Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1290 - Thu phục Côn Bằng, Thanh Tiêu giảng đạo

Bắc Minh có cá, tên là Côn.

Côn to lớn, không biết mấy ngàn dặm.

Hóa thành chim bay lên, cánh như mây rủ trời!

Đây là một đoạn miêu tả Côn Bằng trong Sơn Hải Kinh.

Hôm nay, đã có vài thần thú trong Sơn Hải Kinh xuất hiện, phượng hoàng, có Chúc Cửu âm, Tương Liễu, hôm nay thêm Côn Bằng...

Tình huống này cũng không thể không khiến cho Lục Trường Sinh phải hoài nghi, Sơn Hải Kinh có liên quan mật thiết đến phương thế giới này.

Là người của phương thế giới này đã từng đi qua Địa Cầu, sau đó lưu ghi chép về thần thú lại.

Hay là... Cũng có người xuyên từ Địa Cầu tới nơi này tái hiện thần thú trong Sơn Hải Kinh...

Âm thanh cũng không có lan truyền trong không gian mà vang vọng trong đầu Lục Trường Sinh.

Côn Bằng kinh ngạc, lập tức lắc đầu nói:

Con ngươi cực lớn nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh, nói:

"Có phải ngươi bị nhốt ở chỗ này hay không?"

Côn Bằng thò đầu to lớn giống như dãy núi ra.

"Ừ."

Lục Trường Sinh cũng cho rằng suy đoán của mình cực kỳ thái quá, không có khả năng lắm.

"Ta cũng không bị vây ở chỗ này mà là tự nguyện ở nơi này thủ hộ cổ chiến trường, cổ chiến trường có quá nhiều anh linh ngủ say, mặc dù chết nhưng dấu vết không thể bị xóa đi."

Vỏn vẹn có cái đầu mà đã chiếm cứ một phần hải vực trước mắt Lục Trường Sinh.

Nhưng mà càng lúc hắn càng thấy mấy chuyện này rất có khả năng...

Lục Trường Sinh ôm đầu, hỏi:

"Vậy ngươi có từng gặp một nam tử áo trắng không?"

"Đa tạ ngươi đã cứu vớt Phàm nhân giới."

Nam tử áo trắng?

"Bất quá hiện tại xem ra đã không cần ta thủ hộ. Thanh Tiêu học viện đã được trùng kiến, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành."

"Cũng không kém bao nhiêu."

Ngoại trừ Chúc Cửu âm, mấy thần thú còn lại dường như đều có liên quan với nam tử áo trắng kia!

"Đúng rồi!"

Côn Bằng lắc đầu: "Không rõ lắm, du đãng chung quanh đi."

"Ngươi đã gặp vị tiền bối kia sao?"

Thay vì dây dưa không bằng đối mặt và thu thập mọi tin tức.

Côn Bằng ngẩn ra sau đó trở nên hưng phấn, kinh hỉ nhìn Lục Trường Sinh, nói:

"Đến chỗ ta cũng có thể làm cho cảnh giới của ngươi tăng lên..."

Nghĩ thế nên Lục Trường Sinh mới kêu Côn Bằng đến chỗ mình.

Côn Bằng này liên quan đến Sơn Hải Kinh.

Lục Trường Sinh vỗ một cái lên trán.

"Vậy hãy đến chỗ ta."

Nếu như là trước kia, Lục Trường Sinh chắc chắn sẽ không để cho hắn đi theo mình.

Chỉ là nếu như không giải quyết đoạn nhân quả này thì hắn sẽ vẫn bị dây dưa.

"Ta biết mà! Ta biết mà!"

Lục Trường Sinh suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Vậy ngươi chuẩn bị làm gì tiếp đây?"

"Mấy chục vạn năm trước đây vị tiền bối kia từng đến Phàm nhân giới, ta có thể triệt để kích hoạt huyết mạch Côn Bằng và tu luyện tới Thần Đế cảnh đỉnh phong là bởi vì được vị tiền bối kia chỉ điểm vài câu."

Côn Bằng tiếp tục nói:

Lục Trường Sinh còn muốn đưa ra một ít điều kiện nhưng lại nghe Côn Bằng sảng khoái nói: "Được."

Vậy là đồng ý rồi?

Côn Bằng tiếp tục nói: "Ngươi là người cứu vớt Phàm nhân giới, hoàn thành tâm nguyện mà Nhân Tổ bọn họ chưa hoàn thành, cũng giúp bọn họ báo thù, ta theo ngươi coi như báo đáp."

Nghe vậy, Lục Trường Sinh hỏi: "Có thể hóa thành hình người không?"

Trong nháy mắt, thân hình to lớn của Côn Bằng biến mất, một lão giả trên mặt đầy nếp nhăn, tóc dài màu đen xuất hiện trước mặt Lục Trường Sinh.

"Được, vậy ngươi đi theo ta trước, chờ xong việc sẽ đưa ngươi về chỗ ta."

Lục Trường Sinh vừa lên đường đến Thanh Tiêu học viện vừa nghiêm túc nhắc nhở Côn Bằng: "

Nhớ kỹ, thân phận Côn Bằng không thể tiết lộ cho người ngoài, đương nhiên tiết lộ cho các đệ tử của ta thì được. Còn nữa, đừng gây chuyện đó!"

Côn Bằng ngẩn người, lập tức gật đầu.

Ngay lúc bầu trời vừa rạng sáng.

Ninh Trần Tâm cười cười: "Chờ một chút, sư tôn đã đáp ứng thì nhất định sẽ đến."...

"Không phải là giả vờ đáp ứng chúng ta sau đó trở về Trường Sinh giới chứ?"

Hồng Anh nhìn đài cao không một bóng người mà bất đắc dĩ nói:

Cũng có rất nhiều người tu đạo vì điểm này mới lựa chọn gia nhập Thanh Tiêu học viện.

Nghe cường giả bực này giảng đạo là cơ hội chỉ có thể ngộ mà không thể cầu!

Đồng thời Quý Thiên Dao và đám thiên kiêu vĩ độ cao cũng gia nhập.

Bất quá tiểu chuẩn tuyển chọn của Thanh Tiêu học viện cũng cực kỳ cao.

Mấy chục vạn người tu đạo đến gia nhập, cuối cùng chỉ có hơn hai trăm người thông qua khảo nghiệm.

Hồng Anh và Ninh Trần Tâm mời sư tôn tới giảng đạo cho hơn hai trăm học viên.

Lục Trường Sinh nghĩ thầm, mình làm sao biết giảng đạo dạy người nha!

Toàn bộ dựa vào người khác tự mình bổ não!

Cự tuyệt nửa ngày, kết quả thật sự không lay chuyển được, chỉ có thể tới giảng.

Trong quảng trường ngoại viện của Thanh Tiêu học viện, các học viên cùng với các trưởng lão mới gia nhập tụ tập ở nơi đây.

Chỉ cần là người tham gia qua đại chiến đều biết rõ sư tôn phía sau hai vị viện trưởng cường đại đến mức nào, sâu không lường được.

Trong đó, Hạo Thiên Thần Chủ chính là một ví dụ.

Có tán tu, cũng có thiên kiêu tông môn khác, đồng thời cũng có rất nhiều cường giả muốn tới Thanh Tiêu học viện làm trưởng lão khách khanh...

Mấy ngày nay người đến gia nhập Thanh Tiêu học viện đông đảo, đến từ các vĩ độ của Phàm nhân giới.

Tuy rằng hắn sẽ không cố ý gây chuyện, nhưng cho dù gây chuyện, với thực lực của hắn hoặc với lấy thực lực của tên cường giả này có thể hoành hành ở Phàm nhân giới mà... ...

Sao lại có vẻ quá cẩn thận...

Bất quá trong lòng cũng có chút buồn bực.

Ánh mặt trời đầu tiên thật khéo rơi xuống trên đài cao, Lục Trường Sinh xuất hiện ở trong ánh sáng.

Khi nhìn thấy Lục Trường Sinh, tất cả mọi người đều hưng phấn không thôi.

Lục Trường Sinh cũng nhìn thấy Quý Thiên Dao đứng phía trước, trong lòng không khỏi bất đắc dĩ.

Sau khi thở dài, Lục Trường Sinh suy nghĩ một chút xem mình nên nói cái gì?

Không có mục đích cũng không biết sẽ nói cái gì.

Vì thế hắn liền chủ động nói:

"Con đường tu đạo của mỗi người đều tự mình đi, nghe kinh nghiệm của người khác không có tác dụng gì, bất quá ta có thể giúp các ngươi xem xét vấn đề xuất hiện trong quá trình tu luyện, chỉ điểm đôi chút."

Ừ, chính mình có Khám Thiên Chi Nhãn, còn có hệ thống nên chuyện chỉ điểm không thành vấn đề.

Bất quá có vài người không có biện pháp giải quyết vấn đề.

Mọi người nghe xong cành hưng phấn hơn.

Đây mới là điều bọn họ muốn nha!

Có đôi khi một tên cường giả giảng đạo, không nói có thể nghe hiểu hay không, thế nhưng đối với một số người mà nói không có quá nhiều tác dụng.

Cách làm của Lục Trường Sinh có thể nói là hợp khẩu vị của bọn họ!

Khi Lục Trường Sinh nhìn về phía dưới đài, theo bản năng muốn vòng qua Quý Thiên Dao nhưng ánh mắt của Quý Thiên Dao thật sự quá nóng bỏng, tiếp tục để cho nàng nhìn chằm chằm e là sẽ bị người khác nhìn ra điểm không đúng.

Vì vậy Lục Trường Sinh đành phải bất đắc dĩ nhìn về phía Quý Thiên Dao, nói:

"Được, ngươi tới trước đi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận