Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 231 - Tuyên chiến

Ở Võ Đường.

Trần Minh Chi không có gia nhập Thảo Đường.

Nhưng hắn biết thành tựu sau này của Thảo Đường sẽ rất bất phàm.

Chỉ cần có thể nhấc lên quan hệ với Thảo Đường, đối với hắn hoặc là đối với gia tộc mà nói đều có chỗ tốt rất lớn!

Tàng Đạo thư viện có vô dụng cũng là thế lực bên cạnh Thảo Đường!

Thảo Đường bay lên như vậy thế lực liên quan đến Thảo Đường, chính là Tàng Đạo thư viện cũng sẽ bay lên.

Một người đắc đạo gà chó lên trời.

Trần Minh Chi hiểu rõ đạo lý này.

Ngươi có đủ thiên phú, có thể vượt qua nhân vật như Trần Minh Chi.

Vậy thứ lỗi, cho dù ngươi là nhi tử của Tần Thiên Nam hoặc con cháu trưởng lão, đường chủ nào đó, cũng không thể nhận đãi ngộ này.

Tài nguyên không hướng tới thiên tài vậy chẳng phải sẽ khiến lòng thiên tài lạnh giá sao?

Thiên phú không đủ sao?

Tài nguyên của Võ Đường cũng bắt đầu đổ về phía Trần Minh Chi.

Có đôi khi không công bằng mới là công bằng nhất!

Hiện giờ, hắn ở trong Võ Đường tuy luyện, đã đạt tới Càn Nguyên cảnh trung kỳ.

Đây là nguyên nhân mà Tàng Đạo thư viện được xưng là một trong những thánh địa truyền đạo.

Dù sao Trần Minh Chi cũng là một nhân vật thiên kiêu có thanh danh hiển hách ở Trung Vực.

Hắn xuất sắc như thế tất nhiên đã được đường chủ Võ Đường chú ý.

Tự nhiên ngươi cũng có thể nhận được đãi ngộ thế này!

Trần Minh Chi nghe xong gật gật đầu.

Trong thì có vẻ không công bằng đối với những học viên có tư chất không đủ nhưng trên thực tế thì đây mới là công bằng nhất!

Hắn nhất định phải tham gia tân sinh thi đấu này.

Người có năng lực được nâng cao, người không có năng lực bị hạ xuống.

Đường chủ Võ Đường đường đi vào sân viện của Trần Minh Chi, cười nói: "Minh Chi, tân sinh thi đấu sắp bắt đầu rồi, ngươi cũng đi thử đi."

Huống hồ hiện giờ Trần Minh Chi hắn đã đột phá tới Càn Nguyên cảnh trung kỳ.

Gặp lại rồi đánh bại!

Lần thi đấu trước, Thảo Đường đã đoạt lấy ngôi vị quán quân.

Còn có thể nhận được càng nhiều tài nguyên hơn.

Có lẽ không thể nào vượt qua Trần Minh Chi trong mấy ngày ngắn ngủi đi?...

Trước không nói tới khen thưởng cực kỳ phong phú.

Lần đầu tiên tiểu sư đệ xuất chiến, bọn họ làm sư huynh vẫn nên đến xem.

Đi theo hắn còn có Diệp Thu Bạch, Hồng Anh cùng với Ninh Trần Tâm và Tiểu Hắc.

Lúc này Thạch Sinh cũng chuẩn bị xuất phát.

Còn nữa, hắn muốn gặp lại Thạch Sinh.

Lần này có Trần Minh Chi đạt tới Càn Nguyên cảnh trung kỳ.

Đám quái vật như Diệp Thu Bạch cũng không cách nào tham gia.

Tuy Thạch Sinh được Lục Trường Sinh thu làm đồ đệ nhưng khi đó chỉ có tu vi Tử Phủ cảnh.

Hắn muốn chứng minh thiên phú của mình không hề kém hơn Thạch Sinh!

Cuối cùng Võ Đường cũng có cơ hội tìm lại chút cảm giác tồn tại ở tân sinh thi đấu.

Giờ phút này, mặt đường chủ Võ Đường đang treo một nụ cười.

Nghĩ đến đây hắn liền theo Võ Đường đường chủ hướng tới nơi tổ chức tân sinh thi đấu.

Mấy trường hợp như thế này, Mộc Uyển Nhi tuyệt đối sẽ đi theo.

Chơi rất vui nha!

Nhưng mà hiện tại Mộc Uyển Nhi đã bị Mộc Hòa Trạch triệu hồi, cũng không biết là muốn trao đổi chuyện gì.

Mộ Tử Tình cũng bị lão giả ngồi ở Cầu Đạo sơn mang đi.

Hình như cũng có chuyện gì quan trọng.

Chỉ là để lại cho Diệp Thu Bạch một phong thư.

Nàng sẽ ở dưới chân Cầu Đạo sơn đợi Diệp Thu Bạch tới.

Còn Lục Trường Sinh?

Ha ha...

Người trong miệng ba người tự nhiên là Thạch Sinh.

"Ừ, hắn cũng sẽ tham gia."

Đinh Vân Hạc cười một tiếng,"Rất chờ mong biểu hiện của người kia!"

Tần Thiên Nam cười gật đầu: "Tiểu tử thúi Lục Trường Sinh tự mình thu."

Ngay sau đó nói: "Nghe nói Thảo Đường lại thu thêm một tên đệ tử mới?"

Đinh Vân Hạc và Vân Cảnh nhanh chóng đáp lễ.

Ngay cả kiếm tu đệ nhất Bắc Vực, định hải thần châm của Tàng Đạo thư viện Bắc Vực, Vân Cảnh cũng mang theo Kiếm Triều Miện tiến đến quan chiến.

Còn có Tổng Viện cũng phái một tên phó viện trưởng tiến đến tham gia.

Cũng chính là vị phó viện trưởng lúc trước tham dự tiếp viện Bắc Vực, Đinh Vân Hạc.

Đinh Vân Hạc cười nói: "Vân lão nhân, không ngờ ngươi cũng tới."

Vân Cảnh không chút cảm xúc nói: "Như thế nào, ta không thể tới sao?"

Đinh Vân Hạc cười khổ: "Ta biết ngươi có oán khí với Tổng Viện, nhưng chuyện đã qua lâu như vậy rồi, Chấp Pháp Đường cũng đã bị thanh tẩy một lần, ngươi trở về đi."

Vân Cảnh lắc đầu nói: "Không cần, lão hủ ở Bắc Vực khá tốt."

Thấy Vân Cảnh không dao động chút nào, Đinh Vân Hạc cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, không khuyên bảo nữa.

Tần Thiên Nam cũng đã đi tới, ôm quyền cười nói: "Hoan nghênh hai vị."

Gia nhập Tàng Đạo thư viện Nam Vực.

Đông đảo người tu đạo từ bốn vực đều ngưỡng mộ tiến đến.

Bởi vì Thảo Đường đã nổi danh.

Chẳng qua là số người tới tham gia cùng với người quan sát đã gia tăng rất nhiều!

Nơi tổ chức tân sinh thi đấu cũng không thay đổi so với lần trước.

Xem tiểu hài tử đánh nhau còn không bằng ngủ ngủ trưa một giấc!...

Lúc này, mọi người đã tới rồi.

Giữa không trung.

Diệp Thu Bạch dẫn đầu đệ tử Thảo Đường đi tới nơi đây!

Mọi người đều ngẩng đầu nhìn.

Không khỏi cảm khái.

Đây là đệ tử Thảo Đường sao, quả thực khí thế bất phàm.

Vân Cảnh cũng cảm khái.

Lúc trước, khi còn ở Tàng Đạo thư viện Bắc Vực, Diệp Thu Bạch một kiếm thành danh.

Hiện giờ đã đạt tới Kiếm Tông chi cảnh.

Cùng cấp với Vân Cảnh hắn!

Hiện tại đánh lên, e là bản thân Vân Cảnh đã không phải đối thủ của hắn.

Nghĩ đến đây, Vân Cảnh không khỏi lắc đầu cười.

"Lão La!"

Trong nhóm người Kiếm Đường, Tân Hồng Y ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

Trong mắt có chút giật mình.

Ban đầu, nàng không phục chuyện Diệp Thu Bạch được thu vào Thảo Đường, bị hung hăng vả mặt trên thi đấu.

Sau đó lại nhận sự trợ giúp của Diệp Thu Bạch.

Hiện giờ, tuy rằng Tân Hồng Y cũng đạt tới Càn Nguyên cảnh sơ kỳ nhưng vẫn không đuổi kịp bóng dáng hắn.

Diệp Thu Bạch đã là tồn tại có thể chống lại Hư Thần cảnh.

Sự chênh lệch sẽ càng ngày càng lớn, càng lớn.

Tân Hồng Y không khỏi cười khổ.

Có một số người giống như ngọn núi mà cả đời nàng không thể vượt qua nổi...

Nhìn thấy mọi người đã ổn định.

Tần Thiên Nam mới từ vị trí thủ tọa đứng lên, giang tay ra cười nói: "Người đã đến đông đủ, hẳn là các vị cũng biết, quy củ của lần thi đấu có chút thay đổi."

"Chia thành ba vòng."

"Vòng thứ nhất vẫn là rút thăm như cũ."

"Vòng thứ hai thì có thể tự mình chọn lựa đối thủ khiêu chiến."

"Vong cuối cùng là tiến hành hỗn chiến, người cuối cùng đứng trên đài sẽ giành được vị trí đệ nhất."

"Đương nhiên, nếu không phục với kết quả, có thể lựa chọn khiêu chiến lần nữa."

Quy tắc rất đơn giản.

Trong tài thi đấu do viện trưởng Nho Viện tiến hành tuyển chọn.

Chuyện thiên vị thì đến nay vẫn chưa xuất hiện.

Đột nhiên, Thạch Sinh đã nhận ra một đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm.

Hắn không khỏi nhìn sang.

Là ở chỗ mấy người Võ Đường.

Hình giống như người kia tên là Trần Minh Chi?

Diệp Thu Bạch cũng phát hiện ra, cười nói: "Xem ra hắn có chút không phục."

Hồng Anh cũng nhẹ nhàng cười nói,"Tiểu sư đệ, dùng thực lực của mình chứng minh bản thân thôi."

"Đệ tử Thảo Đường cũng không thể để người ngoài khinh thường, cũng không thể để cho người khác nghi ngờ."

Thạch Sinh gật đầu thật mạnh.

Thạch Sinh đã không còn giống như cũ!

Hiện giờ hắn đã phượng hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh!

Tiếp theo, viện trưởng Nho Viện viện bắt đầu vòng rút thăm.

"Kiếm Đường, Hà Phàm, đánh với Võ Đường, Trần Minh Chi."

Hai người đều đến từ Trung Vực.

Sau khi lên đài liền bắt đầu chiến đấu.

Nhưng Hà Phàm đã nhanh chóng bại trận.

Dù sao cảnh giới chênh lệch quá nhiều.

Trần Minh Chi nhìn về phía Thạch Sinh rồi nói: "Tuy rằng ngươi ý chí của khiến người ta kính nể, nhưng tiếp đến ta sẽ đánh bại ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận