Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 442 - Buông xuống giới này

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Kiếm khí tung hoành ba vạn dặm.

Nhất kiếm sương hàn thập tứ châu!

Tuy Diệp Thu Bạch và mấy đệ tử Thảo Đường triển lộ thần uy nhưng đây là chiến tranh, không thể dựa vào thực lực của cá nhân.

Nhân tộc và Tà tộc ngoại vực không chỉ chỉ chênh lệch chiến lực tầng trung và tầng thấp mà chiến lực đỉnh cũng thiếu hụt.

Hiện giờ, đám Tà Vương đang không ngừng ra tay áp chế, các cường giả Hợp Đạo cảnh nhân tộc cũng dần lộ ra xu hướng suy tàn.

Mục Chính Đình mượn khí vận hoàng triều, dùng tu vi Hợp Đạo cảnh đỉnh chống đỡ hai tên Tà Vương!

Tộc trưởng ba cổ tộc cũng kích phát hoàn toàn huyết mạch chi lực trong cơ thể.

Đủ loại nguyên nhân dẫn tới nhân tộc liên tục bại lui.

"Toàn quân nghe lệnh, lui về Long Khải thành, mở trận pháp ra và đóng giữ nơi đó!"

Bản thân Tà tộc bản đã được huyết mạch chi lực gia trì.

Mục Chính Đình thấy xu hướng suy tàn càng thêm rõ ràng đành âm trầm quát:

Chỉ tiếc vẫn không phải đối thủ của đám Tà Vương.

Cho đến khi lui về tới Long Khải thành.

Bên Tinh Vẫn Kiếm Tông có vô thượng kiếm ý không ngừng sôi trào.

Nghe được mệnh lệnh.

Cả số lượng và thực lực đều chênh lệch to lớn.

Cường giả Hợp Đạo cảnh từ các thế lực lớn cũng đồng thời ra tay.

Dù mấy người Diệp Thu Bạch chiếm ưu thế nhưng cũng một cây chẳng chống vững nhà, với thực lực của người Thảo Đường còn chưa đủ để ảnh hưởng toàn bộ chiến cuộc.

Tà tộc ngoại vực hoàn toàn vượt qua Lâm Giới sơn trong khoảnh khắc này.

Lại thêm sự chênh lệch về thể chất dẫn tới cùng cảnh giới không có địch thủ ở giới vực vĩ độ thấp.

Có thể nói là phòng tuyến thứ nhất của Vô biên giới vực đã bị phá.

Mọi người không có chút do dự, vừa đánh vừa lui.

Tịnh thế đại trận đã triển khai toàn diện.

Hắn đã sớm đã dựa vào thực lực của mình chém giết đám con kiến nhân tộc này, đồng thời đánh hạ Vô biên giới vực!

Nếu như không phải lúc buông xuống giới này đội quân bị mấy trận pháp không biết do kẻ nào bố trí diệt hết.

Chỉ là kéo dài càng lâu thì biến số càng nhiều mà thôi!

Mục Chính Đình cùng một đám cường giả Hợp Đạo cảnh mượn dùng lực lượng của tịnh thế đại trận thành công chống đỡ đám Tà Vương tiến công!

Tà Nam quan sát một vòng, tìm kiếm chỗ hổng.

Mấy tịnh thế đại trận phối hợp lẫn nhau cũng thành công chống đỡ bước tiến của Tà tộc.

Đến lúc đó nhân tộc sẽ không cách nào ngăn cản Tà tộc tiến công.

Chỉ cần phá hủy chỗ kết nối thì uy năng của tịnh thế đại trận sẽ suy giảm không ít.

Ngay sau đó hắn phát hiện ở một chỗ kết nối tịnh thế đại trận với nhau là chỗ yếu kém nhất.

Tà Nam nhìn mà sắc mặt cực kỳ khó coi.

Một để mấy thế lực ở giới vực trung vĩ độ phát giác rồi buông xuống đây.

Như vậy khối bánh giới vực vĩ độ thấp sẽ bị các thế lực khác phân lấy hơn nửa.

Dù sao trong những thế lực đó vẫn có vài thế lực mạnh hơn Tà tộc.

Hiện giờ hắn lại bị một lão nhân giữ chân.

Không phải nói bọn họ không thể đánh hạ Vô biên giới vực.

Nghĩ đến mấy thế lực ở giới vực trung vĩ độ như hổ rình mồi nhắm vào giới vực vĩ độ thấp, trong lòng Tà Nam lại có chút nôn nóng.

Hiện giờ lại bị mấy trận pháp có được lực lượng khắc chế bọn họ.

Nghĩ đến đây, Tà Nam ra lệnh:

"Chia thành mấy đội toàn lực công kích trận tiếp điểm giữa các trận pháp."

Nghe được mệnh lệnh.

Tà tộc vốn chỉ biết cường công tức khắc thay đổi hướng công kích.

Nhanh chóng chia thành vài nhóm công kích chỗ các trận pháp liên kết.

Thấy cảnh này, sắc mặt đám người Mục Chính Đình chùng xuống.

Chỉ mới một lát mà đã phát hiện tịnh thế đại trận có nhược điểm.

Mục Chính Đình chỉ huy:

"Đừng để đối phương công phá tiếp điểm của trận pháp!"

Rơi vào tình huống này, dù là người sắt cũng sẽ bị tiêu hao dần, cạn kiệt linh khí và sức lực.

Trong lúc nhất thời, thi thể ngổn ngang bên ngoài thành trì.

Chém giết một đám thì trong nháy mắt lại có một đám tà binh dẫm đạp thi thể đồng bọn mà tiếp tục tấn công.

Thao thao bất tuyệt!

Tà tộc tiến công liên miên không dứt, tà binh như giết mãi không hết.

Dưới sự bảo hộ của đám Tà Vương, ánh sáng tịnh thế cũng không thể trực tiếp quét sách tà binh.

Diệp Thu Bạch cười nói: "Yên tâm đi."

Ngay sau đó hắn nhấc Tinh Vẫn kiếm cùng người Thảo Đường công kích mấy tên Tà tướng đang phá chỗ kết nối trận pháp.

Kiếm mộ lại buông xuống, không ngừng dọn dẹp Tà tộc cấp thống lĩnh cùng với tà binh.

Giúp quân đội nơi đây giảm bớt áp lực!

Trong lòng bọn họ đều cảm khái, tên kiếm tu này thật cường đại.

Một người một kiếm mà chém giết được nhiều Tà tộc như vậy.

Chiến trường liên tục biến động, gió nổi mây phun!

Trong thiên địa sinh ra hai loại lực lượng, một đen một trắng.

Đen chính là tà lực ngập trời, trắng chính là ánh sáng tịnh thế!

"Hết thảy cẩn thận, không cần cậy mạnh."

Còn Mộ Tử Tình thì lại quan tâm:

Khi Diệp Thu Bạch lướt qua, Mộ Lập Bi lạnh lùng nhìn một cái.

Mộ Tử Tình cùng với Mộ Lập Bi đã tới nơi này ngăn trở cản hai tên Tà Vương!

Trước mắt bọn họ có hai tên Tà Vương dẫn theo mấy tên Tà tướng cùng với rất nhiều Tà tộc cấp thống lĩnh, tà binh đang tiến công.

Đám người Diệp Thu Bạch cũng hành động đầu tiên, nhanh chóng tiến về phía đông Long Khải thành, nơi này là chỗ kết nối với tịnh thế đại trận của Vân Khởi thành.

Rất mau, có đội quân nhân tộc ở chỗ trận pháp liên kết khác bắt đầu chống đỡ không nổi nữa, không cách nào kịp thời ngăn chặn.

Mục Chính Đình thấy mà sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Cứ tiếp tục như vậy, liên kết giữa các trận pháp bị phá hết là chuyện sớm hay muộn.

Tà Nam cũng vung, lạnh lùng nói:

"Tăng tốc đi! Công phá một phương trước, khi trở về ta sẽ tự mình thỉnh công với Tà Đế!"

Đại quân Tà tộc nghe xong như được tiêm máu gà, hoàn toàn vứt bỏ phòng ngự, không muốn sống, điên cuồng tiến công!

Ngay cả chỗ mấy người Diệp Thu Bạch bảo hộ cũng bắt đầu khó nhằn.

Mấy nơi khác thì đã có nơi bị phá!

Uy năng của tịnh thế đại trận bắt đầu suy giảm.

Tà Nam hài lòng nở nụ cười lạnh.

"Trước thực lực tuyệt đối thì các ngươi làm sao mà phòng thủ?"

Mục Chính Đình không có nói gì.

Lúc này, tất cả âm mưu dương mưu đều không có tác dụng.

Thực lực áp chế, hết thảy đều thành không.

Khi trận pháp sắp sửa bị phá, Tà tộc muốn bước qua thành trì thì trên không trung lại có mấy luồng uy áp buông xuống.

Bên nhân tộc ngẩng đầu nhìn không trung.

Uy áp khiến cả không gian dao động, thành trì bắt đầu run rẩy.

Là người phương nào tới mà có uy thế bực này?

Lão giả nhìn về phía mấy người đột nhiên buông xuống, nở nụ cười.

"Tới rất nhanh? Thật sự muốn nhìn xem tiểu oa nhi Diệp Thu Bạch này muốn làm thế nào để xoay chuyển thế cục."

Nói xong, lão giả biến mất.

Sắc mặt Tà Nam vô cùng âm trầm, tựa như muốn nhỏ nước.

Chuyện hắn lo lắng nhất vẫn xảy ra.

Nhiều thế lực ở vĩ độ trung đã buông xuống giới này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận