Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 465 - Nguyên Trì Tiên Cảnh

. . . . . . . . . . . . .

"Đó là đại thiếu gia Hình gia, Hình Thành đi?"

"Không sai, nghe nói lần này Hình gia cũng bắt được thiệp mời từ Phàm Nhân thôn."

"Hình gia là một trong bốn gia tộc lớn ở Thiên Hà tinh vực, chuyện bắt được thiệp mời tự nhiên không có gì bất ngờ."

Chỉ thấy Hình Thành cười nói:

"Cùng ta về Hình gia trước, ba ngày sau chúng ta sẽ khởi hành."

Lục Trường Sinh suy nghĩ chút rồi gật gật đầu.

Cây liễu nói Phàm Nhân thôn không phải đối thủ của hắn.

Hình gia tọa lạc ở phía bắc Thiên Hà thành.

Lục Trường Sinh gật gật đầu.

Chỉ là khi đi trên đường, Lục Trường Sinh vẫn luôn cảm ứng xung quanh.

"Lục huynh chờ trong sân một chút, ta đi trao đổi với gia phụ một chút."

Đã như vậy thì hắn không cần phải sợ.

Ở nơi này có bốn người tu đạo đang ẩn nấp, chắc là muốn giám thị hắn.

Như vậy thì Thiên Hà tinh vực sợ hãi Phàm Nhân thôn thế này.

Đợi cho Hình Thành đi rồi, Lục Trường Sinh đi lại quanh viện.

Lục Trường Sinh gật gật đầu, cùng Hình Thành đi đến Hình gia.

Vậy thực lực người tu đạo nơi đây cũng không bằng Phàm Nhân thôn.

Đưa Lục Trường Sinh về Hình gia, Hình Thành liền nói:

Ngay sau đó từ trán Lục Trường Sinh có một tia linh hồn chi lực toát ra, hóa thành ngoài thân hóa thân.

Ra bên ngoài, lại còn xa nhà như vậy, vẫn nên cẩn thận một chút. . . . . .

Bản thân Lục Trường Sinh thì ẩn giấu thân thể rồi rời khỏi nơi này.

Nhìn xem có trận pháp mai phục hay gì đó tương tự hay không, đồng thời cảm ứng chung quanh.

Lục Trường Sinh trầm ngâm một phen, hình như nghĩ tới gì đó nên giơ tay kết ấn.

"Không sai."

"Nghe nói ngươi tìm một tên ngoại viện?"

Hắn còn có biện pháp nào khác sao?

Đồng thời phạm vi cảm ứng của hắn cũng bao trùm Hình gia, cảm ứng được vị trí của Hình Thành.

Hình Thành cũng chỉ có thể thử thời vận.

Cẩn thận là trên hết, ra bên ngoài cần dùng thân hóa thân để hành sự.

"Đại ca, nghe nói ngươi tìm một tên lăng đầu thanh tới làm ngoại viện?"

Sau đó nhìn về phía Hình Thành, châm chọc:

Lúc này, ở bên ngoài phòng có một nam tử nở nụ cười trào phúng đi đến, cung kính khom người với nam tử trung niên.

Phát hiện hắn đang nói chuyện cùng một nam tử trung niên.

Hình Vân mưu tính khiến một ít bằng hữu đều không muốn làm ngoại viện cùng hắn đến Phàm Nhân thôn.

Hắn chỉ có thể thử thời vận.

Tuy rằng Lục Trường Sinh không biết Phàm Nhân thôn nhưng nếu có lá gan dò hỏi chuyện Phàm Nhân thôn thì hẳn là có chút thực lực.

Hình Thành cung kính gật đầu, nói:

Hình Thành cười khổ.

"Vị trí gia chủ liền dựa vào thu hoạch lần này tiến vào Phàm Nhân thôn, nếu ngươi thu hoạch không bằng Hình Vân, ta sẽ truyền vị trí người thừa kế cho Hình Vân, vậy nên chuyện tìm kiếm ngoại viện nhất định phải thận trọng."

Nam tử trung niên lạnh nhạt nói:

Người này chính là Hình Vân.

Sắc mặt Hình Thành trở nên khó coi,"Có liên quan gì đến ngươi đâu?"

Hình Vân cười lạnh một tiếng nói:

"Có thể được mời tiến vào Phàm Nhân thôn đều là tồn tại không đơn giản."

"Đến lúc đó ngươi nhưng đừng vì lăng đầu thanh ngoại viện mà đánh mất tính mạng!"

Hình Thành hừ lạnh một tiếng,"Không nhọc tộc đệ quan tâm."

Dứt lời liền phất tay áo rời đi.

Lục Trường Sinh thu hồi cảm ứng, coi như đã biết vì sao Hình Thành lại tìm tới mình.

Thì ra là cùng đường bí lối, bất đắc dĩ mà thôi.

Khó trách nhiều người muốn tiến vào Phàm Nhân thôn.

Lục Trường Sinh gật gật đầu.

"Không có ngoại lệ!"

"Người tiến vào Nguyên Trì Tiên Cảnh đều trở thành đại nhân vật ở vùng vĩ độ này!"

"Là Nguyên Trì Tiên Cảnh, chỉ cần thông qua khảo nghiệm tiến vào trong đó có thể được Nguyên Trì chúc phúc, thiên phú và thực lực sẽ tăng mạnh!"

"Trong Phàm Nhân thôn có một chỗ bảo địa."

"Phàm Nhân thôn là thế lực thần bí nhất Thiên Hà tinh vực, thực lực cực kỳ cường đại."

"Đồng thời bởi vì ngày thường không cho phép người ngoài tiến vào nên cực kỳ thần bí."

"Cứ ngàn năm sẽ phát thiệp mời ra bên ngoài, mời một ít tông môn cùng thế gia cường đại tiến vào."

"Hình gia chúng ta có bốn danh ngạch."

Lục Trường Sinh gật gật đầu.

Dù sao cây liễu nói Phàm Nhân thôn cũng không phải đối thủ của hắn.

Vậy không có gì phải sợ.

"Nhưng vì sao các ngươi phải tiến vào Phàm Nhân thôn?"

Nghe vậy, Hình Thành nghiêm túc nói:

"Ta đây liền nói ngươi nghe."

Thấy thế, Hình Thành càng thêm chua xót.

Lục Trường Sinh lắc lắc đầu.

"Lục huynh, không biết ngươi biết nhiều ít về Phàm Nhân thôn?"

Chỉ là nụ cười có chút miễn cưỡng.

Lúc này Hình Thành trở lại sân viện chỗ Lục Trường Sinh, vẻ mặt tươi cười.

Ngay sau đó, Hình Thành nói:

"Lục huynh, ngươi chuẩn bị đi, ba ngày sau chúng ta sẽ khởi hành."

Lục Trường Sinh gật gật đầu.

Chờ Hình Thành rời đi, Lục Trường Sinh sờ sờ cằm.

Tuy rằng cây liễu nói người trong Phàm Nhân thôn không phải đối thủ của hắn nhưng xem ra cũng không hề đơn giản?

Vẫn cần chuẩn bị một chút cho thỏa đáng.

Nghĩ tới đây.

Lục Trường Sinh liền phất phất tay.

Nháy mắt có từng lá chắn vây quanh nơi này.

Hắn bắt đầu khắc quyển trục trận pháp, chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào. . . . . .

Ba ngày trôi qua trong chớp mắt.

Bốn đầu thiên mã một sừng ngừng trước đại môn Hình gia.

Mấy người Lục Trường Sinh sẽ cưỡi thiên mã tiến đến Phàm Nhân thôn.

Khi Lục Trường Sinh xuất hiện thì Hình Thành liền cười nói:

"Lục huynh, ngươi chuẩn bị tốt rồi chứ?"

Lục Trường Sinh gật gật đầu.

Trên lưng hai con thiên mã khác là Hình Vân và một tên ngoại viện mà hắn mời.

Chỉ thấy Hình Vân cười lạnh nhìn về phía Lục Trường Sinh rồi thu hồi ánh mắt, nói:

"Đây là lăng đầu thanh mà ngươi mời đến sao?"

"Đừng có ngay cả cửa thứ nhất cũng không thể thông qua, trực tiếp chết bên trong!"

Hình Thành hừ lạnh nói:

"Hình Vân, ngươi lo cho mình trước đi!"

Lục Trường Sinh không có trả lời, trực tiếp ngồi lên lưng thiên mã.

Ánh mắt Hình Vân âm ngoan nhìn về phía Lục Trường Sinh nói:

"Ngươi là người thế lực nào? Chẳng lẽ không có nhận được cảnh cáo của ta sao?"

"Cảnh cáo?"

Lục Trường Sinh lắc lắc đầu, nói: "Liên quan gì đến ta."

Ánh mắt Hình Vân lóe sát cơ, nói:

"Hẳn là ta đã ban bố cảnh cáo ở Thiên Hà tinh vực rồi đi? Nếu có ai dám trợ giúp Hình Thành, chính là kẻ địch của ta, ngươi không biết sao?"

Giám định hoàn tất, người này có bệnh.

Lục Trường Sinh cũng không thèm để ý.

Mụ mụ nói, chơi cùng đứa nhỏ ngốc sẽ ngốc theo.

Hình Vân thấy thế, nhìn về phía nam tử bên cạnh, lạnh lùng nói:

"Hạ Nhiên, đến lúc đó chiếu cố vị lăng đầu thanh này một chút."

Hạ Nhiên nghe vậy, mặt không cảm xúc gật gật đầu.

Sắc mặt Hình Thành thì có chút khó coi, nói:

"Ngươi đừng có quá mức!"

Hình Vân hừ lạnh một tiếng, cùng Hạ Nhiên đi trước.

Hình Thành nhìn sang Lục Trường Sinh, nhắc nhở:

"Ngươi cần cẩn thận hai người này, thực lực của Hạ Nhiên cũng rất là bất phàm, có khả năng sẽ ra tay với ngươi."

Lục Trường Sinh gật gật đầu.

Ra tay thì cứ ra nha.

Dù sao bọn họ cũng không phải đối thủ của mình.

Nếu ra tay thì thuận tiện giải quyết hai người bọn họ luôn, miễn cho lúc gặp nhau lại làm ồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận