Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 783 - Mục tiêu xuất hiện

. . . .

Thông thường.

Khi bí cảnh hoặc là truyền thừa bảo địa nào đó xuất hiện.

Bên ngoài sẽ có vô số tiểu thương, tiệm rượu, khách điếm dưng lên.

Trong tình huống này, nhu cầu về đan dược và phù triện cũng tăng cao.

Dù là Thánh Phù tông cũng thiết lập một căn cứ cung cấp phù triện tạm thời.

Nhưng muốn có được phù triện từ Thánh Phù tông chỉ có thể dùng vật đổi vật thôi.

Đồng thời cũng cung cấp một nơi tu dưỡng địa phương cùng với lưu thông tin tức.

Vừa chê đồ ăn không có ngon như đồ ăn mình làm, chê rượu này không đủ mạnh như rượu sư tôn ủ vừa nghe người chung quanh nói chuyện.

"Nhưng mà nghe nói Vô Gian Luyện Ngục cùng với Tề Sát Đạo cũng đã ở bên trong Vô tận hải vực. . . . . ."

Tửu lầu là nơi mà tin tức lưu thông tốt nhất.

"Ừ, nếu như không phải nhờ gió lốc không gian thì thật sự chỉ có thể giương mắt nhìn bảo sơn Vô tận hải vực này."

Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc cùng với Mục Phù Sinh cũng không có đi tìm người Thiên Kiếm Phong và Thánh Phù tông hội hợp.

Bọn họ đều cực kỳ kiêng kị mấy chữ Vô Gian Luyện Ngục cùng với Tề Sát Đạo.

Bên trong một tửu lầu.

Khi nghe tới đây.

Cả hai lựa chọn cùng mấy người Hồng Anh hành động.

Diệp Thu Bạch, Hồng Anh, Ninh Trần Tâm, Tiểu Hắc, Thạch Sinh, Mục Phù Sinh cùng với Mộc Uyển Nhi đang ăn uống ở nơi đây.

"Vô tận hải vực thật sự có rất nhiều kỳ ngộ, đã có những người này may mắn nhận được, thực lực đều tăng lên với biên độ lớn."

"Ừ, nhưng mà đây là thiên kiêu từ các thế lực đã từng có thù oán với Vô Gian Luyện Ngục, từng tham dự lần bao vây tiêu trừ trước."

Gọi mấy đĩa thức ăn và mấy bình rượu xong.

"Nói cách khác, các thế lực lúc đó không có tham dự cũng không cần lo lắng Vô Gian Luyện Ngục trả thù?"

Người chung quanh đều yên lặng một hồi, vẻ mặt trở nên nặng nề.

"Không chỉ vậy, Vô Gian Luyện Ngục đã giết thiên kiêu của mấy thế lực rồi kìa. . . . . ."

Hồng Anh cười giải thích nói:

"Vì sao nói như vậy?"

"Nói cách khác, bọn họ chỉ lựa chọn mấy thế lực trước đó tham gia bao bây tiêu trừ mình mà tiêu diệt, cũng không có động vào các thế lực khác."

Nghe xong, Hồng Anh nói:

"Không tồi nha sư muội, chỉ với chút tin tức này mà ngươi có thể phân tích ra nhiều như vậy."

"Có thể nói như vậy, nhưng mà không thể thiếu cảnh giác."

Nhị sư tỷ chính là nhân vật duy nhất trong nhóm bọn họ có thể chế trụ, làm cho đại sư huynh ăn thiệt thòi!

"Sư tỷ không hổ là sư tỷ, quá thông minh."

Mục Phù Sinh cũng không chút nào bủn xỉn vuốt mông ngựa nói:

"Như vậy xem ra Vô Gian Luyện Ngục cùng với Tề Sát Đạo thật sự rất thông minh."

"Điều này khiến cho những thế lực không có thù hận với Vô Gian Luyện Ngục bước đầu hiểu biết thực lực của Vô Gian Luyện Ngục, hơn nữa Vô Gian Luyện Ngục sẽ không uy hiếp đến bọn họ cho nên sẽ lựa chọn tiếp tục quan sát, không dễ dàng nhập cục."

"Thế này không chỉ giúp Vô Gian Luyện Ngục tranh thủ thêm thời gian khôi phục mà còn không bị các thế lực xem nhẹ quá mức."

Diệp Thu Bạch lau mắt mà nhìn nói:

Thạch Sinh nhìn sang.

"Nhưng bọn họ cũng chưa từng có hành động lớn, không coi ai ra gì."

"Khi đó Vô Gian Luyện Ngục vốn là một trong mấy thế lực đứng đầu giới vực trung vĩ độ, nếu như quá mức giấu dốt, thời điểm mọi người biết được Vô Gian Luyện Ngục trọng sinh mà không có bất kỳ động tác nào chuyên chú khôi phục thực lực, chắc chắn sẽ bị các thế lực vốn ôm tâm tư tọa sơn quan hổ đấu xem nhẹ, do đó gia nhập tru tà liên minh hoàn toàn diệt sát hậu hoạn này."

"Theo tin tức, không phải Vô Gian Luyện Ngục còn chưa hoàn toàn khôi phục sao?"

Bởi vậy có thể thấy được.

Đại sư huynh sao?

Ha ha

Nhị sư tỷ? Chính là thần nhân!

Cho nên Mục Phù Sinh quyết định phải ôm đùi nhị sư tỷ thật chặt mới được.

Nhưng câu nói tiếp theo của người bàn bên lại làm Tiểu Hắc đang vùi đầu ăn cơm khô đột nhiên dừng đũa.

"Nhưng mà nghe nói có mấy người rất thần bí đi lại với Vô Gian Luyện Ngục đi rất gần, những người đó ta chưa từng nghe nói."

Tên đang nói là đệ tử thuộc một thế lực lánh đời.

"Thần bí sao? Ngay cả ngươi cũng chưa từng nghe nói qua?"

Mục Phù Sinh nghe lời này xong yên lặng không lên tiếng, dùng ngọc bội truyền một phân tin tức đến Trường Sinh giới. . . . . . .

Dù sao với thực lực hiện tại, hắn còn không phải là đối thủ của những kẻ phản loạn đó. . . . . .

Nghe đến đây Tiểu Hắc cũng gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

"Trong khoảng thời gian này không nên sử dụng huyết mạch chi lực nữa, tận lực thu liễm hơi thở của mình để tránh bị phát hiện."

"Thoạt nhìn có vẻ bọn họ tìm Vô Gian Luyện Ngục tiến hành hợp tác, muốn tìm ra vị trí của ngươi."

Sắc mặt Hồng Anh cũng có chút ngưng trọng, nghiêm mặt nói:

Xâu chuỗi mấy tin tức này lại cùng nhau, ánh mắt Tiểu Hắc dần dần lộ ra hung quang cùng với sát ý. . . . . .

Đã nhận ra biểu hiện dị thường của Tiểu Hắc.

Diệp Thu Bạch nhíu mày hỏi:

"Làm sao vậy?"

Tiểu Hắc trầm mặt nói:

"Trước đó thôn trưởng có nói khi ta hấp thu mảnh vỡ linh hồn ở Tuyệt Hồn thành, hơi thở quá mức khổng lồ, những kẻ phản loạn có khả năng sẽ cảm nhận được và hạ giới tìm kiếm tung tích của ta."

Sắc mặt Diệp Thu Bạch chùng xuống, nói:

"Ý ngươi là mấy người kia do phản đồ Ma Vương vực phái tới sao?"

Tiểu Hắc gật đầu.

Tìm đồ vật?

Hơi thở đồng nguyên với ma thú?

Kẻ thần bí?

"Hình như là đang tìm đồ vật gì đó."

"Chỉ nghe bọn hắn miêu tả mấy người này mặc chiến bào màu đen, hơi thở trên thân hình như đồng nguyên với ma thú nhưng càng bá đạo hơn ma thú."

Tên đệ tử thế lực lánh đời này gật đầu nói:

Rượu đủ cơm no.

Cũng đã thu thập được một số tin tức.

Tổng thể mà nói cũng nghe được tin tức hữu dụng.

Sau đó Mục Phù Sinh lại lấy một tấm hải đồ của Vô tận hải vực ở cứ điểm Thánh Phù tông.

Trên bản đồ đánh dấu một ít đảo nhỏ ở phía ngoài cùng với truyền thừa đã xuất hiện hoặc là nơi có thiên tài địa bảo.

Đương nhiên, dù là đệ tử Thánh Phù tông cũng thể dễ dàng lấy được bản đồ này.

Đối phương nghe được tên Mục Phù Sinh liền không chút do dự giao cho hắn.

Mục Phù Sinh chỉ vào một vị trí trên bản đồ rồi nói:

"Như vậy xem ra, khu vực ngoài cùng này có không ít bí bảo truyền thừa, nhưng mà những truyền thừa này đối với chúng ta không có bao nhiêu tác dụng, không cần lưu ý nhiều."

"Các ngươi có muốn cái nào không?"

Diệp Thu Bạch, Hồng Anh, Thạch Sinh, Ninh Trần Tâm cùng với Tiểu Hắc đều lắc lắc đầu.

Trên thân mấy đệ tử Thảo Đường không chỉ có nhiều truyền thừa mà còn có công pháp sư tôn truyền cho.

Cho nên những truyền thừa này tuy rằng nhìn qua cũng không tệ lắm nhưng đối với bọn họ cũng không có tác dụng lớn.

Tham nhiều thì nhai không nát.

Mộc Uyển Nhi nhìn vào bản đồ, hai mắt bỗng nhiên sáng ngời, ngón tay ngọc chỉ vào một vị trí.

Vị trí này đánh dấu có Sinh Linh Thúy Căn.

"Đan dược ta cần luyện đang thiếu Sinh Linh Thúy Căn."

Sinh Linh Thúy Căn chính là vật cực kỳ hi hữu, đối với Luyện đan sư mà nói chỉ có thể gặp mà không thể cầu.

Thấy thế, Diệp Thu Bạch cười nói:

"Được, vậy chúng ta đến địa phương này trước."

Khoảnh khắc mọi người bước vào phạm vi Vô tận hải vực.

Ở nơi xa có một người mặc trường bào đỏ như máu nhẹ giọng nói với ngọc bội trên tay:

"Mục tiêu xuất hiện. . . . . . Sinh Linh Thúy Căn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận