Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1022 - Mưu lược kinh thiên!

. . . .

Màn đêm u tối đã phủ xuống, ánh trăng ngà ngà xuyên qua tầng mây mang theo chút lạnh lẽo tưới xuống đầm lầy.

Ở Vân Mộng trạch u ám này, Ma Lạp thân mặc áo đen, tóc dài như mực, tu vi Thần Hoàng cảnh hậu kỳ bỗng nhiên bùng nổ.

Ma khí mãnh liệt điên cuồng quấn quanh thân thể Ma Lạp hóa thành từng quỷ ảnh phát ra tiếng rít gào, ẩn ẩn hiện hiện khiến cho người ta giật mình.

Người chung quanh cảm nhận được cỗ hơi thở này đều không khỏi lui về sau, sắc mặt trắng bệch!

Trong tay Ma Lạp đột nhiên có thêm một thanh trường kích dài, ma hồn quấn quanh trường kích, chỉ thấy hắn nhìn Tiểu Hắc cười nói:

"Chớ có trách ta, chủ yếu là do thiên phú của ngươi quá cáo, ngươi mà không chết thì lòng chúng ta khó an."

Vẻ mặt Tiểu Hắc lạnh nhạt.

Nhưng mà khí thế phát ra lại làm cho Lang Vương và đám người Huyết Lang Phái, Ma Vương vực, thậm chí là ba người Doãn Sĩ Liêm, Trình Dao và Yến Huyền đều phải cả kinh.

Ở phương diện này chênh lệch quá lớn.

Đối chọi gay gắt.

Nội tình cách nhau một đại cảnh giới không cách nào đền bù.

Đến tột cùng là sống hay chết, không phải do ngươi quyết định."

"Nhìn thấy Ma Chủ, vì sao không quỳ?"

Sau đó huyết mạch ma thần điên cuồng bùng nổ, hơi thở tuôn ra, ánh mắt cũng dần dần lãnh đạm, khi nhìn về phía Ma Lạp tràn ngập sự bệ nghễ.

Ngay sau đó ánh mắt Tiểu Hắc lần lượt quét về phía đám người Ma Vương vực, huyết mạch toàn diện bùng nổ, một bóng Ma thần có diện mạo giống như Tiểu Hắc ngưng tụ sau lưng.

Tiểu Hắc vô cùng bình đạm, ánh mắt như kiếm sắc bén.

Ma Thần Huyền Giáp xuất hiện, bao trùm toàn thân Tiểu Hắc.

Trên phương diện khí thế, Tiểu Hắc hoàn toàn nghiền ép Ma Lạp!

Tám chữ ngắn ngủi lại giống như vạn tiễn xuyên tâm, xuyên qua trái tim của đám người Ma Vương vực.

Tuy rằng hiện giờ cảnh giới của Tiểu Hắc kém xa Ma Lạp.

Trong đó, phần lớn cường giả Ma Vương vực đều hoảng hốt một trận.

Đột nhiên Tiểu Hắc nhìn đám người Ma Vương vực, trầm giọng quát:

Tiếng nói như lôi đình nổ vang, uy chấn tứ phương.

Ma Lạp âm trầm nói.

Ma Lạp rống giận khiến những người Ma Vương vực đang bị ảnh hưởng bởi huyết mạch ma thần tỉnh táo, lập tức đứng thẳng.

Không gian ở Vân Mộng trạch bị đánh thủng một lỗ!

Thấy thế, sắc mặt Ma Lạp thay đổi, lập tức quát:

Huyết mạch đang sôi trào trong cơ thể không cho phép hắn lui bước.

Có tên thậm chí còn giãy giụa, hai chân hơi cong xuống.

Nắm tay của Tiểu Hắc trực tiếp va chạm với nắm tay của Ma Lạp.

Một quyền ngưng tụ huyết mạch chi lực, sáu tầng Vạn Cổ Ma Thể đồng thời triển khai, ma khí dạt dào.

Những chuyện trải qua trước kia, những gì mà hắn đã chịu không cho phép hắn sợ hãi!

"Hiện tại ngươi đã không còn là Ma Chủ!"

Nắm tay còn không chưa có chạm tới gương mặt của Tiểu Hắc mà đã khiến cho làn da của Tiểu Hắc uốn lượn.

Quyền phong gào thét lướt qua giống như mãnh thú rít gào, mang theo lực lượng hủy diệt thiên địa!

Đối mặt với một quyền này, Tiểu Hắc cũng không có né tránh, cũng không hề sinh lòng e ngại, muốn thối lui.

"Tuyệt đối không thể mặc cho ngươi sống sót, trưởng thành."

Thân thể Thần Hoàng cảnh hậu kỳ sẽ mang đến lực lượng khủng bố như thế nào?

Chớp mắt Ma Lạp đã vọt tới xuất hiện trước người Tiểu Hắc, tung ra một quyền!

Nói xong chân hắn bỗng nhiên bước tới một bước, bùn đất trong đầm lầy vẩy ra, một luồng khí ập thẳng tới Tiểu Hắc!

Ầm!

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, giống như trời sụp đất nứt, không gian gợn sóng mãnh liệt.

Tuy rằng động tĩnh lớn nhưng có thể đoán được kết quả.

Sau khi hai quyền bên va chạm, Tiểu Hắc trực tiếp bay ngược ra ngoài, giống như đạn pháo bắn nhanh về phía sau.

Đầm lầy bên dưới cũng chịu lực đạo khủng bố mà phân thành hai mảnh!

Hình thành một vệt sâu kéo dài!

Ma Lạp đứng yên tại chỗ nhìn phương hướng Tiểu Hắc ngã xuống mà nở nụ cười lạnh:

"Nếu lại mặc kệ cho ngươi tiếp tục phát triển thêm một thời gian nữa, có lẽ thật sự không phải đối thủ của ngươi, bất quá hiện tại ngươi không có khả năng ngươi sống sót trong tay ta!"

Phía sau, Lang Vương cùng đám người Huyết Lang Phái nhìn thấy cảnh này cũng đua nhau cười lạnh.

Mục Phù Sinh quét mắt nhìn về phía đám người Ma Vương vực và Huyết Lang Phái.

Cứ hễ có nguy hiểm liền nhờ tới sự giúp đỡ của sư tôn thì bọn họ vĩnh viễn không cách nào tăng cường thực lực của chính mình.

Mấy người cũng không có nghĩ tới chuyện sử dụng túi gấm mà sư tôn cung cấp hoặc là trực tiếp vứt ra ngọc bội, để pháp thân của sư tôn buông xuống.

"Phải nghĩ biện pháp tách bọn họ ra."

Diệp Thu Bạch gật gật đầu:

"Đại sư huynh, Mục sư huynh, cứ tiếp tục như vậy e là Tiểu Hắc sư huynh không phải là đối thủ của hắn."

Đồng thời có tiếng răng rắc vang lên.

Xương cốt vỡ vụn đang sinh trưởng, ghép lại với nhau!

Hơi thở cũng vững chắc tăng lên.

Mọi người thấy một màn như vậy có chút kinh hãi.

Tiếp lấy một kích toàn lực của Ma Lạp thế mà còn chưa có chết?

Sắc mặt Ma Lạp cũng âm trầm, sát khí trong mắt hắn càng thêm cường thịnh.

Không có nói nửa lời tiếp tục vọt thẳng tới Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc không sợ gì cả, đồng dạng nghênh đón thế công của Ma Lạp.

Phía sau, Phương Khung nhìn thấy màn này mà cau mày:

Có nhiệt lưu từ Ma Thần Huyền Giáp chảy ra truyền vào trong cánh tay.

Chỉ là hiện giờ dưới sự khôi phục cường đại của huyết mạch ma thần.

Tiểu Hắc từ trong bùn lầy bò dậy, ôm cánh tay vừa mới đối quyền cùng với Ma Lạp, xương tay đã vỡ vụn!

Xì. . . . . .

Cái tên Ma chủ tiền nhiệm này phải chết không thể nghi ngờ!

Cảnh giới chênh lệch to lớn như thế cũng không phải có thể nhẹ nhàng bù đắp.

"Ba tên Thần Hoàng cảnh trung kỳ cùng với Ma Lạp Thần Hoàng cảnh hậu kỳ, hơn nữa thêm một số tên Thần Vương cảnh, tình huống này cực kỳ bất lợi đối với chúng ta."

Đối mặt với nhiều kẻ địch mà còn đang ở bên trong Vân Mộng trạch, dù cho có bùng nổ thực lực cũng khó có thể phong tỏa tin tức.

Lúc này, Diệp Thu Bạch nhìn về phía Phương Khung, nói:

"Phương sư đệ, dùng Tiên duyên ảo trận xem có thể phối hợp với ảo cảnh bên trong Vân Mộng trạch giữ chân bọn họ một chút hay không."

Phương Khung hơi sửng sốt, ngay sau đó ngưng trọng gật đầu:

"Có thể nếm thử."

Mục Phù Sinh tiếp lời:

"Một khi đã như vậy thì giữ chân bọn họ một lát, chúng ta tiến vào khu vực trung đoạn Vân Mộng trạch để trốn."

Diệp Thu Bạch nhìn đám người Ma Lạp, cười nói:

"Lại phối hợp với Thiên lôi độn phù, vừa đi vừa chiến có lẽ có thể làm cho bọn họ hoàn toàn lưu tại nơi này."

Mục Phù Sinh gật đầu:

"Tính khả thi rất cao."

Đồng thời trong lòng có chút cảm động.

Thời khắc mấu chốt đại sư huynh vẫn có thể đưa ra phương án tốt.

Doãn Sĩ Liêm, Trình Dao và Yến Huyền nghe ba người Mục Phù Sinh bày mưu tính kế, trợn mắt há hốc mồm.

Trong tình huống thực lực cách xa nhau mà bọn họ vẫn không có lựa chọn từ bỏ, cũng không có lựa chọn cầu viện mà là muốn lưu kẻ địch lại nơi này?

Đây là đảm phách thế nào?

"Nhưng khu vực trung đoạn có ma thú cùng với sương mù. . . . . ."

Trình Dao muốn nói lại thôi.

Diệp Thu Bạch cười ngắt lời:

"Như vậy mới tốt, chúng ta muốn lợi dụng hoàn cảnh."

Mục Phù Sinh nhìn về phía Phương Khung:

"Phương sư đệ, bắt đầu đi."

Đồng thời cũng lấy ra từng tờ phù triện.

Diệp Thu Bạch thì truyền âm báo cho Tiểu Hắc kế hoạch của bọn họ.

Bọn họ không chỉ muốn chạy mà còn muốn khiến đám người Ma Lạp vĩnh viễn ở lại Vân Mộng trạch!
Bạn cần đăng nhập để bình luận