Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1173 - Hộp kiếm ngự kiếm, hợp kiếm!

. . . .

Thực lực của Khương Mộc nằm ngoài dự liệu của mọi người.

Mặc dù trước đó Mục Phù Sinh đã từng dò xét thực lực của Khương Mộc, nhưng nhiều nhất cũng chỉ cảm giác được tới Thần Hoàng cảnh trung kỳ, không cách nào dò xét sâu hơn.

Lúc ấy đám người Mục Phù Sinh liền đoán được có thể Khương Mộc ẩn tàng thực lực, nhưng cũng không nghĩ tới lại mạnh đến tình trạng này!

Những người khác đã hoàn toàn vượt qua Thần Hoàng cảnh, có thể nói là mấy người mạnh nhất dưới Thần Chủ cảnh...

Khương Mộc mặc kim giáp, cầm trường kích màu vàng trong tay, phát ra kim quang mãnh liệt.

Nhìn Diệp Thu Bạch lại đứng lên, Khương Mộc khẽ gật đầu:

"Cũng khó trách người có thể đi xa trên kiếm đạo chi lộ thế này."

Cho đến khi toàn bộ kiếm vực bị nén vào trong Canh Kim kiếm hạp, từng đạo kiếm khí không thể khống chế không ngừng bắn ra!

"Nhưng mà có làm sao?"

Hai tay hắn ôm Canh Kim kiếm hạp nện mạnh xuống.

Cảm nhận kiếm khí ngang dọc, Khương Mộc lạnh nhạt nói:

Chỉ riêng phần kiên trì này, Diệp Thu Bạch đúng là người thích hợp tu kiếm nhất mà hắn từng gặp!

Cuồng phong gào thét giống như long ngâm!

Cho dù Khương Mộc bộc lộ ra thực lực nghiền ép nhưng Diệp Thu Bạch vẫn đứng lên, muốn tiếp tục giao thủ với hắn.

Khương Mộc không có ý định chờ đợi Diệp Thu Bạch ngưng tụ công kích, tay phải cầm kích lạnh nhạt đâm về phía Diệp Thu Bạch!

Sắc mặt Diệp Thu Bạch ngưng trọng, cuồng phong cuốn tới xé rách áo trắng của hắn!

Hơn nữa đây cũng không phải đến điểm mới thôi, đao kiếm không có mắt...

"Thần vật thành danh của Canh Kim Kiếm Đế cũng không đơn giản."

Vừa phong duệ, vừa bá đạo!

Trong lúc kiếm vực giăng ra thì Diệp Thu Bạch chỉ tay vào Canh Kim kiếm hạp, kiếm ý trong kiếm vực bắt đầu không ngừng nén lại!

Đại điện cực kỳ kiên cố, nếu như ở bên ngoài e là đã bị xoắn nát hết rồi!

Trong phút chốc, một cơn cuồng phong long quyển lấp lánh kim quang phóng về phía Diệp Thu Bạch như một con cự long.

Trong cuồng phong có xen lẫn thương ý sắc bén!

Kiếm linh Kiếm thần nhập vào trong đó!

Kiếp hạp mở, năm thanh kiếm từ bên trong vọt ra!

Mới cảnh giới này mà Diệp Thu Bạch đã có một tia kiếm chi đạo tắc rồi sao?

Cuồng phong mang đến cho nàng áp lực thật lớn!

Sau đó hai tay đẩy về phía trước, cũng chính là đẩy về phía Khương Mộc!

Nhìn thấy cảnh này, Hồng Anh cũng không khỏi nhướng mày.

Vừa dứt lời, Canh Kim kiếm hạp phát ra tiếng "Ông ông", bắt đầu run rẩy kịch liệt!

"Kiếm hạp ngự kiếm, hợp kiếm!"

Giống như một thanh kiếm đâm tới!

Diệp Thu Bạch nhìn cự long đánh tới, nhẹ giọng quát, hai tay đặt trên Canh Kim kiếm hạp mạnh mẽ mở ra.

Phải biết rằng Hỗn Nguyên Kiếm Chủ cũng mới tới bước này đi?

Thế nhưng chuyện còn chưa kết thúc.

Chỉ thấy đôi mắt Diệp Thu Bạch híp lại, hai tay bắt chữ thập.

Cửu Xích Tinh Vẫn Kiếm, Mộc Kiếm, Hỗn Nguyên Tiên Kiếm, Ngân Long Kiếm cùng với Canh Kim Thần Kiếm có khí tức kiếm linh lẫm liệt!

Kiếm chi đạo tắc?

Thấy cảnh này, sắc mặt Khương Mộc khẽ đổi, sắc mặt Tân Hồng Y cũng đổi.

Trên mũi kiếm của năm thanh kiếm, kiếm ý Kiếm thần xen lẫn kiếm chi đạo tắc phun ra.

Tuy rằng năm thanh kiếm đã bay ra nhưng trong hộp kiếm vẫn có tiếng kiếm ngâm!

Giống như đang ngự kiếm.

Mà năm thanh kiếm nghênh đón gió lốc phát ra tiếng kiếm khiếu bén nhọn!

Trước ánh mắt kinh hãi của mọi người, năm thanh kiếm dựa sát vào nhau, giống như dung hợp thành một thanh kiếm!

Năm thanh kiếm hội tụ tạo thành một đạo kiếm quang thật lớn ầm ầm va chạm với gió lốc.

Ầm!

Lấy chỗ hai bên tiếp xúc làm trung tâm, kiếm khí và gió lốc cuồn cuộn không ngừng khuếch tán ra bốn phương tám hướng!

Gió lốc buông xuống, kiếm ý và thương ý không ngừng va chạm.

Hồng Anh và Tân Hồng Y chăm chú quan sát.

Hắn đối mặt với một tên kiếm tu Thần Hoàng cảnh sơ kỳ lại bị thương?

Kiếm ý tựa hồ không xem phòng ngự của hắn mà trực tiếp xuyên qua thân thể!

Mặt Khương Mộc trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi!

Bị kiếm ý sắc nhọn xuyên thấu thân thể.

Cho dù Khương Mộc thân khoác kim giáp không tầm thường cũng không dám dùng thân thể cứng rắn tiếp lấy kiếm của hắn!

Tuy cảnh giới của Diệp Thu Bạch yếu hơn hắn rất nhiều nhưng tu vi Kiếm Đạo lại tương đối cao!

Năm thanh kiếm càng rít gào vang dội hơn, đột phá cuồng phong phóng thẳng tới Khương Mộc.

Khương Mộc giật mình, khẽ quát một tiếng, nâng trường kích đâm về phía trước chống đỡ thế công từ năm thanh kiếm.

Kiếm ý điên cuồng theo trường kích chém vào áo giáp màu vàng phát ra tiếng vang leng keng!

Lúc này chỉ thấy khóe miệng Diệp Thu Bạch hơi nhếch lên, méo mó cười nói:

"Không biết chiêu này như thế nào?"

Khương Mộc ngẩn người nhìn ngón tay Diệp Thu Bạch điểm tới.

Kiếm ý áp súc giữa năm thanh kiếm lại bộc phát vào thời điểm này.

Kiếm vực bao phủ lấy Khương Mộc!

Kiếm ý bắt đầu thổi quét toàn thân hắn.

Hắn vừa nói xong, hai tay Diệp Thu Bạch lại đẩy về phía trước!

"Thật sự không nghĩ tới ngươi lại có thể liều mạng đánh với ta tới nước này."

Sắc mặt Khương Mộc càng ngưng trọng hơn, nói:

Nếu không phải nàng nhờ bí pháp gia tộc quán đỉnh cùng với thay đổi huyết mạch, e là cả đời này cũng không thể nhìn thấy bóng lưng Diệp Thu Bạch.

Cho dù cảnh giới chênh lệch lớn như vậy mà vẫn có thể đánh đến khó phân thắng bại với đối phương sao?

Tân Hồng Y nhìn Diệp Thu Bạch, sắc mặt có chút phức tạp.

Trong lúc nhất thời, Khương Mộc cảm thấy khó có thể tin, cho dù chiến đấu với người cùng cảnh giới, thông thường đều là hắn nghiền ép đối phương!

Nghĩ tới đây, sắc mặt Khương Mộc trầm xuống, gầm lên một tiếng:

"Chơi đủ chưa?"

Đột nhiên chân hắn giậm mạnh!

Nhất thời!

Thương ý trên trường thương phóng lên trời, xuyên qua kiếm vực!

Đồng thời lấy Khương Mộc làm trung tâm, một cơn lốc giống như từ bốn phương tám hướng hội tụ hình thành.

Năm thanh kiếm lập tức bị đánh bay tán loạn, sau đó trở về Canh Kim kiếm hạp.

Diệp Thu Bạch có Canh Kim Kiếm hạp chắn phía trước nhưng vẫn bị cuồng phong công kích!

Cả người như diều đứt dây bay ngược, phun ra từng ngụm máu tươi.

Nhìn Diệp Thu Bạch ngã nhào, Khương Mộc lãnh nhạt giơ ngón tay lau vết máu nơi khóe miệng, nói:

"Lại có thể làm ta bị thương?"

"Chỉ cần gia nhập Giám Sát Thánh Điện thì ngươi sẽ có tiền đồ tốt hơn, nếu không toàn bộ Phàm nhân giới này không có một thế lực nào có thể gánh vác thiên phú của ngươi... Cho dù là Hỗn Nguyên Kiếm Tông cũng như thế."

Hỗn Nguyên Kiếm Tông chính là thánh địa của Kiếm Tu, là thế lực kiếm tu cấp Thần Chủ duy nhất!

Khương Mộc có thể nói ra lời thế này, có thể tưởng tượng được nội tình mà Giám Sát Thánh Điện ẩn giấu!

Diệp Thu Bạch chống đỡ thân thể trọng thương đứng lên, cười cười muốn lấy Thanh Vân Kiếm ra thì nghe tiếng Hồng Anh truyền tới.

"Không cần thiết, bất quá ý của ngươi là sư môn phía sau chúng ta không bằng Giám Sát Thánh Điện?"

Khương Mộc cười: "Không phải chuyện quá rõ ràng sao?"

Hồng Anh gật gật đầu, Luân Hồi Thương xuất hiện trong tay, đế vương ý bắt đầu rản ra.

"Chúng ta có hai mối thù."

Khương Mộc khẽ nhíu mày.

Chỉ thấy Hồng Anh lạnh nhạt, tựa hồ đang từ trên cao nhìn xuống Khương Mộc, nói:

"Thứ nhất, ngươi không nên làm đại sư huynh bị thương nặng như vậy."

"Thứ hai, tuy sư tôn không thích phô trương nhưng ngươi cũng không nên nhục sư môn ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận