Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 698 - Đánh thức

. . . . . . . . .

Hiện giờ Yêu Quý, Trọc Tiên cảnh trung kỳ.

Dù có thêm Trì Bỉnh cũng không có khả năng là đối thủ của đối phương . . . . .

Một mình Phan Tà đã đạt tới Trọc Tiên cảnh hậu kỳ, huống hồ ba người Vô Gian Luyện Ngục còn lại cũng là không yếu.

Còn có bốn người Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện nữa.

Yêu Quý và Trì Bỉnh lại chống cự như thế?

Hai người nhanh chóng bại trận.

Nhìn hai người bị thương ngã trên mặt đất, máu tươi từ khóe miệng không ngừng chảy ra, Phan Tà cười lạnh một tiếng, đặt tay trên đỉnh đầu hai người.

Dứt lời, từng luồng lực lượng thần hồn từ đình đầu hai người tràn ra, không ngừng bị Phan Tà hấp thu!

"Được rồi, trở về thành đi, nhìn xem đủ rồi không có."

Phan Tà cười một tiếng:

Phan Tà nhìn cũng chẳng thèm nhìn nhiều, nhanh chóng xoay người.

"Rốt cuộc vì sao các ngươi phải thu thập thần hồn. . . . . ."

Bên kia.

Yêu Quý và Trì Bỉnh nhìn thấy một màn này, muốn phản kháng nhưng lại không cách nào tránh thoát.

Dứt lời mấy người liền hóa thành vài đạo lưu quang rời khỏi nơi đây.

Giọng Yêu Quý suy yếu hỏi.

Chỉ có thể tùy ý cho mấy người Phan Tà nắm đầu.

Không lâu sau liền biến thành hai cỗ thi thể.

Lòng cũng càng ngày càng nặng nề.

"Yên tâm, đến lúc đó ngươi sẽ biết thần hồn của các ngươi hữu dụng hơn khi ở trên người các ngươi nhiều."

Bọn họ biết, tới bây giờ mà còn chưa trốn được trở về thì có nghĩa là hai người Yêu Quý và Trì Bỉnh đã bị ngộ hại. . . . . .

Yêu Quý cùng Trì Bỉnh là thiên kiêu chi tử của hai tông môn, cứ như vậy mà hóa thành hai bộ thi thể vĩnh viễn lưu lại nơi này. . . . . . . . . . . .

Đám người Lâm Trí Nam ở ngoài thành tiếp ứng, theo thời gian trôi qua.

Sắc mặt Diệp Thu Bạch có chút khó coi.

Hắn đã cho Yêu Quý cùng Trì Bỉnh mỗi người một tờ Thiên lôi độn phù.

Hắn cũng nhận lấy truyền thừa của tổ sư sáng lập Thiên Kiếm Phong.

"Xem ra chúng ta bị chơi một vố rồi. . . . . ."

Mọi người đều gật gật đầu.

Sắc mặt Lâm Trí Nam trở nên âm trầm, trầm giọng nói:

Mục Phù Sinh không chút do dự nói:

"Khắc dấu với tốc độ nhanh nhất còn cần bao lâu mới có thể hoàn thành hết phù triện?"

Ngay sau đó Diệp Thu Bạch nhìn về phía Mục Phù Sinh, hỏi:

Mục Phù Sinh thì chau mày.

"Tại thời điểm thế này chúng ta càng không thể loạn."

Diệp Thu Bạch ngưng giọng nói:

"Nếu tự loạn trận tuyến, e là sẽ trúng thủ đoạn của đối phương."

Nếu như trong tình huống có Thiên lôi độn phù mà còn bị ngộ hại, vậy liền đại biểu cho đối phương có thủ đoạn hạn chế độn phù.

Dù sao Thiên Kiếm Phong có ân với hắn.

Đến lúc trở về thật sự không có mặt mũi nào giao phó cho Hoắc Chính Hành.

Ba người Thiên Kiếm Phong tiến vào Tuyệt Hồn thành đều đã bỏ mình.

"Nhanh nhất là hai ngày."

Nghe vậy, Diệp Thu Bạch gật đầu nói:

"Một khi đã như vậy, hai ngày sau liền chọn người tới chỗ mà Yêu Quý và Trì Bỉnh xảy ra chuyện, bắt đầu sưu tầm dấu vết của Vô Gian Luyện Ngục."

Nếu ra tay, chỉ cần không có cố tình xóa đi chắc chắc còn lưu lại dấu vết.

Theo dấu vết có khả năng tìm kiếm đến Luyện Ngục thành.

"Đối phương đã dẫn đầu khởi xướng thế công, hơn nữa chém giết hai người bên ta."

Diệp Thu Bạch đảo mắt nhìn mọi người, nghiêm túc nói:

"Như vậy trận chiến tranh này cũng đã bắt đầu rồi."

"Trong trận chiến này, không phải ngươi chết chính là ta vong, nếu chúng ta muốn giành được phần thưởng cuối cùng của Tuyệt Hồn thành và sống sót, cần phải diệt trừ Luyện Ngục thành!"

"Lần này Vô Gian Luyện Ngục chúng ta sẽ thống trị toàn bộ giới vực trung vĩ độ!"

"Nếu như mở hộp ra thành công đánh thức lão tổ, như vậy mấy con kiến trong hai tòa thành còn lại đều không còn cơ hội phản kháng!"

"Thử xem."

Phan Tà gật gật đầu:

"Hẳn là đủ thần hồn rồi đi?"

Sắc mặt Khâu Căn Ngân u ám nhìn về phía Phan Tà, hỏi:

Những người này đều không có mặt.

Cũng không có một chút hơi thở sinh mệnh nào, giống như khôi lỗi được hội tụ từ sát ý vậy.

Đây cũng là trợ giúp của Tuyệt Hồn thành.

Bởi vì Luyện Ngục thành quá ít, chỉ có tám người.

Giờ phút này ở trung tâm Luyện Ngục thành cũng có ba cây cột đá thật lớn đang trấn áp.

Khác với Ma Vương thành.

Ở chỗ này chỉ có một cái hộp nho nhỏ.

Hộp hình lập phương, có màu đen, bề mặt hộp có hoa văn màu đỏ trải rộng giống như từng sợi dây thừng buộc chặt, phong ấn cả chiếc hộp.

Tám người Vô Gian Luyện Ngục cùng với Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện đang vây chung quanh cột đá.

Trên tường Luyện Ngục thành có từng bóng người mặc áo giáp huyết sắc tay cầm trường thương đứng ở đầu tường!

Sát ý tràn ngập trong không khí dẫn tới không khí đều trở nên sền sệt.

Cả tòa thành trì đều tràn ngập sát ý vô tận!

Bên kia, trong Luyện Ngục thành.

Không chỉ là vì phần thưởng chung cuộc của Tuyệt Hồn thành mà còn vì sinh mệnh của mình!. . . . . .

Nghe đến đây, trong mắt mọi người đều lóe chiến ý.

Nghe vậy, Khâu Căn Ngân cười lạnh:

"Hy vọng như thế."

Lúc này.

Phan Tà lấy lá cờ ra.

Ba người Vô Gian Luyện Ngục còn lại cũng lấy ra một lá cờ.

Bên trong lá cờ tràn ngập lực lượng thần hồn!

Đây là lực lượng thần hồn mà mấy ngày nay Vô Gian Luyện Ngục chém giết khắp nơi thu hoạch được!

Chỉ thấy Phan Tà cắm lá cờ cờ trên mặt đất.

Ba người Giang Thần cũng làm tương tự.

Ngay sau đó hai tay Phan Tà đôi không ngừng kết ấn.

Từng đạo huyết phù xuất hiện chung quanh bốn cây cờ.

Theo huyết phù xuất hiện.

Thần hồn bên trong lá cờ bắt đầu phát ra tiếng rít bén nhọn!

Giống như chịu sự tra tấn giày vò!

Theo huyết phù không ngừng nhiều lên, từng linh hồn thể không ngừng chui ra từ mấy lá cờ.

Đợi cho chung quanh đều bị linh hồn thể bao phủ.

Phan Tà bỗng nhiên mở hai mắt, giơ ngón tay xẹt qua cổ tay cắt mở một miệng vết thương.

Máu tươi chảy ra.

Ba người Giang Thần cũnh làm động tác tương tự!

Máu tươi của bốn ngươi lơ lửng tràn ngập giữa không trung, không ngừng vây quanh đám linh hồn thể.

Phối hợp huyết phù kéo linh hồn tới gần cái hộp đen.

Huyết văn như dây thừng trên bề mặt hộp cũng bắt đầu nở rộ ánh sáng màu đỏ.

Hình như đã nhận ra dị động.

Ba cây cột đá đồng thời run rẩy.

Từng luồng lực lượng phong ấn tràn ra.

Phan Tà trầm giọng quát:

"Khâu Căn Ngân! Đến lượt ngươi ra tay!"

Nghe vậy.

Khâu Căn Ngân hừ lạnh một tiếng giơ tay, trong lòng bàn tay của hắn có thêm một tòa tiểu tháp.

Tòa tiểu tháp này rõ ràng là tòa tháp mà trước đó Phan Tà dùng để đối phó với mấy người Tô Mộ U.

Có thể điều động lực lượng phong ấn bên trong Tuyệt Hồn thành!

Tòa tiểu tháp này vốn chính là vật của Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện.

Trước đó chỉ là cho Phan Tà mượn dùng tạm mà thôi.

Trong khoảnh khắc tòa tiểu tháp xuất hiện.

Lực lượng phong ấn do ba cây cột đá phóng xuất ra vốn muốn trấn áp cái hộp lại bị tiểu tháp dẫn dắt mất một phần.

Hoa văn màu đỏ trên hộp phát ra ánh sáng càng thêm mãnh liệt.

Nắp hộp hơi mở ra, bắt đầu không ngừng cắn nuốt lực lượng thần hồn!

Ầm!

Trước ánh mắt hưng phấn của mấy người Phan Tà, không gian chung quanh bắt đầu run rẩy.

Hộp chậm rãi mở ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận