Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 656 - Tuyệt Hồn thành mở ra

. . . . . . . . . . . . .

Tuyệt Hồn thành không còn hạn chế về số lượng.

Chuyện này tác động đến tâm tình của vô số thế lực cùng với tán tu.

Một ít thế lực tuy rằng nội tình không đủ nhưng vẫn phái ra đệ tử có cảnh giới phù hợp với yêu cầu, thậm chí còn phái trưởng lão đến Tuyệt Hồn thành trước nữa.

Tuy rằng mức độ nguy hiểm cao, bên trong Tuyệt Hồn thành từng bước đều có thể dẫn tới tử vong.

Nhưng nếu như đạt được cơ duyên hay truyền thừa thì sẽ một bước lên trời, thực lực tăng tiến.

Thậm chí còn có cơ hội mở rộng, kéo dài con đường tu đạo của bản thân.

Dụ hoặc lớn thế này, dù cho có nguy cơ tử vong cũng có làm sao đâu?

Đương nhiên vị trí cũng có trước sau.

Còn khả năng đạt được mấy manh mối quan trọng.

Vô số thế lực đã đi xuất hiện, tập kết.

Dù sao thì tiến vào trước nhất có thể chiếm được tiên cơ.

Thời điểm Tuyệt Hồn thành mở ra chính là ngày hôm nay.

"Người thật sự nhiều nha."

Vẫn có vô số người vì cơ duyên mà đỏ mắt.

Giống như ba thế lực xếp đầu Vạn vực thi đấu lần này, hay là Hiên Viên Hoàng tông, Tứ Tượng Môn, Tô gia đều đứng ở phía trước nhất.

Ở một không gian nào đó nơi cực tây giới vực.

Cho nên lần này sẽ có vô số tu sĩ điên cuồng tiến vào bên trong Tuyệt Hồn thành.

Ở phía trước nhất chính là mấy thế lực đứng đầu giới vực trung vĩ độ, tự nhiên bao gồm những thế lực lánh đời cùng với tán tu thiên kiêu.

Mục Phù Sinh cũng bất đắc dĩ cười khổ:

Người người xôn xao, phóng mắt nhìn là một mảnh đen nghìn nghịt.

"Sớm biết như vậy đã không cố sức tranh đua ở Vạn vực thi đấu, phần thưởng chung cuộc không cò có ý nghĩa gì nữa.

Thiên Kiếm Phong, Thánh Phù tông cùng với Tiên Viên thôn tự nhiên tụ thành một đoàn.

Diệp Thu Bạch nhìn chung quanh.

Tích cách cẩn thận của Mục Phù Sinh từ khi bái nhập vào môn hạ sư tôn môn về sau, càng ngày càng thêm nghiêm trọng.

"Ta nói này đại sư huynh, Tiểu Hắc sư huynh, chúng ta đều là đồng môn nha! Ngươi cũng không thể hại ta, để người ngoài nghe chứ!"

Tin tức về Diệp Thu Bạch đã truyền khắp toàn bộ giới vực trung vĩ độ.

"Hẳn là tiểu tử ngươi vẫn còn tuyệt chiêu chưa dùng đi?"

Kinh hỉ chính là hiển nhiên thực lực của đối phương đã vượt xa hắn, chuyện này đối với Chiến Thiên Hành mà là một động lực to lớn.

Tiểu Hắc cùng Diệp Thu Bạch đều quay đầu nhìn về phía Mục Phù Sinh.

Giờ phút này có một luồng sát khí cuồn cuộn giống như hóa thành biển máu thổi quét đến!

"Trùng hợp thôi."

Diệp Thu Bạch cười cười:

Sắc mặt Mục Phù Sinh thay đổi, ngón tay đặt ở miệng trước, làm động tác im lặng, gấp rút nói:

Chiến Thiên Hành tự nhiên cũng nghe thấy đôi chút.

Sau khi hắn nghe được tin tức này cảm thấy kinh ngạc rồi lại kinh hỉ.

Kinh ngạc chính là Diệp Thu Bạch thế mà dùng thực lực Biến Huyết cảnh đánh bại cường giả Trọc Tiên cảnh trung kỳ.

Diệp Thu Bạch cùng Tiểu Hắc đều có chút bất đắc dĩ.

Người tới đúng là Chiến Thiên Hành.

"Diệp huynh, mới hơn mười ngày ngắn ngủi mà ngươi lại mạnh lên rồi."

Lúc này, một nam tử cầm đao đi tới, cười nói với Diệp Thu Bạch:

Màu máu như muốn nhuộm thẫm không gian nơi đây.

Tất cả các thế lực đều ngẩng đầu nhìn.

Có người bình đạm, có người hoảng sợ, cũng có người cảm thấy ngưng trọng.

Tất cả mọi người biết Vô Gian Luyện Ngục tới rồi.

Chỉ thấy Phan Tà cười cười quét mắt nhìn đám người bên dưới, ánh mắt tràn ngậo sự tham lam.

Khi ánh mắt dừng trên người Mục Phù Sinh trong nhóm người Thánh Phù tông còn liếm liếm môi nữa.

Mục Phù Sinh cũng cảm nhận được ánh mắt, ngẩng đầu đối mặt.

"Tuy rằng ta bại bởi ngươi bên trong Vạn vực thi đấu, nhưng mà tới Tuyệt Hồn thành rồi thì lại không giống."

Phan Tà cười lạnh nói:

"Còn ngươi, ngươi không xứng kế thừa Cửu U Hoàng Tuyền."

"Tuyệt Hồn thành mới là sàn đấu thật sự, đến lúc đó ngươi sẽ kiến thức được thực lực của Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện."

Tiểu Hắc cũng bình đạm cùng đối diện.

Ánh mắt Khâu Căn Ngân dừng trên người Tiểu Hắc.

Chỉ là ba người phía sau hắn không phải là ba người phía trước tham gia Vạn vực thi đấu.

Lấy Khâu Căn Ngân cầm đầu ba người khoác áo đen, thân thể gầy ốm, sắc mặt tái nhợt, giống như toàn thân đều tràn ngập tử khí.

Nếu thứ gì đã trở thành sự uy hiếp, cần phải mau chóng diệt trừ nó.

Nếu không diệt trừ được, vậy có thể chạy được bao xa thì cứ chạy.

Tất nhiên chạy trốn là chuyện không có khả năng rồi.

Mục Phù Sinh âm thầm nghĩ.

Nếu không tìm một chỗ ám sát đám người Vô Gian Luyện Ngục này trước có ổn không?

Mười năm ngày qua, Mục Phù Sinh không chỉ có tập trung tu luyện Dưỡng Hồn Thuật.

Hắn còn khắc dấu một ít phù triện. . . . . . Để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Bên kia.

Người Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện cũng tới nơi.

Mục Phù Sinh đột nhiên nhớ tới cách làm của Lục Trường Sinh.

Có thể tưởng tượng được Vô Gian Luyện Ngục là thế lực tà tu, tự nhiên có đủ loại thủ đoạn.

Nhưng mà tới Tuyệt Hồn thành rồi thì không còn nhiều hạn chế như vậy.

Trên luận đạo đài không thể sử dụng ngoại vật.

Mục Phù Sinh ngẩng đầu.

"Sau khi tiến vào đừng để cho thần hồn bị hao tổn."

Đối mặt với lời khiêu khích nhưng Tiểu Hắc lại chẳng hề đáp.

Thời điểm đối mặt với mấy người Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện, sự khinh miệt bất giác lộ ra.

Đối với hắn mà nói, Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện còn không đáng để hắn coi trọng.

"Xem ra, các sư đệ của ngươi bị nhằm vào rồi."

Lúc này, Tô Mộ U cùng Lâm Trí Nam đều đi tới bên cạnh Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch buông tay, nói:

"Đến lúc đó cùng nhau giải quyết là được rồi."

Lâm Trí Nam nhắc nhở nói:

"Ngươi vẫn nên cẩn thận một chút đi, hiện giờ không người nào biết nội tình của Vô Gian Luyện Ngục, bọn họ càn rỡ như thế chắc chắn có chỗ dựa, nói như thế nào thì trước kia cũng là một thế lực có thể quấy đảo toàn bộ giới vực trung vĩ độ."

"Còn Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện kia thì ngay cả cung chủ cũng không biết."

Cung chủ tự nhiên chính là cung chủ Linh Tiên Cung rồi.

Thế lực mà ngay cả tồn tại như cung chủ Linh Tiên Cung cũng không biết, đúng là quá mức thần bí.

Diệp Thu Bạch gật gật đầu: "Đa tạ Lâm huynh nhắc nhở."

Tô Mộ U cũng thể hiện thiện ý của mình.

"Nếu như có chuyện gì đó, chúng ta có thể giúp giúp ngươi."

Vì thế nên ánh mắt Lâm Trí Nam nhìn về phía Diệp Thu Bạch lại có thêm chút u oán.

Tô Mộ U tiếp tục nói:

"Gia gia ta rất coi trọng ngươi, tuy rằng ngươi không cách nào gia nhập Tô gia nhưng cũng có thể trở thành minh hữu."

Tô Mộ U cũng không có giấu giếm ý đồ của chính mình.

Đây cũng không phải hành vi ngốc mà là cực kỳ thông minh.

Trên đời này cũng không tồn tại người không thể hiểu được thiện ý.

Nếu người không có giao tình quá lớn biểu lộ thiện ý với ngươi, tất nhiên là có ý đồ rồi.

Diệp Thu Bạch cũng hiểu rõ nàng có ý đồ.

Cho nên Tô Mộ U mới nói đơn giản rõ ràng là Tô gia chúng ta coi trọng tiềm lực của ngươi.

Cách làm có thể biến một hành vi có mục đích chuyển hóa thành một hành vi khiến cho đối phương có chút hảo cảm.

Không thể không nói, đại tiểu thư Tô gia Tô Mộ U vẫn có chút thủ đoạn.

Diệp Thu Bạch cười đáp lại:

"Có lẽ đến lúc đó thật sự sẽ cần các ngươi trợ giúp, thay ta cảm ơn Tô tiền bối."

Thấy Diệp Thu Bạch không có từ chối.

Tô Mộ U cũng gật gật đầu.

Lúc này.

Ở lối vào Tuyệt Hồn thành có từng gợn sóng hiện lên, trung tâm gợn sóng là từng sợi thần hồn, sau đó hóa thành hồn hải trùng kích khiến lối vào có thêm từng cái khe.

Không chỉ có như thế, từng tia lực lượng phong ấn cũng hỗn loạn trong đó.

Hiển nhiên là phòng ngừa người có cảnh giới quá cao hoặc là quá thấp tiến vào trong đó.

Các thế lực đều đình chỉ đàm luận, nhìn chằm chằm lối vào.

Khi không gian hoàn toàn rách nát chính là thời điểm Tuyệt Hồn thành mở ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận