Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 776 - Phù triện diệt sát!

. . . . .

Đêm tối mù mịt chỉ vốn chỉ có một vầng trăng tròn treo trên không, tản ra ánh sáng lạnh lẽo chiếu xuống đại địa này.

Nhưng hôm nay có thêm lôi quang không ngừng lập loè dẫn tới cả khu vực này được phủ thêm một màu tím cuồng bạo.

Đương nhiên, vì để những người khác không phát giác được động tĩnh ở nơi đây, dẫn tới tới tai mắt của các thế lực lớn cùng với những người tu đạo thích xem náo nhiệt.

Mục Phù Sinh còn đặc biệt bố trí hạ vô số phù triện ngăn cách hơi thở cùng động tĩnh quanh đây. . . . . .

Sau khi bố trí xong hết Mục Phù Sinh cũng không khỏi hài lòng gật gật đầu.

Mèo khen mèo dài đuôi thổi phồng một câu.

Con mẹ nó có phải ta rất thông minh hay không?

Còn có một ít tông chủ các đời từ trong phần mộ bò ra vân vân. . .

Làm việc cần phải suy xét đến hậu quả.

Công pháp cũng không thể thi triển, thủ đoạn cầu cứu cũng không thể phát ra.

Chỉ là để phòng ngừa vạn nhất, vạn nhất đối phương có mấy tồn tại loại này thì chẳng phải hắn liền bại lộ?

Bọn họ kinh sợ phát hiện.

Hoặc có thể nói là tránh gặp phiền toái. . . . . .

Điểm này đối với bốn người Uyển Hiển Chi mà nói chính là tai họa ngập đầu.

Còn muốn suy xét hậu quả tiếp theo do hậu quả mang đến.

Những xiềng xích lôi đình này không chỉ có hạn chế hành động của bọn họ mà lôi đình chi lực xâm nhập vào bên trong cơ thể còn có thể trấn áp linh khí trong cơ thể bọn họ vận chuyển!

Dù bọn họ có phát ra tín hiệu cầu cứu của Hợp Hoan Tông bên cũng không cách nào truyền đi.

Đương nhiên là Hợp Hoan Tông có hay không Mục Phù Sinh cũng không biết rõ.

Tính cẩn thận quá mức của Mục Phù Sinh càng ngày càng nghiêm trọng, càng ngày càng tiếp cận trình độ của Lục Trường Sinh. . . . . .

Bởi vì Mục Phù Sinh không muốn giết mấy tên trưởng lão này xong lại có thêm một tên đại trưởng lão, tông chủ, thái thượng trưởng lão nào đó tới cửa.

Giờ phút này.

Chỉ có giảm thiểu hết tất cả khả năng phát sinh tới mức tối thiểu mới đảm bảo sự an toàn của bản thân.

Ở mức độ nào đó.

"Tiền bối, Hợp Hoan Tông chúng ta đã không muốn lại gây sự với những người đó rồi!"

Chắc chắn chính là mấy người trẻ tuổi kia.

Có chỉ là phù triện bắt đầu bạo động!

Trêu chọc người không nên trêu chọc sao?

Khi quanh hai phù triện bắt đầu có lôi quang lưu động.

Bốn người Uyển Hiển Chi đã nghe được âm thanh đáp lại, sắc mặt không khỏi biến đổi.

Thay thế chính là ánh sáng từ lôi đình màu tím đang không ngừng bạo động!

Ánh trăng đã hoàn toàn biến mất.

Trăng tròn đột nhiên bị mây đen bao phủ.

Không cần phải hỏi cũng biết!

Cảm nhận được hơi thở toát ra từ hai tấm phù triện trên không trung, tim bốn tên cường giả Địa Tiên cảnh đỉnh đều đập nhanh hơn!

Tuy rằng trên không trung có ít phù triện nhất, chỉ có hai tấm thôi.

Nhưng mà hai phù triện này lại mang đến cho bọn họ cảm giác nguy hiểm mà những phù triện khác không làm được.

Nghe tiếng nói có vẻ già nua tang thương, Uyển Hiển Chi kinh sợ nói:

Nhưng mà lời Uyển Hiển Chi nói giống như đá chìm đáy biển, không còn bất kỳ âm thanh nào đáp lại.

"Cho nên còn xin tiền bối giơ cao đánh khẽ, tha cho chúng ta một mạng!"

"Thậm chí còn vì chuyện này mà đưa ra bồi thường, khiến bọn họ hài lòng!"

Bên trong mây đen, lôi đình bắt đầu sôi nổi lấp lóe.

Tuy rằng không có cuồng bạo giống như lôi đình phóng ra từ phù triện trước đó vây công bọn họ.

Nhưng mà lôi đình màu tím nội liễm bên trong mây đen lại làm cho bọn họ cảm thấy càng sợ hãi hơn!

Cảm giác sợ hãi thế này không thể do một phù triện Địa Tiên cảnh mang đến.

Đây là phù triện cấp bậc gì?

Đáp án rất rõ ràng!

Là phù triện Thiên Tiên!

Uyển Hiển Chi kinh hoảng quát to:

"Phù triện Thiên Tiên cấp?

Chỉ thấy trước ánh mắt tuyệt vọng của bốn người Uyển Hiển Chi, lôi long trực tiếp nuốt trọn hết tất cả!

Rống!

Một con lôi long như hóa thành thực chất mang theo hơi thở hủy diệt chui ra từ trong lôi quang.

Cuồng phong gào thét!

Theo kia lôi quang không ngừng lóng lánh, một loạt tiếng sấm vang lên!

Lôi đình chi lực không ngừng xé rách không gian chung quanh tạo ra từng cái khe.

Uyển Hiển Chi nói tiếp:

"Tiền bối, Hợp Hoan Tông cùng Phù Tháp không có bất kỳ thù hận, vãn bối thật sự không nghĩ tới những người đó là đệ tử Phù Tháp!"

Hiển nhiên Uyển Hiển Chi coi Mục Phù Sinh là tháp chủ Phù Tháp, đồng thời cũng nghĩ mấy người Hồng Anh là đệ tử của tháp chủ Phù Tháp tháp. . . . . .

Mục Phù Sinh cũng không có phản bác, chỉ có thể âm thầm nói xin lỗi tháp chủ.

Lão nhân, thay ta cõng nồi một lần nha, sau này nhất định sẽ bồi thường cho ngươi. . . . . .

Ngay thời điểm Uyển Hiển Chi lại muốn nói gì nữa thì đột nhiên có lôi đình điên cuồng tuôn ra từ mây đen.

Hai phù triện Thiên Tiên cấp bị kích phát không ngừng thả lôi đình ra.

Trong mây đen phía trên đỉnh đầu bốn người Uyển Hiển Chi có lôi quang ngưng tụ!

Trong lúc nhất thời, không gian chung quanh bắt đầu nứt toạc!

Không có nghe được câu trả lời.

Rõ ràng có thể khắc dấu phù triện Thiên Tiên thế mà lại chạy đến một tông môn dưới trướng Thánh Phù tông làm một người trông cửa?

Ở trong chỗ tối, Mục Phù Sinh nhớ tới lão nhân cho hắn Dưỡng Hồn Thuật, lão nhân này rất biết giả heo ăn thịt hổ.

Tháp chủ Phù Tháp sao?

"Mới vừa rồi tiền bối nói mình không phải người Thánh Phù tông, chẳng lẽ ngươi là tháp chủ Phù Tháp?"

Loại phù triện này toàn bộ giới vực trung vĩ độ cũng chỉ có tháp chủ Phù Tháp cùng với ba vị thái thượng trưởng lão của Thánh Phù tông tông có thể khắc dấu, ngươi rốt cuộc là người phương nào!"

Ầm!

Lúc này theo lôi long rớt xuống, lôi đình chi lực cuồng bạo đủ để xé rách không gian cũng tuôn xuống.

Lực lượng cuồng bạo đến mức những phù triện che giấu hơi thở được bố trí trước đó không thể nào thừa nhận nổi.

Trong lúc nhất thời đều rách nát hết!

Phù triện che giấu rách nát, lôi quang loá mắt mang theo hơi thở hủy diệt trong khoảnh khắc chiếu sáng hơn phân nửa Thương Khung vực!

Gần như tất cả các thế lực ở Thương Khung vực đều hoảng hốt hướng mắt nhìn về phía đầu nguồn.

Thậm chí có nhãn tuyến của các thế lực lớn dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới địa phương lôi quang xuất hiện.

Lúc này, Hồng Anh, Ninh Trần Tâm, Thạch Sinh cùng với Mộc Uyển Nhi tự nhiên cũng đã nhận ra một màn này.

Ninh Trần Tâm khẽ nhíu mày nói:

"Hướng đó. . . . . . Hình như là hướng mà bốn tên trưởng lão Chấp Pháp kia chạy trốn đi?"

Hồng Anh khẽ gật đầu, quyết đoán nói:

"Đi thôi, mau đi nhìn xem có chuyện gì."

Ninh Trần Tâm, Thạch Sinh cùng với Mộc Uyển Nhi đều gật gật đầu.

Bốn người nhanh chóng di chuyển theo hướng lôi quang xuất hiện.

Khi mà bọn họ đuổi tới nơi.

Tuy rằng lôi đình chi lực vẫn còn tàn lưu trong khe không gian cùng với không trung.

Nhưng mây đen đã tiêu tán, ánh trăng lại chiếu xuống đại địa lần nữa.

Phù triện cũng đã sớm biến mất không còn tung tích.

Có thể nói ngoại trừ lôi đình chi lực tàn lưu cùng với chút phù triện chi lực.

Chẳng phát hiện thứ gì khác nữa.

"Đây là. . . . . . Lôi đình chi lực do Phù triện Thiên Tiên cấp phát ra?"

Có người kinh ngạc nói:

"Phù triện Thiên Tiên cấp, chẳng lẽ là mấy vị kia của Thánh Phù tông ra tay?"

"Không đúng, mấy vị ở Thánh Phù tông cũng không am hiểu phù triện thuộc tính lôi."

"Vậy là ai nha?"

"Vì sao lại bày ra phù triện ở nơi đây?"

Không người nào biết được.

Chỉ có Hồng Anh, Ninh Trần Tâm, Thạch Sinh cùng với Mộc Uyển Nhi đột nhiên mỉm cười.

Bởi vì bọn họ nhận được truyền âm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận