Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 196 - Phá kén thành điệp

Tuy rằng thu hồi khí cơ khóa chặt Hoàng Thiên Minh.

Nhưng để phòng ngừa hắn chạy trốn.

Lục Trường Sinh thiết lập một trận pháp chung quanh hoàng cung để hắn không cách nào chạy thoát!

Tuy rằng không thể thể trực tiếp trợ giúp đại đồ đệ báo thù nhưng âm thầm giúp đỡ một chút cũng có thể nha.

Dù sao thì Lục Trường Sinh không muốn Hoàng Thiên Minh lại chạy trốn.

Miễn cho nhiều chuyện nối tiếp không dứt.

Miễn cho cành mẹ đẻ cành con.

Hoàng Thiên Minh cảm thấy mình không còn bị khí cơ khóa chặt liền tỏ ra vui mừng.

Nghĩ đến đây.

Từng luồng thi khí ngưng kết giữa không trung hóa thành âm thi!

Hắn chính là tồn tại thời kỳ thượng cổ khiến đông đảo tông môn thế gia sợ hãi kiêng kị!

Một cỗ thi khí khổng lồ từ thân thể Hoàng Thiên Minh bùng nổ.

Tuy rằng không cách nào giải quyết Lục Trường Sinh.

Kéo theo cái đuôi thi khí chém thẳng đến Diệp Thu Bạch!

Nhìn Diệp Thu Bạch đang nhanh chóng vọt về phía mình, ánh mắt hắn lóe sát khí.

Âm thi mặc cốt giáp, tay cầm cốt thuẫn thật to, tay còn lại cầm cốt đao chém về phía Diệp Thu Bạch đang đến gần!

Nhưng đối mặt với một tên tiểu bối như Diệp Thu Bạch, chẳng lẽ âm Thi Lão Nhân hắn lại e ngại sao?

Trong mắt ẩn chứa sát khí!

Hoàng Thiên Minh quát một tiếng.

Thực lực của Hoàng Thiên Minh lúc này hiển nhiên đã vượt qua trước đó không ít.

Chính là một trong những đại biểu của tà tu!

Tuy rằng còn không có đạt tới Hư Thần cảnh nhưng tuyệt đối cách không xa.

Cốt đao to lớn vẽ ra một vệt thật dài trong không gian!

Sắc mặt Diệp Thu Bạch hơi đổi.

Tất cả hội tụ vào trên thân Ám Ma kiếm!

Giờ đây là từng luồng sinh chi ý tràn ngập cả không gian!

Thái Sơ Kiếm Kinh!

Ám Ma kiếm trong tay lại chém ra lần nữa!

Một kiếm này.

Diệp Thu Bạch không hề khinh địch chút nào.

Không gian rung động!

Kinh thiên động địa!

Chính là một kiếm mạnh nhất mà hiện tại Diệp Thu Bạch có thể thi triển!

Nhưng mà lúc này đây cũng không có ma khí đen nhánh điên cuồng sôi trào.

Bình Sơn Hà!

Ba loại ý cảnh kết hợp khiến cho uy lực của Bình Sơn Hà tăng cường thêm vài phần!

Có thể nói một kiếm này đã hội tụ tất cả tinh khí thần của Diệp Thu Bạch cùng với lĩnh ngộ kiếm đạo suốt một đường đi tới.

Trong kiếm vực, không chỗ nào mà không có kiếm ý, kiếm ý hoàn mỹ dung hợp với sinh chi ý!

Ba mặt dung hợp.

Hàn băng kiếm linh bắt đầu phát lực!

Hoa văn màu xanh băng trên thân kiếm cũng bắt đầu tản ra ánh sáng xanh lam!

Nửa bước Càn Nguyên đã có thể khiến cho không gian rung động.

Thiên phú và thực lực bực này, dù người nào chứng kiến cũng sẽ cảm thấy kinh hãi!

Ngay cả Hoàng Thiên Minh cũng không tránh khỏi kinh hãi.

Thiên kiêu thế này.

Trách không được có thể trở thành sư huynh của Vân Hoàng nữ đế.

Thiên phú kiếm đạo của người này đặt ở thời kỳ thượng cổ cũng là tồn tại duy nhất, độc nhất!

Sẽ bị các tông môn kiếm đạo tranh đoạt!

Chỉ là trong mắt Hoàng Thiên Minh vẫn không đủ!

Là đại năng tà tu thời kỳ thượng cổ.

Có thể nói, bất kỳ công pháp ảnh hưởng tới tâm cảnh đều không có một chút hiệu quả nào đối với Diệp Thu Bạch.

Điểm này càng hiếm gặp hơn.

Diệp Thu Bạch có Kiếm Tâm Thông Minh.

Huống hồ.

Tâm cảnh của kiếm tu cực kỳ kiên cố trong những tình huống thế này.

Nhưng mà Diệp Thu Bạch chính là kiếm tu.

Có từng luồng từng luồng thi khí từ trào ra từ trong vết nhăn!

Thi khí hội tụ vào thân thể cốt giáp âm thi.

Từng luồng thi khí dung nhập khiến hơi thở của cốt giáp âm thi càng thêm khủng bố.

Hốc mắt có sự biến hóa đầu tiên.

Trong hốc mắt trung có thêm cái tròng mắt!

Trong tròng mắt tràn ngập âm hồn đang quay cuồng!

Âm hồn tản ra oán khí vô tận, phát ra từng tiếng rít gào bén nhọn!

Tiếng rít gào của âm hồn tràn ngập khắp hoàng cung.

Nếu như có thực lực hơi yếu, tâm cảnh không ổn định nghe phải sẽ bị nhữn tiếng rít bén nhọn ảnh hưởng, đạo tâm hỏng mất, bắt đầu lầm đường lạc lối, đi theo con đường tà tu!

Không gian lại xuất hiện từng vết nhăn!

Giờ khắc này.

Giống như hắn đã nắm được không gian vậy, bỗng nhiên kéo nhẹ!

Năm ngón tay bóp chặt hư không.

Hoàng Thiên Minh bỗng nhiên giơ hai tay ra.

Sao hắn lại không có một chút nội tình nào chứ?

Chỉ có cảnh giới hoàn toàn nghiền áp Diệp Thu Bạch mới có chút tác dụng mà thôi.

Chỉ là hiện giờ Hoàng Thiên Minh không có thực lực nghiền áp hắn.

Đạo kiếm ý dung hợp ba loại ý cảnh phát ra ánh sáng xanh lam chém về phía cốt giáp âm thi to lớn!

Cốt giáp âm thi nâng cốt đao trong tay, phát ra tiếng rít bén nhọn chém tới đạo kiếm ý mãnh liệt!

Hai bên chạm vào nhau!

Trong lúc nhất thời, trong hoàng cung xuất hiện hai luồng lực lượng đối kháng nhau.

Một bên là sinh chi ý dào dạt thuộc về Diệp Thu Bạch.

Một bên là thi khí dày đặc, tiếng âm hồn thét gào.

Đây là lực lượng của Hoàng Thiên Minh.

Hai bên không phân ra thắng bại, lực lượng ngang nhau!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Hoàng Thiên Minh có chút khó coi.

Hắn không hài lòng với kết quả trước mắt mình.

Ngay sau đó hắn khống chế cốt giáp âm thi từ bỏ cốt thuẫn trong tay, nắm chặt nắm tay xương trắng nện về phía Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch thấy thế, sắc mặt không đổi.

Bên trong kiếm vực, kiếm ý nhanh chóng hội tụ thành dòng sông kiếm ý nghênh đón nắm ta xương trắng kia.

Hai bên không ngừng công kích.

Ngươi qua ta lại!

Tiêu hao lực lượng lẫn nhau!

Nhưng mà theo thời gian trôi qua thì ưu thế của Diệp Thu Bạch lại hiện ra rõ ràng hơn.

Công kích của hắn không có suy yếu theo thời gian!

Còn thi khí trên người cốt giáp âm thi thì lại đang không ngừng tan rã!

Phát giác được chuyện này.

Hoàng Thiên Minh sửng sốt.

Sau khi cảm nhận được một cỗ sinh chi ý, hắn liền hiểu ra.

Cỗ ý cảnh này có thể khiến công kích của Diệp Thu Bạch cuồn cuộn không ngừng, sinh sôi không dứt!

Cứ tiếp tục như vậy, e là hắn sẽ thua.

Trong mắt Hoàng Thiên Minh bắt đầu xuất hiện sự sợ hãi.

Hiện giờ hắn đã không còn thủ đoạn nào khác tốt hơn.

Thi khôi đã tiêu hao sạch rồi.

Hắn nhìn quanh một vòng, muốn tìm đường thoát thân nhưng lại phát hiện chung quanh đã sớm bị một đạo kết giới phong ấn!

Dù hắn tự bạo âm hồn thì cũng không làm nên chuyện gì, không thể lay động trận pháp!

Lòng Hoàng Thiên Minh đang không ngừng chùng xuống.

E là lần này thật phải xong đời.

Diệp Thu Bạch tập trung tinh thần nhìn chằm chằm Hoàng Thiên Minh, không muốn từ bỏ bất kỳ một cơ hội nào!

Giờ phút này.

Hoàng Thiên Minh phân tâm.

Bắt được cơ hội.

Diệp Thu Bạch bỗng nhiên chém ra một kiếm!

Cỗ kiếm ý mang theo sinh chi ý giống như mãnh thú Hồng Hoang thoát vây hóa thành sóng biển kinh thiên tràn tới, nhấn chìm cốt giáp âm thi!

Khi Hoàng Thiên Minh lấy lại tinh thần thì đã muộn rồi, không kịp phòng ngự.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn kiếm ý đột nhiên bùng nổ chém cốt giáp âm thi thành từng mảnh nhỏ!

Mảnh nhỏ hóa thành thi khí tan vào không gian.

Đã không còn cốt giáp âm thi ngăn cản.

Kiếm ý nhẹ nhàng chém thẳng đến thân thể Hoàng Thiên Minh!

Hoàng Thiên Minh cắn chặt răng.

Không còn biện pháp nào khác.

Hắn lấy một lá cờ từ trong nạp giới ra.

Chính là Hồn kỳ.

Trong Hồn kỳ chứa đựng vô số thi khí!

Hoàng Thiên Minh niết ấn, nói: "Nếu đã như vậy thì liền đồng quy vu tận đi!"

Nói xong thì từ trong Hồn kỳ có một cỗ hơi thở bắt đầu bạo động!

Lúc này.

Lục Trường Sinh lại giơ một ngón tay điểm tới.

Cứng rắn đè ép hơi thở đang bắt đầu bạo động!

Hoàng Thiên Minh sửng sốt, mặt xám như tro tàn.

Cả tư cách tự bạo cũng không có...

Đạo kiếm ý kia cũng đến nơi rồi.

Kiếm ý cắt Hoàng Thiên Minh thành hai phần!

Thần hồn bị hủy diệt hoàn toàn!

Từ đây.

Âm Thi Lão Nhân, tồn tại từ thời kỳ thượng cổ khiến người người sợ hãi hoàn toàn biến mất khỏi phiến thế giới này.

Hoàng Thiên Minh cũng thân tử đạo tiêu...

Giờ khắc này.

Diệp Thu Bạch hoàn toàn xóa bỏ khúc mắc bấy lâu.

Cảm nhận được linh khí trong cơ thể linh sôi trào.

Hắn nhanh chóng khoanh chân ngồi xuống.

Sau một lúc.

Cảnh giới của hắn đạt tới Càn Nguyên cảnh sơ kỳ!

Cùng lúc đó, kiếm ý trùng tiêu!

Tựa như hóa thành thực chất!

Đây là tiêu chí Kiếm Tông!

Diệp Thu Bạch, cởi bỏ khúc mắc, phá kén thành điệp!

Ở một nơi nào đó.

Phong ấn quấn quanh Khương Thiền cũng biến mất sau khi Hoàng Thiên Minh bị giết chết...
Bạn cần đăng nhập để bình luận