Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 589 - Trở về Trường Sinh giới

. . . . . . . . . .

Tiên Cung chính là thế lực mạnh nhất Tiên giới!

Không thế lực nào sánh bằng.

Tiên Cung thống lĩnh vạn tiên!

Chuyện lớn lớn bé bé gì ở Tiên giới đều do Tiên Cung chưởng quản.

Giờ phút này.

Tiên Nhữ Thịnh mang theo Lục Trường Sinh đi tới Tiên Cung.

Tiên Hóa Huyền về tới Tiên Cung liền tự động lại trong phủ tu luyện.

Phải biết rằng Ám Vực cũng có thể đủ xem như nửa thế lực cấp Thiên Chủ.

E là có liên hệ gì đó với nhau.

Hơn nữa bên trong đó có mấy hơi thở vô cùng mạnh mẽ.

Có chút tương tự với hơi thở ở Phàm Nhân thôn cùng với trận pháp thôi diễn ở Ám Vực.

Chính là một quần thể cung điện!

Lục Trường Sinh không cảm thấy bất ngờ khi Tiên Cung biết hắn là người đánh vỡ thông đạo.

Lục Trường Sinh quan sát chung quanh.

Tiên Nhữ Thịnh cười giải thích nói:

Quanh Tiên Cung có tiên khí mờ mịt, mức độ nồng đậm cao hơn bất kỳ địa phương nào ở Tiên giới.

Tiên Cung ở trên không Tiên giới.

Nhưng có hơi thở khiến Lục Trường Sinh cảm giác có chút quen thuộc. . . . . .

Thế lực trải rộng Tiên giới, biết chuyện này cũng hoàn toàn không có gì đáng ngạc nhiên.

Có thể nói những hơi thở này phát ra một kích liền có thể hủy diệt Ám Vực!

"Trong Phàm Nhân giới có thể xuất hiện nhân vật như Lục tiên hữu xem ra là vì đúng thời cơ."

"Trên người Lục tiên hữu cũng không có tiên khí, vậy người trước đó đánh vỡ thông đạo Lục giới chính là ngươi đi?"

Nếu Tiên Cung đứng đầu toàn bộ Tiên giới.

Tiên Đế cung.

Tiên Nhữ Thịnh cười nói:

Chung quanh cũng không có trận pháp phòng ngự, cũng không có người bảo hộ.

"Ta chỉ là một người thường quen thanh tĩnh mà thôi."

"Lục Trường Sinh, không biết Tiên giới của chúng ta như thế nào?"

Lục Trường Sinh cười cười:

"Mạnh hơn chỗ chúng ta."

Lục Trường Sinh vẫn tươi cười trả lời:

Đây là đang trang bức sao?

"Ha ha ha."

Chỉ cần là Tiên Đế cung thì không kẻ nào dám tùy tiện tới càn quấy.

Tiên Nhữ Thịnh mang theo Lục Trường Sinh tiến vào bên trong liền gặp một nam tử trông khá trẻ tuổi đang ngồi trên một bảo tọa lớn.

Thấy Lục Trường Sinh đến, hắn đứng dậy đón chào:

"Lục tiên hữu không cần khiêm tốn, ngay cả ta đều nhìn không thấu ngươi, thực lực tự nhiên không thể nghi ngờ, còn chuyện sau đó đợi tới Tiên Đế cung rồi bàn lại đi."

Tiên Đế cung ở ngay trung tâm Tiên Cung.

Tiên Đế là chí cường giả Tiên giới!

Tên như ý nghĩa, chính là nơi chủ nhân Tiên Cung, Tiên Đế cư ngụ.

Tiên Đế cười lắc lắc đầu.

"Đây chỉ là hiện tại, nhớ năm đó thực lực của Phàm Nhân giới còn mạnh hơn Tiên giới vài phần, chỉ ở sau Thần giới!"

Lục Trường Sinh thầm nghĩ trong lòng, a, liên quan gì đến ta.

"Nói vậy ngươi cũng biết ít mật tân về Lục giới đi, lần này mời ngươi tới đây chính là muốn thương lượng chuyện này."

Tiên Đế nháy mắt thu hồi nụ cười, nghiêm túc nói:

"Tứ giới Tà Ma nhị giới ở Tà Ma vực liền biết tương lai sẽ có thời điểm phong ấn bị phá."

"Cho nên sau đó liền mời nhiều Thiên mệnh sư tới, dùng sinh mệnh để trả giá đưa ra lời tiên đoán."

"Bọn họ cũng không có nói người này là ai, chỉ nói người nhận được Tinh thần tinh phách chính là nhân vật có thể ảnh hưởng đến kiếp nạn Lục giới lần hai."

Lục Trường Sinh cười nói: "Ta không có bản lĩnh này."

Lục Trường Sinh cười từ chối.

"Muốn lưu lại Tiên Cung tu luyện không? Ở Tiên Cung tu luyện thì cảnh giới của ngươi có thể nhanh chóng tăng lên."

"Không biết sau này ngươi có kế hoạch gì không?"

"Đã như vậy thì ta đây cũng an tâm rồi."

May mà có chút đảm đương.

Hắn cũng lo lắng lỡ như người nhận được Tinh thần tinh phách có tâm thuật bất chính, nhân phẩm không xong.

Nhưng sự tình đã xảy ra, cũng chỉ có thể giải quyết thôi.

Sau khi trở về Lục Trường Sinh quyết định bắt đầu tu luyện!

Không thể nằm yên như trước nữa!

Cho nên mỗi ngày liền dành ra một canh giờ để tu luyện. . . . . .

Sau đó đốc thúc đám tiểu tử thúi Diệp Thu Bạch điên cuồng tu luyện.

Nếu không đến lúc đó mà có chuyện không may vậy thì thật sự xong đời. . . . . .

Lục giới cũng không còn, Phàm Nhân giới cũng mất.

Còn mò cá thế nào nữa!

Nghe thế Lục Trường Sinh đáp, Tiên Đế mới nhẹ nhàng thở ra.

Nói không hối hận là giả.

"Nếu tương quan với ta, đến lúc đó ta sẽ ra tay, dù sao ta chỉ muốn yên tĩnh sinh hoạt."

Lục Trường Sinh bất đắc dĩ, gật gật đầu nói:

"Chuyện này liên quan đến Tứ giới, cho nên nếu ngươi cần gì có thể tới Tiên Cung bất kỳ lúc nào."

Tiên Đế nghiêm nghị nói:

"Tiên đoán như thế, chúng ta tự nhiên tin tưởng."

"Ta còn không quen ở chỗ này."

"Hiểu rồi."

Tiên Đế gật gật đầu:

"Vậy Tiên trưởng lão, ngươi tiễn hắn đi."

"Không cần, ta tự đi được rồi."

Sau khi rời Tiên Cung, Lục Trường Sinh dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi Tiên giới.

Thông qua thông đạo Tiên giới về lại giới vực vĩ độ thấp, về lại Trường Sinh giới.

Nhìn thấy Lục Trường Sinh trở về.

Liễu Tự Như cười nói:

"Như thế nào? Qua thông đạo kia có gì?"

Lục Trường Sinh ngậm miệng không nói chuyện.

Không thể để cho quá nhiều người biết, dù cho Liễu Tự Như là người một nhà.

Một khi để lộ tin tức, bị kẻ nào có tâm tư biết được.

Có khả năng sẽ nghĩ mọi cách tiến về Tiên giới!

Tiên giới là một thế giới chưa biết.

Có vài thế lực tham lam không sợ chết sẽ muốn đi đoạt lấy tài nguyên!

Thời điểm không vào sẽ tới tìm hắn. . . . . .

Đến lúc đó không phải không được thanh tĩnh sao?

Liễu Tự Như thấy thế, cũng không hỏi nhiều.

Lục Trường Sinh đi tới cạnh cây liễu, truyền âm hỏi:

"Tiểu Liễu, hẳn là ngươi biết chuyện Lục giới đi."

Tuy rằng cây liễu vẫn luôn không hài lòng với cách xưng hô này nhưng mà nghe nhiều thành quen.

"Biết, xem ra bọn họ tuyển chọn ngươi?"

Lục Trường Sinh bất đắc dĩ gật đầu.

"Sao trước đó ngươi không nói chứ?"

Cây liễu trả lời:

"Tinh thần tinh phách ở nơi nào ta cũng không có chú ý, cũng không biết sẽ xuất hiện ở Tiên giới."

"Nhưng nếu tuyển chọn ngươi, vậy đoạn nhân quả này không tránh nổi."

Lục Trường Sinh cười khổ nói:

"Ta biết."

Nói xong liền tìm tới Thạch Sinh lấy Tinh thần tinh phách ra.

Nháy mắt toàn bộ Trường Sinh giới tràn ngập tinh thần chi lực!

Bầu trời vốn có mặt trời chói chang treo cao bỗng chuyển sang đêm tối.

Sao trời xuất hiện, ánh sáng tím nở rộ.

Ánh sáng từ Tinh thần tinh phách ánh sáng tím chiếu rọi toàn bộ Trường Sinh giới!

Liễu Tự Như thấy mà kinh ngạc, không hổ là thần vật từ thuở thiên địa sơ khai.

Chỉ vừa lấy ra đã ảnh hưởng tới một giới rồi.

Thạch Sinh cũng sửng sốt, hỏi:

"Sư tôn, đây là cái gì?"

Lục Trường Sinh trợn trắng mắt, tức giận nói:

"Ngươi đừng hỏi, nhanh hấp thu, vì đồ chơi này mà ta đã tiếp một nhiệm vụ ẩn lớn như vậy."

Thạch Sinh nghe mà cảm động.

Hắn biết sư tôn ghét nhất là liên lụy nhân quả.

Cho nên khi đối mặt với nhiều chuyện, có thể không làm sẽ không làm!

Có thể để sư tôn nói như thế chứng minh chuyện rất lớn.

"Yên tâm đi sư tôn, ta sẽ chăm chỉ tu luyện, nhân quả ta giúp ngài tiếp nhận!"

Lục Trường Sinh nghe vậy bĩu môi:

"Nói nhảm nhiều quá vậy? Ngươi tu luyện đến cấp độ kia rồi nói, mau lăn đi tu luyện!"

Thạch Sinh gật đầu, thu Tinh thần tinh phách vào trong đan điền của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận