Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1076 - Nhược điểm của ta là thiên phú

. . . .

Ở trước mặt đám người Diệp Thu Bạch, chín vòi rồng cuồn cuộn phóng lên cao, không ngừng chuyển động.

Thỉnh thoảng một khe hở xuất hiện, chỉ đủ cho một người thông qua rồi mau chóng khép lại trong nháy mắt.

Nếu như có thể biết trước vị trí khe hở xuất hiện có lẽ cũng không quá khó để xông qua.

Thế nhưng vị trí khe hở xuất hiện lại không thể dự đoán, phương hướng xoay tròn cùng với hoạt động của vòi rồng không theo quy tắc nào cả.

Muốn phản ứng kịp khi khe hở xuất hiện và nhanh chóng xông qua.

Khó như lên trời...

Tống Kiêu cười nói:

"Trong tình huống này, dù quan sát thế nào cũng không thể phát hiện ra quy luật."

Rõ ràng suy nghĩ của cả hai đang chung một đường.

Lúc này làm sao có thể thật lòng nói chuyện?

"Chỉ có thể dùng lực mà phá."

Bình thường, loại người không biết đối phương mà còn chủ động tiến tới đề nghị hợp tác.

"Thế nhưng chúng ta lại có thể sớm chuẩn bị công kích, thời điểm khe hở xuất hiện liền tiến hành toàn lực công kích chỗ khe hở, nếu như hữu hiệu thì ít nhất có thể kéo dài thời gian khe hở xuất hiện."

"Thế nào, nhìn ra được gì không?"

Tống Kiêu nói tiếp, hình như hắn muốn giải trừ sự cảnh giác của đám người Diệp Thu Bạch, vì thế nói ra toàn bộ suy nghĩ trong lòng mình.

Tốt hay xấu đều có mục đích.

Đối với cái tên dở hơi này, tuy rằng đám người Diệp Thu Bạch vẫn lòng mang cảnh giác, bất quá không phải là không thể tạm thời hợp tác.

Hồng Anh nói tiếp:

"Ở đây các ngươi đoàn kết nhất, thực lực cũng đủ mạnh cho nên ta mới tìm các ngươi hợp tác."

Sau đó, Tống Kiêu cười nói:

Không thể không nói, lời nói này của Tống Kiêu rất đáng tin cậy.

Trong tình huống không thể phát hiện quy luật, cho dù phản ứng có nhanh hơn nữa cũng không kịp nhanh chóng xông qua khe hở.

Tống Kiêu cười cười nhìn đám người Diệp Thu Bạch:

Đó chính là cưỡng ép xâm nhập.

Quả thật đây là phương pháp duy nhất có tính khả thi.

Khương Vu hung ác lập tức bộc phát toàn lực, chân phải đạp vào hư không!

Quả thật có thể khiến cho mọi người hạ thấp cảnh giác đối với Tống Kiêu.

Dưới một quyền tựa như khai sơn liệt địa này, không gian rên rỉ, mặt biển đang dao động lại xuất hiện một vùng chân không!

Đầu tiên là nói ra biện pháp của mình sau đó lý giải nguyên do hợp tác với đám người Diệp Thu Bạch.

Sắc mặt Khương Vu cũng tràn ngập kinh hỉ, tốc độ không giảm, muốn trực tiếp xông qua!

Khi quyền ấn này rơi vào khe hở, ánh mắt mọi người như bị đình trệ.

Có thể thấy được uy năng của một quyền này!

Nghe được lời của người này, đám người Hồng Anh cũng gật đầu.

Không gian dưới chân hắn vỡ vụn!

Thân thể giống như một viên đạn pháo phóng nhanh về phía khe hở!

Đương nhiên Khương Vu cũng không có chỉ xông về phía trước, tay hắn tung một quyền hướng tới khe hở!

Tuy nhiên có những người đã chọn cách khác.

Khi một khe hở xuất hiện.

Là Khương Vu đến từ Phong Vân Trại, thế lực nhất lưu đỉnh cấp.

Trong đó có một tên thiên kiêu Thần Vương cảnh đỉnh phong, người này cũng có danh tiếng không nhỏ ở giới vực vĩ độ cao.

Chỉ là khoảnh khắc đầu Khương Vu vừa mới tiến vào khe hở kia.

Trước ánh mắt ngưng trọng của mọi người, khe hở trong nháy mắt khép lại.

Vòi rồng giống như đoạn đầu đài cắt lấy đầu Khương Vu, chỉ còn lại thân thể vô thanh vô tức rơi vào trong hải vực...

Bị sóng to gió lớn nuốt chửng.

Một đời thiên kiêu ngã xuống, có đôi khi chỉ đơn giản nhẹ nhàng như vậy, không một chút tiếng động.

Không có ai để ý tới một tên thiên kiêu đã chết, thậm chí sẽ không ai cảm thấy đáng tiếc cho hắn.

Bọn họ chỉ biết chú ý Khương Vu chết, mang đến cho bọn họ tin tức gì.

Đám người Diệp Thu Bạch thấy vậy trên mặt lộ vẻ vui mừng.

Công kích của Khương Vu rất hữu dụng, khiến khe hở đình trệ trong chớp mắt.

Trương Thư Minh nghiến răng nghiến lợi.

Nói tới đây Trình Vinh Chỉ còn liếc mắt nhìn Trương Thư Minh.

"Chắc hẳn người khác cũng sẽ không đáp ứng, đến lúc đó công kích toàn lực của chúng ta sẽ dời mục tiêu, chắc hẳn các vị cũng đồng ý chứ?"

Trình Vinh Chỉ lạnh lùng nói:

"Đương nhiên nếu như có người không toàn lực công kích . . ."

Tất cả mọi người sẽ toàn lực công kích khe hở, khi khe hở đình trệ thì dựa vào bản lĩnh rồi.

"Cùng phát động công kích."

Nhất thời Trương Thư Minh nghe mà cười lạnh.

"Trình Vinh Chỉ, ngươi cảm thấy mọi người đều là kẻ ngu xuẩn sao?"

"Cho dù liên thủ phát động công kích thì khe hở cũng không cách nào đình chỉ khép lại, cho nên sẽ có một nhóm người bị ngăn ở bên ngoài."

"Trình Vinh Chỉ, tuy rằng Cự Kiếm Sơn Mạch chỉ là thế lực nhị lưu nhưng thiên phú của Trình Vinh Chỉ lại khiến người ta kinh hãi, cốt linh dưới năm mươi cũng đạt tới Thần Vương cảnh hậu kỳ."

"Thậm chí Cự Kiếm Sơn Mạch còn liệt Trình Vinh vào danh sách người thừa kế."

Trình Vinh Chỉ lại thản nhiên nhìn Trương Thư Minh, nói:

"Tất nhiên là như thế, chuyện này phải xem phản ứng và tốc độ của từng người, không có năng lực đương nhiên không thể xông qua."

"Tất cả mọi người đều gật đầu."

"Các vị chắc hẳn cũng phát hiện, vì sao chúng ta không liên thủ?"

Có người bắt đầu đề nghị.

Cho dù heo như Trương Thư Minh cũng đã nhìn ra manh mối.

Có thể đứng ở chỗ này không một người nào mà không phải nhân vật đơn giản.

Đương nhiên, đám người Diệp Thu Bạch phát hiện ra thì những người còn lại cũng phát hiện ra điểm này.

Chỉ là công kích của Khương Vu không đủ để khe hở đình trệ quá lâu mà thôi.

Tuy rằng thế lực của Cự Kiếm sơn mạch không bằng âm Dương Huyền Minh tông nhưng thiên phú của Trình Vinh Chỉ không kém Trương Thư Minh, thậm chí chiến lực còn cao hơn.

Cho nên không có đạo lý cho Trương Thư Minh mặt mũi.

Biện pháp của Trình Vinh Chỉ cũng nhận được sự nhất trí của mọi người.

Chủ yếu là lúc này không đồng ý cũng sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

Trình Vinh Chỉ lấy ra một thanh cự kiếm vừa rộng vừa dài, kiếm ý Kiếm tiên phóng lên trời!

Cũng khó trách uy tín Trình Vinh chỉ trong đám thiên kiêu xem như không tệ.

Trình độ thế này đã đủ để kiêu ngạo.

"Các vị, bắt đầu đi."

Trong lúc nhất thời, mười tên thiên kiêu ở chỗ này đều bộc phát ra khí tức của mình.

Trên mặt biển, gió nổi mây phun!

Đám người Diệp Thu Bạch cũng khẽ gật đầu, đều tự bộc phát ra khí tức!

Khi Diệp Thu Bạch bộc phát kiếm ý Kiếm Thần, tất cả mọi người đều hoảng sợ.

Ngay cả Trình Vinh Chỉ cũng biến sắc, sau đó nhìn về phía Diệp Thu Bạch cười to:

"Tới nay ta đều tự nhận trong nhóm kiếm tu thế hệ trẻ, ta là vương, hiện giờ xem ra núi cao còn có núi cao hơn.

Mong rằng đạo hữu có thể luận bàn với ta."

Diệp Thu Bạch tươi cười.

Mục Phù Sinh vẫn che dấu thực lực của mình, chỉ lộ cảnh giới ở Thần Vương cảnh trung kỳ.

Đám người Tiểu Hắc Phương Khung tỏ vẻ bất đắc dĩ và khinh bỉ hành vi này của Mục Phù Sinh.

Da mặt Mục Phù Sinh rất dày, nhún vai nói:

"Thiên phú là nhược điểm của ta, làm sao vậy?"

Tưởng Thanh Loan: "...

Mấy người Diệp Thu Bạch đã quen rồi cho nên cũng không để ý tới.

Khoảnh khắc khe hở xuất hiện.

Không đợi Trình Vinh Chỉ nhắc nhở, công kích hoa mỹ của mọi người cùng phóng tới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận