Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 669 - Như thế nào là kiếm?

. . . . . .

Đối với Nhạc Chính Trì mà nói.

Dù cho Diệp Thu Bạch có thể vượt biên tác chiến.

Nhưng chỉ là khi đối chiến với những người khác mà thôi.

Ở phương diện kiếm đạo, có thể nói thành tựu của Nhạc Chính Trì đã làm những nhận biết hắn phải khiếp sợ.

Dùng âm luật nhập kiếm đạo.

Đây là một con đường chưa từng có người đi qua.

Có thể nói thiên phú của Nhạc Chính Trì thậm chí còn vượt qua Yêu Quý rất nhiều.

Rất đơn giản, khi đó thiên phú kiếm đạo của ta cũng không tốt, hơn nữa vì gánh tội thay một tên thiên tài, bọn họ liền trục xuất ta khỏi tông môn."

"Nếu đúng như thế này thì ngươi oán hận Thiên Kiếm Phong cũng rất bình thường."

"Không cần ngươi nương tay, cứ dùng toàn lực là được, chỉ là ta muốn hỏi một chút vì sao ngươi bị trục xuất khỏi Thiên Kiếm Phong?"

Diệp Thu Bạch gật gật đầu:

Trùng hợp, Nhạc Chính Trì lấy âm luật nhập kiếm đạo chính là một trong số đó.

"Ta cũng cũng không có muốn ngươi nhường ta."

Ngay cả lão giả phía sau Diệp Thu Bạch cũng cảm thấy hứng thú dời ánh mắt đến trên người Nhạc Chính Trì.

Nhạc Chính Trì cười nhạo một tiếng:

Diệp Thu Bạch nghe được lời Nhạc Chính Trì nói, cười đáp:

Chuyện có thể làm cho lão quái vật như hắn cảm thấy hứng thú cực kỳ ít.

"Sau đó ta cả ngày mượn rượu giải sầu, lánh đời đánh đàn, cơ duyên xảo hợp phát hiện âm luật có điểm tương đồng với kiếm đạo liền sờ soạng dùng âm luật nhập đạo."

Nói xong, hai ngón tay Nhạc Chính Trì đặt trên dây dàn nhẹ nhàng gảy.

Nhạc Chính Trì bình đạm, nói: "

Tuy rằng động tác rất nhỏ, giống như gió thổi qua đàn.

"Dù nói như vậy ta cũng sẽ không nhường ngươi."

"Vậy ra tay đi."

Hắn đánh giá được thực lực của Nhạc Chính Trì ở phía trên Yêu Quý.

Sắc nhọn đến cực điểm, giống như muốn đâm xuyên thân!

Cảm giác áp bách vô hình nháy mắt phủ lấy hắn.

Nhưng mà khi bốn luồng sóng âm dội thẳng về phía Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch không có trả lời.

Tiếng đàn phát ra trong trẻo như tiếng suối, thật sự dễ nghe.

Sóng âm hóa thành bốn thanh kiếm nhỏ vô cùng sắc bén chém về phía tứ chi Diệp Thu Bạch!

Khoảnh khắc tiếp cận Diệp Thu Bạch mới hiển lộ mũi nhọn!

Bốn luồng sóng âm đã bắn đến gần hắn.

Hắn có thể cảm giác rõ, bên trong sóng âm ẩn chứa kiếm ý tràn đầy sát khí!

Nhạc Chính Trì khẽ nhíu mày, nói:

"Đây là nguyên nhân khiến ngươi có thể vượt biên khiêu chiến kiếm tu sao?

Có thể áp chế kiếm đạo của ta."

Vẻ mặt Diệp Thu Bạch đầy sự ngưng trọng.

Kiếm vực được thi triển trước tiên, bao phủ quanh thân Nhạc Chính Trì.

Nhưng mà dùng âm luật chịu tải kiếm đạo là thủ đoạn đặc thù, khó đối phó hơn Yêu Quý nhiều.

Tuy rằng hai người đều có cùng cảnh giới.

Diệp Thu Bạch thấy cảnh này khẽ nhíu mày, nhấc chân lui về phía sau một bước, kiếm ý Siêu phàm cảnh bao trùm phía trên thạch kiếm, liên tục chém ra.

Bốn đạo kiếm man phân biệt chém về phía bốn thanh kiếm!

Ầm!

Bốn thanh kiếm va chạm với bốn đạo kiếm mang phát ra dư ba thật lớn.

Tô Hách tái mặt nhìn một màn này.

Hắn đã nghe qua tên tuổi của Nhạc Chính Trì.

Bản thân hắn cũng không thể nào kiên trì qua hai chiêu khi đối mặt với Nhạc Chính Trì.

Vậy mà Diệp Thu Bạch lại có thể chống đỡ một kích mà không hề bị thương.

Điều này khiến Tô Hách không khỏi cắn răng, chính mình và Diệp Thu Bạch chênh lệch to lớn đến mức này sao?

Đây là dũng khí mà kiếm tu phải có.

Từ lúc mới bắt đầu, khi Diệp Thu Bạch không chút do dự bước ra, không sợ xa luân chiến cầm lấy thạch kiếm khiêu chiến ba người còn lại.

Mà hắn thiết lập khảo nghiệm như thế cũng muốn nhìn xem, rốt cuộc có người nào hiểu rõ dụng ý, có thể nhận lấy truyền thừa hay không.

Tuổi còn trẻ đã có thể tìm hiểu được chân lý kiếm đạo.

Lão giả phía sau gật gật đầu nhìn về phía Diệp Thu Bạch, trong mắt tràn ngập tán thưởng.

Nghe câu nói này.

"Cảnh giới chênh lệch to lớn mà ngươi chỉ dùng một thanh thạch kiếm, làm sao có thể thừa nhận công kích của ta đây?"

Dứt lời, ba ngón tay Nhạc Chính Trì đặt lên trên dây đàn hung hăng gảy mạnh.

Âm thanh như tiếng suối trong lập tức chuyển biến thành âm thanh của thiên quân vạn mã rảo bước.

Nhanh chóng vọt thẳng về phía Diệp Thu Bạch.

Sự chênh lệch của công kích khi dùng hai ngón tay gảy đàn chênh lệch với khi dùng ba ngón tay hiện rõ.

Như một trên trời, một dưới đất.

Thực lực của Nhạc Chính Trì làm cho Diệp Thu Bạch rơi vào thế hạ phong.

Giờ khắc này hắn cũng nhớ tới lời sư tôn dạy bảo khi mới vừa thu hắn làm đồ đệ.

"Là kiếm tu, một lá một cây, thiên địa vạn vật, chỉ cần cầm trong tay đều có thể làm kiếm."

Nhạc Chính Trì thấy thế.

Cho nên thời khắc này tự nhiên phải tập trung quan sát thủ đoạn của hai người nhiều hơn để chuẩn bị đối sách.

Dù sao chờ hai người giao thủ xong sẽ tới lượt hắn ra tay.

Đương nhiên chủ yếu là chú ý tới Nhạc Chính Trì.

Khâu Lộc thì thu hồi nụ cười nho nhã, cẩn thận quan sát quá trình hai người chiến đấu.

Rõ ràng cảnh giới của Diệp Thu Bạch kém hắn nhiều như vậy!

Không có dũng khí, không có can đảm làm sao tiến tới tới trên con đường kiếm đạo?

Diệp Thu Bạch cầm lấy thạch kiếm, cũng thật cẩn thận bảo hộ thạch kiếm để nó không bị phá hủy chính là hộ kiếm.

Kiếm tu bình thường hay cho rằng kiếm trong tay là dùng để bảo hộ bản thân hoặc là bảo hộ người khác.

Có bao nhiêu kiếm tu ý thức được kiếm trong tay mình cũng cần được mình bảo hộ?

Nếu như ngay cả ý thức bảo hộ kiếm trong tay mình cũng không có.

Vậy kẻ đó không xứng trở thành một kiếm tu.

Khi Diệp Thu Bạch nói ra lời vừa rồi.

Đó là chân lý kiếm đạo.

Thiên địa vạn vật đều có thể làm kiếm!

Thời điểm một tên kiếm tu ngộ ra đạo lý này thì có nghĩa là hạn mức kiếm đạo của hắn là vô cùng vô tận!

Đương nhiên hết thảy hết thảy phải có thiên phú làm tiền đề.

Nhưng mà thiên phú của Diệp Thu Bạch kém sao?

Lão giả có thể khẳng định, nếu như Diệp Thu Bạch mà không có thiên phú tu kiếm thì dưới vùng trời này không có mấy người có khả năng trở thành kiếm tu.

"Nói một ngụm đạo lý sao, chờ đánh bại ta rồi lại nói!"

Nhạc Chính Trì khẽ quát một tiếng, bước chân tới, gối khụy xuống, một cái chân khác vắt lên đùi.

Đặt đàn cổ trong tay lên trên cẳng chân.

Mười ngón tay đặt hết lên trên mặt đàn, bắt đầu điên cuồng gảy gảy.

Thiên quân vạn mã trong khoảnh khắc như được khoác thêm giáp dày!

Kiếm ý ngang dọc càn quét thổi quét ép về phía Diệp Thu Bạch.

Đây là toàn lực ra tay!

Nhạc Chính Trì không muốn kéo dài thêm nữa!

Hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất, một kích toàn lực hoàn toàn trấn áp Diệp Thu Bạch!

Như vậy có thể chứng minh hành động của Diệp Thu Bạch, lời nói của Diệp Thu Bạch vô dụng đến thế nào?

Trước người có thực lực tuyệt đối.

Hết thảy lời nói đều là hư vọng!

Quy củ do người có nắm tay lớn chế định.

Đạo lý do người thắng tới nói!

Nhạc Chính Trì vẫn luôn tin tưởng đạo lý này.

Diệp Thu Bạch ngưng trọng nhìn đội quân đang tràn tới mình.

Bầu trời có thiên binh thiên tướng, tọa kỵ giao long.

Trên mặt đất là thiên quân vạn mã, vạn mã lao nhanh!

Bên trong kiếm vực, vô số kiếm ý bùng lên hóa thành vô số cự kiếm chém về phía đối phương!

Đồng thời có một cỗ sinh chi ý ngưng tụ trên thân thạch kiếm bảo hộ nó, giúp nó không bị lực lượng cường hoành nghiền nát!

Một âm một dương, hai đạo lôi đình diệt thế bắt đầu hội tụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận