Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1047 - Kế thừa Minh chủ, Tử Tình xảy ra chuyện

. . . .

Trong Trường Sinh giới.

Sau khi Lục Trường Sinh nhận được tin tức của DIệp Thu Bạch lập tức lấy ngọc bội ra.

Để phòng ngừa tình huống bị rơi vào bên trong kết giới.

Lục Trường Sinh cố ý chuẩn bị cho mỗi đệ tử một cái ngọc bội, có thể dùng để truyền âm, cũng có thể dùng để triệu hoán pháp thân của hắn.

Đồng thời còn có thể xuyên thấu kết giới để Lục Trường Sinh có thể cảm ứng được sự tồn tại của đối phương.

Sau khi hắn cảm ứng biết được nơi Tiểu Hắc đang ở thì khẽ nhíu nhíu mày.

Sao nơi này lại quen thuộc như vậy?

Ở Cửu U Minh Phủ vĩ độ thấp, một nam tử cầm lệnh bài mà sắc mặt tối sầm.

"À, ngại quá ngại quá, già rồi nên trí nhớ không tốt."

"Ngươi là ai?"

Nam tử đen nghiêm túc giải thích một lần, sau đó Lục Trường Sinh mới nhớ:

"Tiền bối, đệ tử của ngươi đang ở Cửu U Minh Phủ vĩ độ cao, ta còn tưởng rằng tiền bối đã quên chuyện này."

"Tóm lại tiền bối nhớ rõ ước định giữa chúng ta là được, yên tâm, đệ tử của ngươi sẽ không có chuyện gì."

Bỗng có một giọng nói từ trong không gian giới chỉ truyền ra.

"..."

Lục Trường Sinh khó hiểu hỏi:

Lục Trường Sinh xem xét thì âm thanh truyền ra từ một tấm lệnh bài có khắc hai chữ Hoàng Tuyền.

Hẳn là hắn không yếu đến mức khiến Lục Trường Sinh cảm thấy hắn là lâu la ven đường chứ?

Nghe vậy, nam tử nghiêm túc đáp:

"..."

"Ta sẽ tự mình bảo vệ hắn an toàn."

Khóe miệng nam tử co giật, nói:

Lục Trường Sinh gật đầu: "Tốt nhất là như vậy."

Ngoại trừ trận pháp đan dược phù triện ra thì hắn chưa từng tu luyện!...

Một màn này khiến cho Hoàng Thiên và cây liễu có chút kinh ngạc.

Thế nhưng khi ba người DIệp Thu Bạch trở lại Vân Mộng thành, chuẩn bị dùng tài nguyên đã tích góp tiến vào trạng thái bế quan, một đạo truyền âm đột nhiên truyền đến ngọc bội truyền âm của DIệp Thu Bạch.

Đến lúc đó trật tự luân hồi của phàm nhân giới sẽ bị phá vỡ, xuất hiện phiền toái lớn.

"Bá phụ, nói cho ta biết địa điểm."

Nghe được giọng Lục Trường Sinh đột nhiên trầm xuống, nam tử thật sợ một khi Tiểu Hắc xảy ra chuyện thì Lục Trường Sinh sẽ ra tay quét ngang Cửu U Minh Phủ...

Mục Phù Sinh và Phương Khung thấy thế vội vàng đuổi theo.

Sau khi có được địa điểm, Diệp Thu Bạch xoay người chuẩn bị xuất phát.

"Đây là địa điểm cuối cùng mà Tử Tình lưu lại khí tức..."

Sau khi buông lệnh bài xuống, Lục Trường Sinh nói DIệp Thu Bạch không cần lo lắng, hắn phải tiếp tục tu luyện.

"Thu Bạch, e là Tử Tình gặp nguy hiểm, có thể nhờ ngươi đi một chuyến hay không?"

Là truyền âm từ phụ thân phụ thân của Mộ Tử Tình!

Nghe được lời này, kiếm ý từ trong thân thể DIệp Thu Bạch chợt bùng nổ!

Lục Trường Sinh tu luyện từ khi nào?

Mục Phù Sinh và Phương Khung gật gật đầu.

"Đã như vậy thì chúng ta trở về Vân Mộng thành chờ đi, sau khi bế quan kết thúc hẳn là Tiểu Hắc sư đệ cũng trở về."

Bên kia, sau khi nhận được tin tức, ba người DIệp Thu Bạch thở phào nhẹ nhõm.

DIệp Thu Bạch cũng không nói gì, chỉ là trong lòng thừa nhận phần tình cảm này.

Dù sao hắn biết để cho bọn họ ở lại chỗ này bế quan thì hai người cũng sẽ không đáp ứng.

Mà đích đến dĩ nhiên cũng là một nơi ở giới vực vĩ độ cao.

Một nơi gọi là Cực Hàn tinh vực... ...

Ở Cửu U Minh Phủ giới vực vĩ độ cao.

Tiểu Hắc dần dần tỉnh lại, mở hai mắt ra rồi nhìn một vòng chung quanh.

Chung quanh là một mảnh mờ nhạt, không hề có sinh cơ, tử khí nặng nề.

Đồng thời ở góc tường có từng cột đá, trên cột đá có một luồng hỏa diễm màu lam nhạt bập bùng.

"Tỉnh rồi sao?"

Thế nhưng Tiểu Hắc lại lắc đầu nói.

Nếu là người được chọn, tự nhiên không cần lo lắng phương diện thực lực.

Huống hồ...

Thông qua thực lực của mình trở thành người kế thừa Minh Chủ, mới đạt tới kết quả tốt nhất.

Bất quá nếu để cho hắn trực tiếp kế vị thì không có khả năng phục chúng, ở trong Cửu U Minh Phủ mà không thể phục chúng thì sẽ rất phiền toái.

Tuy rằng nói Tiểu Hắc đã được phía dưới lựa chọn làm người thừa kế Minh Chủ.

Tiểu Hắc nghe vậy sửng sốt.

Khí tức thô bạo trong cơ thể sinh ra khi hắn dung hợp một trong ba tam hồn.

"Ngay cả ta cũng không cách nào hóa giải, ngược lại rất thú vị."

Tiểu Hắc không tiếp lời, mà hỏi:

"Tiền bối có mục đích gì?"

Cố ý mang hắn tới đây, không có khả năng là chỉ nhìn thể chất cùng huyết mạch kỳ lạ của hắn, tự nhiên sẽ có nguyên nhân khác.

"Đúng là có một chuyện."

Thôi Phó đứng dậy, nói:

"Người cần phải đi cạnh tranh với những người khác, giành được vị trí người thừa kế Minh Chủ."

"Bất quá huyết mạch cùng thể chất của ngươi ngược lại có chút kỳ lạ, nếu khí tức thô bạo trong cơ thể ngươi không hóa giải, chỉ sợ sẽ thành hậu hoạn."

"Không cần khẩn trương, ta sẽ không làm tổn thương ngươi."

Thôi Phó cười khẽ một tiếng:

Nhìn thấy sự cảnh giác trong mắt Tiểu Hắc.

Tuy rằng nam tử nội liễm khí tức nhưng Tiểu Hắc liếc mắt một cái liền cảm giác được sinh cơ của mình như bị xói mòn!

Tiểu Hắc nhìn thấy một nam tử ngồi trên một cái ghế được ghép từ đầu lâu cách hắn không xa.

"Ta không muốn trở thành Minh chủ gì đó, ta còn có chuyện trọng yếu cần phải làm."

Thôi Phó cười cười, trong tay đột nhiên xuất hiện một quyển sách.

Mở ra, vừa nhìn vừa nói:

"Ma chủ tiền nhiệm của Ma Vương vực, ngã xuống trong tình huống ba tên nội gian hợp tác với âm Dương Thần Tông cùng Bát Hoang Thần Tông, tuy rằng hồn phách có thể chạy thoát . . .

Nói vậy là ngươi muốn đi báo thù phải không?"

Nghe vậy, Tiểu Hắc lại nhíu mày nói:

"Ngươi biết thân phận của ta?"

Thôi Phó Dương nâng quyển sách trong tay, cười nói:

"Ở giới vực vĩ độ cao, từ cường giả Thần Chủ cảnh cho tới dân chúng bình thường ta đều có thể biết được tất cả tin tức."

Ngay cả tin tức về Thần Chủ cũng có thể?

Tiểu Hắc cảm thấy kinh hãi.

Rốt cuộc Cửu U Minh Phủ này là thế lực như thế nào?

"Cửu U Minh Phủ chưởng quản luân hồi, chúng ta tự nhiên biết rõ kiếp trước kiếp này.

Thôi Phó đi tới bên cạnh Tiểu Hắc, vỗ vỗ bả vai hắn nói:

"Hơn nữa chỉ cần ngươi chiếm được thân phận người thừa kế Minh chủ, như vậy Cửu U Minh Phủ vĩ độ cao chúng ta sẽ toàn lực ủng hộ ngươi."

"Đến lúc đó muốn báo thù thì cũng sẽ dễ dàng hơn."

"Nếu như ngươi muốn lấy thực lực của mình báo thù, như vậy khảo nghiệm lần này cùng với phần thưởng tiếp đến sẽ cực kỳ có ích đối với chuyện ngươi gia tăng thực lực."

"Thế nào, có cân nhắc hay không?"

Nghe Thôi Phó nói xong, Tiểu Hắc trầm mặc.

Điểm này quả thật làm cho hắn không cách nào cự tuyệt.

Hơn nữa với thực lực của Cửu U Minh Phủ, bọn họ có tư cách nói lời này.

"Tại sao lại chọn ta?"

Thôi Phó cười cười:

"Về sau ngươi tự nhiên sẽ biết, ngươi chỉ cần tin rằng chúng ta sẽ không hại ngươi là đủ rồi."

Tiểu Hắc gật đầu: "Đã như vậy thì ta đồng ý."

"Được, chuẩn bị đi, bảy ngày sau sẽ bắt đầu vòng thứ nhất."

Tiểu Hắc hỏi: "Thực lực của bọn họ rất cường đại phải không?"

Nếu là người đề cử thừa kế Minh chủ, thực lực và cảnh giới tự nhiên không thấp.

"Như thế nào, không có lòng tin?"

Thôi Phó liếc mắt nhìn Tiểu Hắc một cái, nói:

"Thực lực hạn chế dưới Thần Hoàng cảnh hậu kỳ."

Tiểu Hắc nhếch miệng cười:

"Ta chỉ sợ không đủ mạnh, đến lúc đó đánh không sảng khoái."...

Cực Hàn tinh vực.

Băng thiên tuyết địa, cả tinh vực đều tràn ngập tuyết trắng.

Cho dù là ba người DIệp Thu Bạch tiến tới nơi này, với thực lực của bọn họ, ngoại trừ Mục Phù Sinh thì hai người còn lại đều cảm thấy rét lạnh thấu xương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận