Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1089 - Kiếm hồn dung chú, Phá Nguyên cảnh

. . . .

Thấy thái độ của Diệp Thu Bạch, nam tử áo trắng gật đầu.

Ngươi đã xem qua cảnh tượng ta chiến đấu, như vậy tự nhiên cũng biết thực tế Canh kim kiếm hạp không phải chỉ dùng để chứa kiếm.

Thực tế nó là Kiếm Hồn Dung Chú.

"Kiếm Hồn Dung Chú?"

Diệp Thu Bạch hơi sửng sốt.

Nam tử áo trắng tiếp tục nói:

"Mỗi một thanh kiếm đều có kiếm hồn thuộc về mình, mà kiếm có kiếm hồn, muốn đồng loạt sử dụng sẽ có tính không phối hợp."

Nghĩ thử xem.

Đến lúc đó có từng thanh kiếm cấp bậc gần với Thanh Vân kiếm cùng xuất hiện giết địch, lại phối hợp với kiếm vực sẽ tạo ra lực sát thương lớn đến mức nào?

Nghe tới đây, trong mắt Diệp Thu Bạch xuất hiện sự chấn động.

Như vậy những kiếm hồn khác sẽ trưởng thành đến trình độ nào?

"Canh kim kiếm hạp có thể liên kết những kiếm hồn này lại, cũng chính là Kiếm hồn dung chú.

Đây dù sao cũng là vật mà hắn tự tay sáng tạo.

"Rất đơn giản, nếu kiếm có kiếm hồn cũng có được ý thức của riêng mình."

Đương nhiên cũng phải chờ Diệp Thu Bạch đạt tới cảnh giới đủ khả năng khống chế Thanh Vân Kiếm mới có thể làm được...

Đồng thời nếu như kiếm hồn chủ đạo mà cường đại thì có thể không ngừng ôn dưỡng những kiếm hồn còn lại, làm cho những kiếm hồn còn lại cũng không ngừng trở nên mạnh hơn."

"Một cá thể có ý thức của chính mình làm sao có thể hành động đồng bộ với những cá thể khác?"

Nếu như bỏ Thanh Vân kiếm bỏ vào trong đó? Dùng kiếm hồn của Thanh Vân kiếm để nuôi những kiếm hồn khác.

Đương nhiên ta đề nghị ngươi dùng Canh kim thần kiếm làm chủ kiếm, dù sao kiếm hồn của Canh kim thần kiếm có đẳng cấp..."

Nếu thật như vậy, Canh kim kiếm hạp chính là một kiện thần vật đáng sợ!

Nam tử áo trắng còn đang chậm rãi nói thì Diệp Thu Bạch đã lấy Thanh Vân kiếm ra.

Nam tử áo trắng nhìn sắc mặt Diệp Thu Bạch khi hiểu được chỗ huyền diệu của Canh kim kiếm hạp mà trong lòng cũng không khỏi có chút tự hào.

"Ngươi có thể lấy bội kiếm của mình ra làm chủ kiếm trong Canh kim hộp kiếm.

Nghe Diệp Thu Bạch hỏi, nam tử áo trắng ho khan một tiếng, nói:

Diệp Thu Bạch nghi hoặc nói:

"Là lễ thu đệ tử mà sư tôn cho ta."

Đồng tử dần dần co rút lại, không ngừng run rẩy.

"Liền lấy ra một thanh Thánh khí?"

Nam tử áo trắng nhất thời ngưng trệ.

"Sư tôn ngươi... là vị Nhân tổ nào?

Nam tử áo trắng nhỏ giọng hỏi:

Toàn bộ Phàm nhân giới cũng chỉ có hai kiện!

Muốn nói gì đó nhưng lại nói không nên lời, khóe miệng có chút co rút.

Tuy rằng không nên nói ra thế này, bất quá nam tử áo trắng chỉ là một tàn hồn, sau lần này tàn hồn sẽ hao hết tất cả lực lượng còn lại rồi biến mất, cho nên cũng không cần phải giấu giếm.

Nam tử áo trắng nghe được câu trả lời, lại tựa như sấm sét giữa trời quang.

"Lễ thu đệ tử?"

"Tiền bối? Ngươi làm sao vậy? Không thoải mái sao?

Diệp Thu Bạch không chút nghĩ ngợi nói:

Thanh kiếm này ngươi từ đâu mà có?"

"Khụ khụ, rất tốt.

Diệp Thu Bạch lại nghi hoặc hỏi: "Nhân tổ?"

Thấy biểu tình nghi hoặc, nam tử áo trắng lại yên lặng, lập tức lắc đầu nói:

"Không có việc gì, bất quá chỉ sợ Canh kim kiếm hạp không thể thừa nhận thanh kiếm của ngươi."

"Trừ phi tăng Canh kim kiếm hạp cũng tăng lên tới cấp bậc Thánh khí."

Diệp Thu Bạch nghi hoặc hỏi: "Rốt cuộc Thánh khí là gì?"

Đối với việc này, nam tử áo trắng kiên nhẫn giải thích:

"Sở dĩ được xưng là Thánh khí, đó cũng là bởi vì bên trong đã tràn ngập một tia thánh khí. . ."

Dựa theo phân chia hiện giờ, thanh kiếm có hoa văn Ngân long ngươi đang sử dụng có đẳng cấp Thần chủ hạ phẩm.

Chính là Ngân Long Kiếm.

Nghĩ tới đây, nam tử áo trắng không khỏi cười.

Nói như vậy dù cho Tà Ma Vực có xâm phạm lần nữa, Phàm nhân giới sẽ không có khả năng bị diệt vong.

Như vậy chứng tỏ sư tôn sau lưng Diệp Thu Bạch không đơn giản...

Nếu như có thể tiện tay đưa ra một thanh Thánh khí.

Nam tử áo trắng thở dài một hơi, nhìn Diệp Thu Bạch đang yên lặng mà nội tâm thả lỏng.

Vậy thì cho hắn sử dụng là được rồi.

Điều này làm cho Diệp Thu Bạch có chút dở khóc dở cười.

Lúc ấy sư tôn vừa mới thu hắn làm đồ đệ đã giao cho hắn Thánh khí nghịch thiên như thế này rồi?

Chẳng lẽ sư tôn lại tín nhiệm mình như vậy?

Trong lúc nhất thời, Diệp Thu Bạch không khỏi cảm động.

Có một loại cảm giác mãnh liệt sĩ vi tri kỷ giả tử.

(Nguyên câu "Sĩ vị tri kỷ giả tử; nữ vị duyệt kỷ giả, dung": kẻ sĩ, thì vì người tri kỷ mà hy sinh tới chết; đàn bà vì người mình yêu mà tô điểm nhan sắc. )

Nhưng... nếu để Diệp Thu Bạch biết được suy nghĩ thật sự của Lục Trường Sinh lúc đó, e là hắn cũng không nghĩ như vậy.

Dù sao Lục Trường Sinh cũng không biết đồ chơi Thánh khí này cường đại đến cỡ nào, ở đẳng cấp gì.

Hắn chỉ nghĩ nếu Diệp Thu Bạch là kiếm tu, hệ thống vừa vặn tặng một thanh kiếm.

Từ trong miệng tử nhân áo trắng biết được ở Phàm nhân giới cũng chỉ có hai kiện Thánh khí.

Thật không ngờ Thanh Vân kiếm mà sư tôn đưa lại là vũ khí cường đại như vậy...

Diệp Thu Bạch nhìn thoáng qua Thanh Vân kiếm cổ xưa trong tay.

Trên cấp Thần Đế là Tổ khí, trên Tổ khí là Thánh khí...

Canh kim thần kiếm chính này ở cấp Thần Đế thượng phẩm.

Ngay sau đó nam tử cầm lấy Canh kim thần kiếm.

Dường như nhận ra nam tử áo trắng có gì đó không ổn, Diệp Thu Bạch nhìn về phía nam tử áo trắng, hỏi: "Tiền bối cười cái gì?"

Nam tử áo trắng lắc đầu, cũng không định nói cho Diệp Thu Bạch biết suy nghĩ trong lòng mình.

Dù sao đối phương không nói cho đệ tử biết đây là Thánh khí, rõ ràng không muốn đốt cháy giai đoạn.

Đã như vậy liền cho tên tiểu bối này ma luyện thêm nữa mới có thể đi lên đỉnh phong chi lộ thuộc về hắn...

Nhưng mà dùng vận mệnh của toàn bộ Phàm nhân giới để cho đệ tử rèn luyện, có phải có chút quá xa xỉ hay không?

Chỉ có thể nói, không hổ là đại năng có thể tiện tay đưa ra một thanh Thánh khí...

Thân thể nam tử áo trắng cũng bắt đầu hư ảo, vừa cười vừa nói:

"Trước khi rời đi ta sẽ tặng ngươi một trận tạo hóa."

Nói xong, cũng không đợi Diệp Thu Bạch nói.

Nam tử áo trắng chắp tay trước ngực, từng luồng kiếm ý mãnh liệt bắt đầu sôi trào!

Diệp Thu Bạch kinh hãi quan sát.

Bên trong kiếm ý có điểm khác biệt với cảnh giới kiếm đạo hiện tại.

Có thêm quy tắc chi lực!

Nam tử áo trắng cười cười nói:

"Trong kiếm đạo của ngươi đã ẩn chứa một tia kiếm chi đạo tắc, bất quá muốn dựa vào một tia kiếm chi đạo tắc này thì đánh vỡ gông cùm xiềng xích Kiếm Thần, đạt tới Phá Nguyên cảnh vẫn là có chút người si nói mộng."

Nam tử áo trắng mở rộng hai tay, giữa hai ta có một quang cầu do đạo kiếm chi đạo tắc ngưng tụ xuất hiện.

Nam tử lập tức đánh quang cầu vào đan điền thứ hai của Diệp Thu Bạch.

Làm xong hết thảy, thân thể nam tử áo trắng đã hoàn toàn hư ảo.

"Từ từ hấp thu cảm ngộ kiếm chi đạo tắc đi, nếu một lần hấp thu sạch sẽ ảnh hưởng không tốt đến kiếm đạo chi lộ của ngươi."

"Chuyện của Tà Ma Vực, xin nhờ ngài..."

Đến đây nam tử áo trắng đã hoàn toàn tiêu tán.

Ý thức của Diệp Thu Bạch cũng trở về với bản thân, hắn mở mắt ra phát hiện Canh kim thần kiếm và Canh kim kiếm hạp đang lơ lửng trước mặt.

Nhớ tới lời của nam tử áo trắng.

Diệp Thu Bạch không khỏi thầm nghĩ, xem ra phải tìm một cơ hội trở về một chuyến, để sư tôn tăng cường Canh kim kiếm hạp lên một chút.

Nếu như có thể đặt Thanh Vân kiếm vào bên trong làm chủ kiếm.

Tràng cảnh đó nghĩ tới thôi đã thấy khủng bố rồi...

Bất quá... Vì sao cuối cùng tiền bối lại phải dùng chữ "ngài"?

Điều này làm cho Diệp Thu Bạch cảm thấy khó hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận