Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 337 - Tinh thần nội hạch

Thiên thạch thiên ngoại.

Dựa theo lời Mục Phù Sinh nói thì đây là đồ vật từ trung vĩ độ.

Như vậy thì loại thần vật này tự nhiên có có bậc cao hơn đồ vật ở giới này nhiều rồi.

Thạch Sinh đứng ở đáy Côn Luân Thiên Trì.

Chung quanh ngoại trừ Tiểu Hắc đang mượn dùng sự áp bách to lớn để rèn luyện thân thể thì không còn những người khác.

Thiên thạch thiên ngoại to cỡ hai nắm tay nằm trước mặt Thạch Sinh.

Giờ phút này.

Viên sao trời thứ nhất trong Tinh không đan bắt đầu lôi kéo thiên thạch thiên ngoại, cả hai hấp dẫn lẫn nhau, giống như muốn dung hợp với nhau vậy.

Ánh mắt của hắn sáng như hai viên sao trời!

Lão giả quay đầu nhìn về phía Thạch Sinh, trong mắt có vẻ thổn thức.

Bóng mờ dưới sự chiếu rọi của ánh sao trời chậm rãi hội tụ thành một lão giả.

"Ta?"

Thạch Sinh nội thị đan điền.

Trải qua thời gian dài đến mức đã quên thân phận của mình sao?

Giờ phút này Thạch Sinh đang nhắm hai mắt lại, trong Tinh không đan điền lại có một bóng mờ chậm rãi hiện lên!

Cũng không nhớ rõ, lão hủ vẫn luôn lưu lạc trong dòng sông thời gian, đi tới rất nhiều thế giới, sớm đã quên mất thân phận của mình."

Nhìn chằm chằm bóng mờ này.

"Bao nhiêu năm rồi . . . . . . Rốt cuộc Hỗn Độn Tinh Thần Lục cũng tái hiện thế gian . . . . . ."

"Tiền bối là ai?"

Nhưng mà hắn nhận biết Hỗn Độn Tinh Thần Lục?

Lão giả chắp hai tay sau lưng, tóc mai sương bạch.

Thạch Sinh hỏi: "Tiền bối làm sao mà biết tới Hỗn Độn Tinh Thần Lục?"

Thạch Sinh hơi sửng sốt.

Như vậy lão giả này là nhân vật thời kỳ nào?

Nói cách khác, lão giả này có quan hệ thâm sâu với người sáng tạo ra Hỗn Độn Tinh Thần Lục!

Thạch Sinh giật mình.

Lão giả nghe xong, suy nghĩ chút rồi nói: "Lão hủ cũng không biết, chỉ nhớ mang máng khi đó chủ nhân nói hắn có thể cảm ứng được mình có khả năng thắp sáng chín viên sao trời."

Ánh mắt suy tư, mê mang của ão giả bỗng trong trẻo trong khoảnh khắc nghe được câu hỏi này.

"Công pháp này tu luyện cực kỳ khó khăn, dù chủ nhân khi đó khiến cho người người thán phục, sợ hãi, kinh tài tuyệt thế cũng là không có tu luyện thành công, hiện tại từ bỏ có lẽ còn có thể đủ chuyển tu các công pháp khác."

Nghe đến đó.

Giống như muốn xem hắn sẽ trả lời như thế nào.

Ánh mắt như sao trời của lão giả nhìn chằm chằm Thạch Sinh.

Khi nói lời này.

"Hỗn Độn Tinh Thần Lục là công pháp mà chủ nhân sáng chế, lão hủ tự nhiên biết rồi."

Thạch Sinh yên lặng.

Cảm ứng có thể thắp sáng chín viên?

Lão giả tiếp tục nói: "Người trẻ tuổi, tuy rằng không biết ngươi ở nơi nào đạt được truyền thừa, đúng là trước kia chủ nhân thật sự muốn tìm một người thừa kế nhưng lại không có kết quả."

Chủ nhân?

Thạch Sinh hỏi: "Vậy vì sao trong công pháp ghi lại cực hạn của công pháp này chính là thắp sáng chín viên sao trời đây?"

Thổn thức nói: "Hỗn Độn Tinh Thần Lục, dù là bản thân chủ nhân cũng chưa từng tu luyện đến bước cuối cùng, hắn chỉ tu luyện tới viên sao trời thứ tám."

Lão giả nhìn viên sao trời thứ nhất sáng chói trong Tinh không đan điền cùng với viên sao trời thứ hai đang lập loè ánh sáng nhạt.

Thạch Sinh lại không có chút do dự nào, ánh mắt kiên định, gật đầu nói: "Ta sẽ không chuyển tu công pháp khác."

Đây là công pháp mà sư tôn cho hắn.

Đối với Lục Trường Sinh, Thạch Sinh hoàn toàn tín nhiệm.

Nghe Thạch Sinh trả lời.

Lão giả hài lòng, gật gật đầu, sống không biết bao nhiêu năm rồi.

Một người có nói dối hay mưu tính gì trong lời nói hắn vẫn có thể nhìn ra tới.

"Đã như vậy thì ngươi liền hấp thu tinh thần nội hạch này đi."

Tinh thần nội hạch?

Thạch Sinh sửng sốt.

Tất cả mọi người đều mở bừng mắt, nhìn thấy một màn này mà giật mình!

Từng lớp sóng cao cao nối nhau!

Trong lúc nhất thời, toàn bộ Côn Luân Thiên Trì bắt đầu nổi sóng nổi gió.

Tất cả tinh thần chi lực từ sau độ sâu một trăm năm mươi trượng đều hướng về đáy hồ mà hội tụ!

Cùng lúc đó, tinh thần nội hạch xuất hiện trong đan điền, bắt đầu dung hợp với viên sao trời thứ nhất của Thạch Sinh.

Tinh thần nội hạch cũng vào hóa thành một đạo tinh quang dung nhập vào trong Tinh không đan điền của Thạch Sinh!

So với những ngôi sao thật sự trên bầu trời, tất nhiên khác biệt như trời với đất!

Lão giả chỉ vào viên thiên thạch thiên ngoại rồi nói: "Đây cũng là biện pháp của chủ nhân, người thừa kế chỉ cần hấp thu nội hạch của tám viên sao trời mà chủ nhân luyện ra, chuyển thành lực lượng của bản thân."

"Như thế sau khi tám tinh hợp nhất, có lẽ có cơ hội tu luyện ra viên sao trời thứ chín."

Thạch Sinh nói: "Vậy có nghĩa là tinh thần nội hạch thế này tổng cộng có tám viên?"

Lão giả gật đầu.

"Tinh thần nội hạch này sẽ đối ứng với viên sao trời thứ nhất của ngươi."

"Nhamh chóng hấp thu đi."

Thạch Sinh gật đầu.

Không hề do dự mà lập tức khoanh chân ngồi xuống.

Hiện tại, sao trời trong thân thể hắn cũng chỉ là sao trời do tinh thần chi lực biến thành thôi.

Thạch Sinh nghe mà thấy kinh hãi.

"Nói cách khác, chủ nhân đã luyện đến mức khiến tám viên sao trời trong đan điền biến thành sao trời thật sự."

"Hắn dồn tất cả tinh lực, tăng cường tám viên sao trời trong cơ thể, khiến bọn chúng có thể rời khỏi thân thể đồng thời cũng hóa thành thực thể!"

Nhanh chóng giải thích: "Khi đó chủ nhân nghĩ hết mọi biện pháp cũng không có thể tu luyện thành công viên sao trời thứ chín viên, hắn không cam tâm nên liền đặt hy vọng lên người của người nhận được truyền thừa."

Nhìn thấy vẻ mặt của Thạch Sinh, lão giả cũng biết hắn đang cảm thấy khó hiểu.

Có chuyện gì xảy ra?

Vì sao Côn Luân Thiên Trì đang yên tĩnh lại phát sinh biến hóa thế này?

Biến hóa bắt nguồn từ bên dưới đáy của Thiên Trì.

Dưới đó... Đã phát sinh chuyện gì?

Ở độ sâu một trăm mười trượng.

Lâm Giới và Mộ Tứ Sinh đều mở mắt ra.

Linh khí tinh thuần chung quanh đều đã biến mất.

Cảm giác áp bách đồng dạng cũng tan biến trong nháy mắt, không còn gì cả.

Hiện giờ nước Côn Luân Thiên Trì trở nên như nước hồ thông thường, không có gì đặc biệt nữa.

Tình huống như thế nào?

Hai người đồng thời dời mắt về phía đáy hồ.

Nhóm người tu đạo ở vị trí chưa tới trăm trượng, đang chống lại cảm giác áp bách cũng nhanh chóng nhìn về phía đáy hồ.

Chẳng lẽ . . . . . . . .

Trong đầu mọi người hiện ra bóng dáng của hai nam tử.

Một tên thể tu cùng với một người tu luyện tinh thần chi lực . . . . . .

Diệp Thu Bạch cũng tỉnh lại từ trong trạng thái tu luyện.

Linh khí tinh thuần cùng với tinh thần chi lực nơi đây đều do tinh thần nội hạch mang đến.

Hiện giờ tinh thần nội hạch đã bị Thạch Sinh dung nhập vào trong cơ thể, tự nhiên tất cả đều biến mất.

Cảm nhận được biến hóa, hắn suy tư một chút liền hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Diệp Thu Bạch nhẹ nhàng cười.

Xem ra tiểu sư đệ đã tìm được thần vật, hơn nữa còn thu lấy.

Nhưng ngay sau đó Diệp Thu Bạch liền xoay người, Ám Ma kiếm xuất hiện trong tay, ánh mắt bình đạm, khóe môi treo nụ cười.

Hắn lẳng lặng nhìn về phía mọi người.

Hộ pháp!

Nếu đã biết tiểu sư đệ đang thu thần vật.

Vậy thì cần phải phòng ngừa bị những người tham lam quấy rầy!

Lúc này, Tiểu Hắc cũng từ dưới đáy vọt lên, đứng bên cạnh Diệp Thu Bạch.

Hiển nhiên hắn cũng biết chuyện gì sắp sửa phát sinh.

Hai người một trước một sau ở độ sâu một trăm năm mươi trượng nhìn nhóm người tu đạo phía trên.

Cũng không có nói thêm gì.

Lúc này.

Dù là kẻ ngốc cũng biết dưới đáy có chuyện gì rồi.

Có người tiến lên trước một bước, cất cao giọng nói: "Các hạ tránh ra, để chúng ta xuống dưới nhìn xem, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!"

Diệp Thu Bạch cười nói: "Các vị không cần hành động thiếu suy nghĩ cho thỏa đáng."

Nói xong, Ám Ma kiếm trong tay hơi run lên.

Hơi thở Bán Đế đột nhiên bùng nổ trong khoảnh khắc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận