho người ngoài thấy được một màn này e là sẽ kinh hãi muốn chết.

Hạo Thiên Thần Chủ là nhân vật đứng ở đỉnh giới vực vĩ độ cao, dù là trong nhóm cường giả Thần Chủ cảnh thì sức chiến đấu của hắn cũng có thể xếp hạng hàng đầu.

Tính cách càng cương ngạnh, bá đạo.

Hiện giờ lại cúi đầu trước mặt một nam tử, thỉnh cầu giải thích nghi hoặc?

"Thống trị Hạo Thiên Thần Tông, khi đối mặt mặt với các thế lực cấp Thần Chủ khác ngươi sẽ càng thêm cẩn thận, đã không còn sự thẳng tiến không lùi trước kia nữa."

Ở vị trí này, vạn sự đều phải cẩn thận từng tí.

Lục Trường Sinh nói:

Lục Trường Sinh nói cũng không sai.

Vậy vì sao không thỉnh giáo chứ?

Dốc hết tài nguyên để đột phá gông cùm xiềng xích Thần Chủ, đạt tới cảnh giới chí cao vô thượng trong truyền thuyết kia.

Nhưng đối với Hạo Thiên Thần Chủ mà nói, chuyện này rất bình thường.

Mỗi một thế lực cấp Thần Chủ đều mưu toan cắn nuốt thế lực đối phương để trở thành bá chủ tuyệt đối của vùng vĩ độ này.

Đây cũng không phải chuyện mất mặt gì cả.

Mình không có đủ thực lực, đối phương có thể chỉ giáo cho mình.

Hạo Thiên Thần Chủ gật gật đầu.

"Ngươi luyện thể hẳn phải biết luyện thể có một yêu cầu đó là thiên chuy bách luyện, ngươi không dám dễ dàng tu luyện Tâm khang, hoặc có thể nói là không dám toàn lực tu luyện Tâm khang, lúc này mới dẫn tới uôn không cách nào đột phá."

"Không cách nào đả thông Tâm khang, trên thực tế là vì vị trí hiện tại của ngươi đang vây khốn chính mình."

Tâm khang.

Chiếm cứ tất cả các tài nguyên!

Lục Trường Sinh tiếp tục nói:

Nghe được lời Lục Trường Sinh nói, Hạo Thiên Thần Chủ khẽ nhíu mày.

Có thể bị trọng thương hoặc là trực tiếp ngã xuống.

"Có ta ở đây tự nhiên sẽ không có nguy hiểm."

Hạo Thiên Thần Chủ hiện giờ thống lĩnh toàn bộ Hạo Thiên Thần Tông, tự nhiên không dám tùy tiện tiến hành rèn luyện Tâm khang.

Tin hay không.

Vị trí này là một chỗ yếu ớt nhất trên thân thể người tu đạo, đồng thời cũng là nơi trí mạng nhất!

Giờ khắc này.

Nếu như không tin, có lẽ sẽ mất đi một cơ hội.

Nếu như tin mà đánh cuộc sai, như vậy sẽ mất hết.

Một khi xảy ra chuyện.

"Được rồi, không cần nói nhiều lời vô nghĩa, nếu ngươi không tín nhiệm ta cũng có thể từ chối."

Hạo Thiên Thần Chủ nghe xong.

Biểu tình có chút do dự, trong mắt tràn ngập sự giãy giụa.

Hạo Thiên Thần Tông sẽ bị các thế lực cấp Thần Chủ khác chia cắt sạch sẽ!

Lục Trường Sinh đứng dậy, duỗi người nói:

"Sẽ không."

"Nói như vậy, ta cần dốc hết toàn lực rèn luyện Tâm khang, nhưng mà nguy hiểm quá lớn, nếu bị hao tổn, không dám tưởng tượng hậu quả."

Hạo Thiên Thần Chủ nghĩ tới lúc chính mình còn chưa có tiếp quản Hạo Thiên Thần Tông.

Một đường lang bạt, không sợ bất kỳ nguy hiểm.

Mỗi một cơ hội hắn đều dùng tánh mạng mà giành giật, nắm chắc ở trong trong của mình.

Nhờ đó hắn mới có thành tựu như hiện tại, trở thành cường giả Thần Chủ cảnh.

Nghĩ tới đây.

Ánh mắt Hạo Thiên Thần Chủ cũng bắt đầu dần dần trở nên kiên định.

Ngay sau đó cầm lấy bình rượu, đột nhiên rót một ngụm rồi mạnh mẽ quăng bình rượu!

Răng rắc!

Bình rượu rách nát!

Ngay thời điểm này, ngón tay Lục Trường Sinh nhúc nhích một chút.

Sắc mặt Hạo Thiên Thần Chủ cũng bắt đầu có sự thống khổ.

Lục Trường Sinh có thể cảm giác rõ ràng là vị trí Tâm khang của Hạo Thiên Thần Chủ bắt đầu bị trọng lực giống như có thể ép sụp thiên địa đè ép!

Lấy trọng lực đè ép thân thể để rèn luyện!

Công pháp luyện thể của Hạo Thiên Thần Chủ lấy trọng lực từ trường làm chủ.

Không sai.

"Vận chuyển công pháp, rèn luyện Tâm khang."

Hạo Thiên Thần Chủ ngưng trọng gật gật đầu.

Chợt, không gian chung quanh lại bắt đầu chèn ép!

Điên cuồng vặn vẹo, xuất hiện từng vết rách!

Ngay cả mặt đất nơi đây cũng bắt đầu chia lìa!

Không ngừng sụp đổ rơi xuống.

Ầm!

Mỗi một lần nổ vang đều khiến cho mặt đất khu hồ này hạ xuống một đoạn!

Chỉ có chỗ Hạo Thiên Thần Chủ và Lục Trường Sinh là không bị ảnh hưởng chút nào.

Lục Trường Sinh gật đầu, ngay sau đó giơ một ngón tay điểm vào vị trí Tâm khang của Hạo Thiên Thần Chủ rồi nói:

Hạo Thiên Thần Chủ khoanh chân ngồi xuống.

Ngay sau đó.

"Ta tin tưởng ngươi, bắt đầu đi."

"Ngươi nói đúng, là ta quên mất đạo tâm thẳng tiến không lùi của chính mình, tự vậy khốn bản thân để bây giờ trở nên yếu đuối như thế!"

Giống như tâm thái của Hạo Thiên Thần Chủ hiện giờ, hắn cười to nói:

Tức khắc sinh chi ý từ đầu ngón tay trào ra lượn lờ chung quanh Tâm khang của Hạo Thiên Thần Chủ.

Nhưng mà lại không có nhanh chóng tiến hành chữa trị.

Nếu như trực tiếp chữa trị Tâm khang, bảo hộ Tâm khang của Hạo Thiên Thần Chủ.

Như vậy sẽ không đạt được hiệu quả rèn luyện.

Khi Lục Trường Sinh cảm thấy đã tới cực hạn, không thể không làm gì mới ra tay bảo vệ Tâm khang của Hạo Thiên Thần Chủ.

Phòng ngừa hắn bị trọng lực từ trường phản phệ mà trọng thương hoặc là ngã xuống. . . . . .

Hình như cảm nhận được sinh chi ý xung quanh Tâm khang.

Trong lòng Hạo Thiên Thần Chủ chấn động.

Nam tử này thế mà có thể khống chế sinh chi lực!

Sinh tử chi lực đã siêu thoát khỏi 3000 đại đạo.

Sinh tử, âm dươn chính là nguồn gốc diễn hóa 3000 đại đạo.

Ở cao cao phía trên 3000 đại đạo!

Nghĩ tới đây Hạo Thiên Thần Chủ không còn một chút do dự nào.

Toàn lực thúc giục công pháp, lấy trọng lực từ trường rèn luyện Tâm khang!. . . . . .

Tựa như tuân theo mệnh lệnh của Hạo Thiên Thần Chủ.

Trong hai canh giờ.

Dù cho nơi đây phát sinh động tĩnh quy mô lớn như thế nhưng cũng không có người Hạo Thiên Thần Tông nào tới đây dò xét.

Trong hai canh giờ này.

Lục Trường Sinh không chỉ có giúp Hạo Thiên Thần Chủ bảo vệ tâm mạch.

Mà còn tăng thêm chút áp lực nằm trong phạm vi thừa nhận của Thiên Thần Chủ. . . .

Dù sao tên này tu luyện quá chậm. . . . . .

Chẳng qua là Hạo Thiên Thần Chủ vốn đang chịu đựng được, sau khi Lục Trường Sinh gia tăng áp lực thì bỗng nhiên rống lên vì không nhịn được.

Sắc mặt hắn tái nhợt.

Mồ hôi như từng hạt đậu không ngừng lăn xuống từ gương mặt cương nghị của Hạo Thiên Thần Chủ.

Trong khoảnh khắc này.

Lục Trường Sinh khẽ nhíu mày: "Tới cực hạn rồi sao. . . . . ."

Ngay sau đó.

Sinh chi ý từ ngón tay hắn không ngừng tràn ra.

Bắt đầu chữa trị tâm mạch đã xuất hiện vết rách của Đem Hạo Thiên Thần Chủ, bảo hộ tâm mạch, phòng ngừa lại chịu tổn hại nặng hơn.

Hạo Thiên Thần Chủ thấy thế cũng đình chỉ vận chuyển công pháp.

Sau thời gian một nén nhang Lục Trường Sinh mới rút ngón tay về.

Hạo Thiên Thần Chủ cũng giống như hư thoát, hai tay chống trên mặt đất.

Hai canh giờ qua có thể nói là một đoạn thời gian mà hắn cảm thấy thống khổ nhất trong mấy chục vạn năm.

Nhưng mà hắn cũng không có mang vẻ mặt đau khổ, ngược lại tươi cười.

Ngay sau đó giãy giụa đứng dậy, ôm quyền với Lục Trường Sinh:

"Đa tạ tiền bối!"

Kiến thức được sinh chi ý của Lục Trường Sinh.

Hạo Thiên Thần Chủ đã thay đổi xưng hô thành tiền bối.

Lục Trường Sinh vẫy vẫy tay nói:

"Tranh thủ chữa thương đi, lại rèn luyện thêm hai lần nữa là được."

Đồng thời Lục Trường Sinh lại truyền âm cho Hoàng Thiên cùng Liễu Tự Như.

"Các ngươi rời khỏi Hạo Thiên thần vực trước, sau khi ra ngoài xử lý sạch sẽ những kẻ ngăn các ngươi lại sau đó tới đây tìm ta."

Lục Trường Sinh cũng không có che giấu.

Hạo Thiên Thần Chủ cảm kích nói:

"Ngày sau nếu tiền bối thấy ta có chỗ dùng được cứ việc phân phó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận