Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 211 - Thảo Đường tập kết

Thành chủ Bắc Nguyên thành tỏ thái độ khiến tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu.

Nhưng cũng có chút khó hiểu vậy thôi.

Bắc Nguyên thành tọa lạc bên ngoài cực bắc băng nguyên, chung quanh không có bất kỳ một thế lực nào khác.

Cũng sẽ không có xung đột lợi ích gì.

Bắc Phong vừa ra tới liền phân rõ ranh giới với Vân Hoàng đế quốc.

Hiển nhiên có gì đó không thích hợp.

Hình như Bắc Phong nhận ra sự khó hiểu của mọi người, hắn cười nói: "Bắc Nguyên thành là phòng tuyến thứ nhất của Bắc Vực, vẫn luôn ngăn cản ma thú lén đi ra từ cực bắc băng nguyên."

"Cho nên cũng không muốn náo động lớn, không muốn khởi xướng chinh chiến, chỉ muốn hoà bình phát triển."

Bắc Phong ngẩng đầu nhìn về phía người nói, phát hiện là Ngôn viện trưởng, chắp tay nói: "Ngôn viện trưởng, hẳn là ngươi đã rõ ý của ta."

"E là hiện tại có trùng kiến cũng miễn cưỡng làm một thế lực nhất lưu đi?"

"A? Sao Bắc Phong thành chủ lại nói ra lời này?"

"Vậy thì có vốn luyến gì để trùng kiến Vân Hoàng đế quốc đây?"

Không tin mấy này ma quỷ này của Bắc Phong.

Điều Bắc Phong nói cũng là nguyên nhân mà mọi người không coi trọng Vân Hoàng đế quốc!

Còn chuyện Vân Hoàng đế quốc trùng kiến, mục đích tự nhiên là khởi động lại kế hoạch chinh chiến thiên lộ, chuyện này không phù hợp với lý niệm của Bắc Nguyên thành chúng ta."

"Muốn thống lĩnh đại lục, kém rất xa."

Bắc Phong tiếp tục nói: "Huống hồ hiện giờ Vân Hoàng đế quốc trùng kiến, cũng sẽ không được coi trọng."

Có người gật đầu, cũng có người nhíu mày.

"Hiện giờ Vân Hoàng nữ đế chuyển thế trọng sinh nhưng dựa theo tình báo thực lực chưa đến Hư Thần cảnh nữa."

Hồng Anh cười khẽ một tiếng, lạnh nhạt nói: "Tuy thực lực chưa hoàn toàn khôi phục nhưng cũng đủ rồi."

Ngôn viện trưởng cười hỏi.

Giọng điệu lạnh nhạt nhưng lại tràn ngập tự tin!

Thực lực!

Lâm Hòa Phong ngồi bên cạnh nhìn Hồng Anh, cười nói: "Nữ đế các hạ, đúng như lời bọn họ sao?"

Thời gian nhanh chóng trôi đi.

Lúc này, Bắc Phong cười nói: "Các vị, không thảo luận việc này nữa, hôm nay cứ vui sướng ăn uống, giao lưu võ đạo, ngày mai xuất phát tiến vào cực bắc băng nguyên!"

Dù sao tu vi dưới Càn Nguyên cảnh ngay cả năng lực sinh tồn trong cực bắc băng nguyên cũng không có.

Lời này chính là một liều thuốc an thần cho hắn.

Lâm Hòa Phong nghe Ngôn viện trưởng nói cũng cảm nhận được từng hơi thở ẩn ẩn hiện hiện hướng về phía bên này.

Lâm Hòa Phong nhìn dáng vẻ của Hồng Anh, nhẹ nhàng gật gật đầu.

Gia chủ là cường giả Càn Nguyên cảnh hậu kỳ.

Một thế lực hàng đầu ở Đông Vực, nhưng nếu xét trên toàn bộ đại lục, chỉ có thể xem như thế lực nhất lưu.

Đông Vực, Thạch gia.

Một đời nữ đế cũng sẽ không nói ra lời cuồng ngạo mà không có cơ sở.

Sáu thế lực hàng đầu Trung Vực, ngoại trừ Đan Tông không tới thì năm thế lực còn lại đều do cường giả Hư Thần cảnh dẫn đội.

Muốn tiến vào chỗ sâu trong cực bắc băng nguyên, không có cường giả Hư Thần cảnh là không thể được.

Ngôn viện trưởng nhìn quanh một vòng, cười nói: "Xem ra, rốt cuộc những lão quái vật đó cũng đi ra."

Mọi người gật gật đầu, bắt đầu trao đổi chuyện ngày mai tiến vào cực bắc băng nguyên. . .

Người có tu vi dưới Càn Nguyên cảnh đều không có tư cách tham dự.

Lần hành động này.

Ngày hôm sau, bên ngoài rài cực bắc băng nguyên, tất cả các thế lực đã tập kết lại.

Giờ phút này ở phía trước bọn họ có một lão giả già nua cằn cỗi.

Trông lão giả như đã sắp hết thọ mệnh.

Nhưng hơi thở từ trên người lão tản ra lại đại biểu cho hắn là một tên cường giả Hư Thần cảnh!

Cảnh tượng tương tự cũng diễn ra ở các thế lực khác.

Có năm cái thế lực có cường giả Hư Thần cảnh đứng ra!

Lần này có thần vật xuất thế.

Làm những lão quái vật không hỏi thế sự đều xuất thế.

Dù sao cảnh giới của bọn họ đã tới cực hạn, chỉ có cơ duyên kinh thiên mới có khả năng giúp bọn họ đột phá đến cảnh giới cao hơn!

Thần vật xuất thế chính là một cơ hội.

Bởi vì số lần Tiểu Hắc ra tay không nhiều.

Còn nam tử có làn da hơi đen kia thì không ai biết rồi.

Thực lực của Ninh Trần Tâm cũng không tầm thường hơn chút nào.

Hiện giờ đã bước vào Càn Nguyên cảnh, e là thực lực thật sự lại tăng cường không ít...

Lúc Thủy Dật cảnh đã có thể chống lại cường giả Hư Thần cảnh!

Trong đó, Diệp Thu Bạch được nhiều người nhận biết nhất.

Các thế lực thấy thế bắt đầu sôi nổi kết minh với nhau.

Đúng lúc này.

Từ xa xa có ba bóng dáng cùng nhau đi tới.

Ngôn viện trưởng nhìn thấy ba bóng dáng này, không khỏi cười nói: "Xem ra, lần này khả năng lấy được thần vật sẽ lớn hơn nữa."

Lâm Hòa Phong cũng nhìn đỏ mắt, nói: "Xem ra tình cảm giữa nữ đế các hạ cùng với sư huynh rất tốt."

Hồng Anh nghe xong cũng không nói gì, chỉ cười khẽ.

Người tới đúng là Diệp Thu Bạch, Ninh Trần Tâm cùng với Tiểu Hắc!

Tất nhiên tất cả mọi người ở đây cũng thấy được dáng vẻ của ba người.

Sắc mặt nhanh chóng biến đổi!

Tàng Đạo thư viện thì đứng cùng một chỗ Ẩn Kiếm Tông.

Ba cường giả Hư Thần, mỗi thế lực vốn đã cường đại, hiện giờ kết minh càng khiến mọi người cảm thấy áp lực lớn hơn.

Mọi người nhìn thấy đội hình này đều không khỏi hít hà một hơi.

Hiển nhiên, ba thế lực này đã kết minh.

Giờ phút này hắn đang đứng cùng gia chủ Mộ Dung gia và lão giả Phật môn kia!

Tuy thành chủ Bắc Nguyên thành chỉ là cường giả nửa bước Hư Thần nhưng phụ thân hắn, cũng chính là thành chủ Bắc Nguyên thành đời trước lại là cường giả Hư Thần cảnh sơ kỳ.

Một lần duy nhất cũng chính là lúc ở Thiên Nguyên vương triều.

Nhưng lần đó cũng không được bao nhiêu người biết.

Diệp Thu Bạch đi đến bên cạnh Hồng Anh, cười nói: "Có chuyện thế này ma 2không cho chúng ta biết một tiếng, sư muội quá khách khí đi nha."

Nghe vậy, Hồng Anh khẽ cười nói: "Dù sao cũng là chuyện của Vân Hoàng đế quốc."

"Nhưng ngươi cũng là một phần tử của Thảo Đường."

"Nếu là một phần tử của Thảo Đường thì chuyện của ngươi tự nhiên cũng liên quan đến chúng ta."

"Được." Hồng Anh gật đầu, trong lòng ấm áp, nói: "Về sau ta sẽ không làm thế này nữa."

Ngôn viện trưởng và Lâm Hòa Phong liếc nhìn nhau.

Không khỏi cảm khái.

Người trong Thảo Đường không chỉ có thiên phú siêu tuyệt, lực kêu gọi cũng khủng bố.

Thật sự là khiến người ta không thể không hâm mộ.

Có mấy người Diệp Thu Bạch, Thảo Đường có thể không phát triển, không có danh vọng sao?

Trong lúc nhất thời, bọn họ đều có chút hâm mộ Lục Trường Sinh.

Sâu trong cực bắc băng nguyên cũng không có kết giới, cũng không có bí cảnh gì.

Cho nên các thế lực đều bắt đầu hành động rồi.

Bắc Phong nhìn về phía mấy người Thảo Đường, sau đó cũng xuất phát hướng vào cực bắc băng nguyên.

Lâm Hòa Phong thấy thế lên tiếng: "Được rồi, không nên chậm trễ nữa, chúng ta cũng xuất phát đi."

Ngôn viện trưởng thở dài: "Chỗ sâu trong cực bắc băng nguyên không có người tiến hành thăm dò, cho nên chúng ta cũng chỉ có thể như người mù trong đêm tối."

Dù sao chỗ sâu trong cực bắc băng nguyên quá mức nguy hiểm.

Cường giả Hư Thần cảnh tiến vào cũng có ngã xuống bất kỳ lúc nào.

Lúc này, Hồng Anh lại nói: "Ta có biết đường vào sâu bên trong băng nguyên, đi theo ta đi."

Mấy người nghe mà vui vẻ.

Đúng vậy, Hồng Anh là nữ đế thượng cổ, tự nhiên biết nhiều hơn bọn hắn.

Nói xong, đoàn người đều xuất phát hướng về cực bắc băng nguyên!

Giờ phút này.

Trong chỗ sâu nhất trong băng nguyên có một cái hang.

Linh khí nơi đây đã ngưng thành thực chất, thậm chí còn có linh khí ở trạng thái chất lỏng!

Ở trung tâm hang động có một vật hình cầu phát ra ánh sáng.

Từ bên trong có tiếng thở dài truyền.

"Thời gian không còn nhiều lắm, cần phải bắt đầu lựa chọn..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận