Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 167 - Thảo Đường gấp rút tiếp viện

Hồ Thanh cảm thấy cạn lời.

Sư tôn nhà người khác nếu nghe được đồ đệ mình làm ra chiến tích đáng kiêu ngạo như thế, e là đã sớm cười như hoa nở.

Còn Lục Trường Sinh lại nói không cho gây chuyện là được?

Quả nhiên, có thể dạy ra đồ đệ xuất chúng như thế, tính tình phải không được bình thường.

Hồ Thanh bất đắc dĩ nói: "Tuy rằng như thế nhưng chiến sự vẫn không có lạc quan lắm."

"Lực lượng chỉnh thể hiện tại của Lạc Nhật vương triều mạnh hơn liên minh Bắc Vực rất nhiều."

Chỉ xét về mặt chiến lực thì chiến lực của của Lạc Nhật vương triều đã quá mức khủng bố.

Ngay cả người mạnh nhất liên minh Bắc Vực, Vân Cảnh đều bị đối phương đánh trọng thương.

Tuy rằng không có tu vi nhưng cảnh giới Nho đạo lại cực kỳ cao thâm!

Nhưng hắn cũng là một người rất quyết đoán nha!

Hồ Thanh nhìn về phía Ninh Trần Tâm, cười nói: "Rất tốt."

Không tranh với đời.

Lúc này Ninh Trần Tâm cũng đã kết thúc bế quan.

Phật môn là thế lực cỡ nào?

Dù quân đội hay chiến lực hàng đầu đều kém không ít.

Lúc trước dám một mình đánh lên Phật môn khiến Phật môn tổn thất không ít.

Nghe lời này, trầm ngâm một lúc rồi nói: "Vậy ta đi giúp giúp sư huynh đi."

Lục Trường Sinh nghe xong, không nói gì.

Phải biết rằng, tuy trông Ninh Trần Tâm rất là tĩnh lặng ôn hòa.

Thực lực thần bí, cường đại.

Thực lực của Ninh Trần Tâm không yếu.

Không có thế lực nào muốn trở mặt với Phật môn, dù là thế lực hàng đầu Trung Vực cũng như thế.

Hồ Thanh cũng biết được đôi chút.

Giáo đồ trải rộng cả đại lục!

Phải biết rằng, hiện tại đã có thế lực biết tới sự tồn tại của hắn.

Mỗi lần đám đệ tử này ra ngoài đều gây chuyện thị phi.

Lục Trường Sinh vậy bĩu môi.

Vậy có thể khiến liên minh Bắc Vực giảm bớt chút gánh nặng.

Tiểu tử này không động thì thôi, động cái kinh người!

Nếu Ninh Trần Tâm đến giúp.

Nhưng có gì để nói nữa đâu.

Trực tiếp đụng đến Phật môn!

Làm ra chuyện kinh thiên động địa.

Lục Trường Sinh thì nằm trên ghế trúc, bất đắc dĩ nói: "Có thể đi nhưng đừng gây chuyện gì nha."

Tiểu tử này.

Hắn vốn cho rằng Ninh Trần Tâm là đệ tử để cho hắn bớt lo nhất.

Kết quả.

Cuối cùng vẫn để hắn tới chùi đít.

Ninh Trần Tâm cười nói: "Yên tâm đi sư tôn, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."

Nếu không thì chuyện phiền toái sẽ không ngừng tìm đến!

Lục Trường Sinh không muốn để những người khác nhớ mình.

Ai kêu hắn thu những mấy người làm đồ đệ làm chi?

Lục Trường Sinh không khỏi thở dài một tiếng.

Ai, thật sự là làm bậy nha mà.

Không một tên đồ đệ nào có thể khiến mình bớt lo!

Hồng Anh thấy cảnh này không không nhịn được mà bật cười, nói: "Ta cũng đi."

"Ngươi cũng đi?!"

Lục Trường Sinh trừng to mắt.

Hồng Anh gật đầu, trầm giọng nói: "Đệ tử cần xác nhận một chuyện."

"Trong Lạc Nhật vương triều có thi khôi, mà phương pháp luyện chế thi khôi chỉ tồn tại ở thời kỳ thượng cổ."

Các đệ tử Thảo Đường đều nhìn thấy rõ.

Điểm này.

Thực lực của nàng không cao nhưng trình độ luyện đan lại dùng một loại tốc độ cực kỳ khủng bố tăng lên.

Trong hai quả nạp giới này đều là đan dược hồi phục mà Mộc Uyển Nhi tự nghiên cứu ra.

Mộc Uyển Nhi không đi nhưng lại lấy hai cái nạp giới ra đưa cho Hồng Anh.

Hồng Anh cùng Ninh Trần Tâm nhìn nhau cười, đều ôm quyền với Lục Trường Sinh ôm ôm quyền, ngay sau đó cùng Hồ Thanh rời khỏi Thảo Đường.

Rốt cuộc là ai nhận được truyền thừa của tà tu.

Nhất định phải nhanh chóng tiêu diệt người này.

Bằng không thì sinh linh trên đại lục sẽ lại đồ thán.

Lục Trường Sinh bất đắc dĩ, chỉ đành gật đầu đáp ứng.

Hồ Thanh thì cười nói: "Hồng Anh cũng đi, tốt càng thêm tốt."

Hắn đã từng chứng kiến thực lực của Hồng Anh.

Lúc trước nàng đã có thể một người áp chế Minh công công xếp hạng hàng đầu trên Võ bảng Tứ Vực.

Hiện giờ thực lực tăng lên, chỉ sợ càng khủng bố hơn.

Lục Trường Sinh xua tay, không kiên nhẫn nói: "Được được được, muốn đi thì đi nhanh lên, đừng làm ta sốt ruột!"

Chuyện này khiến cho nàng rất chú tâm.

Hiện giờ thi khôi xuất hiện trở lại.

Hồng Anh đã tự mình hạ lệnh tiêu diệt tất cả tà tu trên mảnh đại lục này!

Vì rửa sạch đám tà tu luyện chế thi khôi.

Lúc ấy.

Phương pháp luyện chế thi khôi quá mức tà ác.

Lục Trường Sinh cũng như thế.

Mộ Tử Tình thì không có kinh nghiệm thực chiến.

Cuộc chiến tranh này có quan hệ trọng đại.

Nàng cũng không muốn gây thêm phiền phức.

Nhưng hiện tại nàng cũng đã bắt đầu tìm kiếm một ít ma thú để rèn luyện kinh nghiệm chiến đấu.

Nàng muốn nhanh chóng có được khả năng giúp đỡ Diệp Thu Bạch.

Lục Trường Sinh nhìn Hồng Anh và Ninh Trần Tâm rời đi.

Hắn thầm than một tiếng.

Tuy nói như vậy nhưng trong lòng hắn vẫn có chút lo lắng.

Dù sao thì chiến tranh không giống những chuyện khác.

Từ địa cầu xuyên đến thế giới này, hắn càng hiểu rõ hơn.

Chiến tranh cực kỳ tàn khốc!

Mộc Uyển Nhi ở bên cạnh vui vẻ cười nói: "Đại thúc, nếu ngươi lo lắng thì đi theo nhìn chằm chằm là được nha."

Lục Trường Sinh hừ nhẹ một tiếng: "Thật vất vả mới đi hết, ta có thể nhẹ nhàng một thời gian, muốn ta đi ra ngoài sao?"

Nói xong liền xoay người trở về phòng.

Nhưng ở thời điểm Mộc Uyển Nhi và Mộ Tử Tình không có phát giác.

Một bóng dáng lặng yên rời khỏi Thảo Đường.

Hắn tới Bắc Vực trước!...

Liên minh Bắc Vực.

Giờ phút này.

Mọi người trong liên minh đang thương thảo xem bước tiếp theo nên như thế nào.

Ngũ Đức Thời đứng cạnh trận bàn, sắc mặt nghiêm túc, chỉ vào vị trí Thiên Khiển cốc.

"Hiện giờ, phục kích có hiệu quả, dự tính là bên Lạc Nhật vương triều cần hai ba ngày chỉnh hợp quân đội, nghỉ ngơi chỉnh đốn."

"Như vậy, mấy ngày này chúng ta không thể ngồi yên, nếu ngồi yên thì trận phục kích vừa qua không có ý nghĩa gì."

Mọi người gật đầu.

Tuy rằng đạt được một trận thắng lợi nhưng cũng không đủ để xoay chuyển chiến cuộc.

Thực lực của liên minh Bắc Vực vẫn yếu hơn Lạc Nhật vương triều.

Tông chủ Thiên Thanh tông lên tiếng: "Như vậy thì hiện tại chúng ta nên như thế nào làm?"

Ngũ Đức Thời suy nghĩ chút mới nói: "Đầu tiên, tận dụng thời gian, tiếp tục tiến hành bố trí trận pháp ở Thiên Khiển cốc."

"Đồng thời, nhóm Luyện đan sư cần nhanh chóng tăng tốc, luyện chế càng nhiều đan được phục hồi cùng với đan dược bùng nổ."

Một tên Luyện đan sư phía sau gật đầu nói: "Đã và đang làm."

Ngũ Đức Thời gật gật đầu.

Tông chủ Thiên Thanh tông thì nhìn về phía Diệp Thu Bạch đang đứng phía sau, chủ động hỏi: "Diệp tiểu hữu, có biện pháp nào khác sao?"

Diệp Thu Bạch sửng sốt.

Trước đó tông chủ Thiên Thanh tông từng nghi ngờ kế sách của hắn.

Hiện giờ, lại chủ động hỏi hắn.

Mọi người cũng nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

Hiển nhiên.

Trải qua trận phục kích, uy vọng của Diệp Thu Bạch trongg liên minh Bắc Vực đã tăng lên không ít.

Ngũ Đức Thời cũng cười nói: "Đưa ra chủ ý đi."

Diệp Thu Bạch tiến lên, nhìn vào trận bàn, bắt đầu suy tư.

Mọi người cũng không có lên tiếng quấy rầy.

Hiện giờ, thực lực chênh lệch quá lớn.

Qua một lần phục kích, chắc chắn đối phương sẽ tăng cường phòng bị, muốn tiến hành phục kích lần thứ hai cũng không thực tế lắm.

Diệp Thu Bạch cười khổ nói: "Tuy rằng Thiên Khiển cốc dễ thủ khó công nhưng chúng ta cũng rất khó bày bố gì ở đây."

"Vẫn là do không đủ thực lực."

"Nếu lại có thêm mấy người có chiến lực đỉnh thì dễ làm rồi."

Mọi người nghe xong cũng cười khổ gật đầu.

Nhưng đúng lúc này, Diệp Thu Bạch bất chợt nhìn ra bên ngoài.

Có hai hơi thở đang nhanh tới gần!

Diệp Thu Bạch cười nói: "Thật sự tới rất đúng lúc nha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận