Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế - Chương 1669: Trung thiên thế giới, Thế Giới Thụ (5/7) (length: 7898)

Khi Huyền Chủ chính miệng nói rằng sinh mệnh lực của mình đang dần dần hồi phục.
Sắc mặt Thương Huyền viện trưởng giật mình, nhưng rất nhanh từ kinh hãi biến thành mừng rỡ.
Chỉ cần Huyền Chủ còn có thể sống sót, như vậy thần giới bên kia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ!
Thế là, Thương Huyền viện trưởng lập tức đi tới trước mặt Lục Trường Sinh, nắm lấy hai tay Lục Trường Sinh kích động nói: "Đa tạ tiền bối! Tiền bối cứu được Huyền Chủ đại nhân, cũng chính là cứu được toàn bộ Hỗn Độn Giới!"
Hứa Dạ Minh nhìn cảnh tượng này, cười khổ nói: "Loại chuyện này quả nhiên là có thể làm được sao... Rốt cuộc có chuyện gì có thể làm khó được sư tôn?"
Diệp Thu Bạch đứng bên cạnh cười, nói: "Bây giờ ngươi tiếp xúc với sư tôn còn ít, đợi một thời gian nữa ngươi sẽ không còn ngạc nhiên."
"Vì sao?"
"Bởi vì sau này sẽ còn có rất nhiều chuyện không thể nào mà sư tôn vẫn có thể làm được."
Lúc này Lục Trường Sinh lại dội một gáo nước lạnh vào Thương Huyền viện trưởng và Huyền Chủ.
"Đừng tưởng rằng hiện tại đã bình yên vô sự, tuy nói là kéo dài tuổi thọ, nhưng chung quy cũng chỉ kéo dài được trăm năm mà thôi, nếu trăm năm sau không thể đột phá cảnh giới, thì cũng sẽ hết tuổi thọ."
Đây là điều mà Lục Trường Sinh mới nhận ra sau khi đã hoàn thành mọi việc.
Mà lại, việc dùng sinh sôi không ngừng chi ý cưỡng ép kéo dài hoạt tính của tế bào, đến khi sinh sôi không ngừng chi ý hao hết, vậy thì không phải là tế bào suy kiệt, tế bào sẽ trực tiếp biến mất...
Đến lúc đó thì không có cách nào nữa.
Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh khẽ thở dài.
Xem ra muốn dựa vào phương pháp này để kéo dài sinh mạng vô hạn cũng rất khó.
Huyền Chủ lại gật đầu cười: "Có thể kéo dài trăm năm đã là rất tốt rồi, dù sao vốn ta cũng là người sắp chết."
Giờ phút này.
Tử khí trên thân thể Huyền Chủ đã không còn chút nào.
Lục Trường Sinh liếc nhìn Huyền Chủ, nói: "Vậy, bây giờ có phải nên nói cho ta biết tin tức mà ta muốn rồi chứ?"
Nghe vậy, Huyền Chủ gật đầu.
"Bất quá, chuyện này chỉ có ngươi mới được biết."
"Hiểu rồi." Lục Trường Sinh gật đầu, tiện tay vung lên, một đạo bình chướng bao quanh hai người triển khai.
Bao Thương Huyền viện trưởng, Diệp Thu Bạch và Hứa Dạ Minh vào trong đó.
Thương Huyền viện trưởng thấy thế cũng không để ý, quay đầu nhìn về phía Hứa Dạ Minh và Diệp Thu Bạch, tâm tình rất tốt nói: "Huyền Chủ và sư tôn của các ngươi chắc hẳn còn muốn thảo luận một lúc, hay là chúng ta về học viện trước?"
Hứa Dạ Minh và Diệp Thu Bạch gật đầu.
Sau khi mọi người rời đi.
Lục Trường Sinh cũng không hủy bỏ bình chướng, đây cũng là thói quen của hắn từ trước đến giờ.
"Được rồi, nói đi."
Huyền Chủ không trực tiếp nói tình hình, mà nhìn Lục Trường Sinh hỏi: "Không biết các hạ hiểu rõ về Nữ Oa đại nhân đến mức nào?"
Lục Trường Sinh suy tư một chút rồi lắc đầu.
Ngoài việc biết chút ít về Nữ Oa qua chuyện thần thoại từ kiếp trước, ở thế giới này hắn không hề biết gì cả.
Cũng không biết Nữ Oa này có mối liên hệ nào với Nữ Oa của kiếp trước không.
Nhưng nếu nói không có quan hệ gì, Lục Trường Sinh tuyệt đối không tin.
Dù sao ngay cả Sơn Hải kinh cũng đã xuất hiện thật.
"Vậy sao?" Thấy thế, Huyền Chủ ngẩng đầu rồng lên, nhìn lên bầu trời, cười nói: "Nữ Oa đại nhân là người ta từng gặp mạnh mẽ nhất, có thể nói, hiện tại lục giới đến giờ vẫn duy trì được cân bằng, nhìn qua có vẻ hòa bình cũng là nhờ nàng."
Lục Trường Sinh có chút kinh ngạc.
Lục giới cân bằng?
"Mặc dù người biết về Nữ Oa đại nhân rất ít, nhưng... đây cũng là ý của Nữ Oa đại nhân, cho dù là ta cũng chỉ biết cực kỳ hạn chế."
Nói đến đây, sắc mặt Huyền Chủ trở nên nghiêm trọng, "Trước đó ta nói, nếu các hạ biết đến danh hào Nữ Oa, vậy có nghĩa là sẽ có liên quan đến chuyện đó."
Lục Trường Sinh nhíu mày: "Chuyện đó?"
"Vậy phải nói đến lục giới..." Huyền Chủ trầm giọng nói: "Rất nhiều người cho rằng lục giới chính là toàn bộ thế giới này, thực tế không phải vậy, toàn bộ lục giới thật ra là một trung thiên thế giới, mà trên trung thiên thế giới còn có đại thiên thế giới rộng lớn hơn, nền văn minh võ đạo càng mạnh mẽ."
"Chỉ là theo Nữ Oa đại nhân nói, trung thiên thế giới của chúng ta hình như có chỗ kỳ lạ, cho nên..."
Chưa đợi Huyền Chủ nói hết.
Lục Trường Sinh đã ngắt lời: "Cho nên có người từ thế giới khác muốn nhòm ngó thế giới này của chúng ta?"
"Hả... Sao ngươi biết? !" Huyền Chủ ngẩn người, kinh ngạc nói: "Không phải nói ngươi không hiểu rõ sự tích của Nữ Oa đại nhân sao?"
Lục Trường Sinh ôm trán.
Chỉ có thể nói rằng chỉ cần là thế giới tu tiên thì chắc chắn sẽ có rất nhiều vị diện.
Đây gọi là gì?
Đây gọi là tiểu thuyết thành sự thật.
"Nếu ta đoán không sai, Nữ Oa chính là vị cứu thế chủ chống lại kẻ xâm lược từ bên ngoài đúng không?"
Liên tưởng đến câu nói "Hiện tại lục giới hòa bình toàn bộ là nhờ Nữ Oa đại nhân" mà Huyền Chủ vừa nói, Lục Trường Sinh phán đoán.
Huyền Chủ kinh ngạc qua đi, nghe vậy gật đầu, "Đúng là như thế... Nhưng đối phương vẫn không từ bỏ, cho nên Nữ Oa đại nhân luôn ở nơi xa xôi nhất của lục giới không ngừng chống lại kẻ xâm lược từ bên ngoài."
"Bất quá, về chi tiết trong đó ta cũng hoàn toàn không biết."
"Dù sao nhiệm vụ của ta là giữ gìn sự cân bằng của Hỗn Độn Giới."
Lục Trường Sinh gật đầu: "Duy trì cân bằng ở Hỗn Độn Giới, tức là ổn định cân bằng của lục giới."
Huyền Chủ cười nói: "Các hạ nhìn nhận thật thấu đáo, đúng là như vậy."
Dù sao trong lục giới, chỉ có Hỗn Độn Giới và thần giới là mạnh nhất.
Bốn giới còn lại có thể nói không có sức cạnh tranh.
Cho nên, chỉ cần Hỗn Độn Giới và thần giới duy trì cân bằng thì lục giới cũng sẽ tương đối yên ổn.
"Chỉ cần đảm bảo sự cân bằng thì ít nhất có thể đảm bảo lục giới không bị tan vỡ, đây cũng là mục đích mà Nữ Oa đại nhân để ta trấn thủ nơi này."
Lục Trường Sinh khẽ thở dài, "Vậy nên, Nữ Oa đang ở đâu?"
"Ta cũng không biết." Huyền Chủ lắc đầu, "Nữ Oa đại nhân đoán rằng đã có kẻ xâm nhập vào lục giới, nên không thông báo chuyện này cho lục giới."
"Một mặt là để đề phòng đối phương đánh úp từ sau lưng, mặt khác cũng là để ổn định lòng quân."
Lục Trường Sinh bất lực hỏi: "Vậy là ngươi chỉ biết nhiêu đó thôi?"
Huyền Chủ ngượng ngùng gật đầu.
Lục Trường Sinh đột nhiên muốn nổi cáu.
Mỗi khi có chút manh mối, hắn lại phải tranh thủ thời gian chạy đến, rồi hao hết sức lực cũng chỉ biết được một chút tin tức.
Nhưng thôi cũng được...
"Nhưng mà..."
Huyền Chủ nhìn Lục Trường Sinh nói: "Có một thứ chắc chắn sẽ có ích với ngươi."
Lục Trường Sinh vừa định đi, nghe được câu này liền tỉnh táo lại.
Lập tức, cây thương thiên cổ thụ trên mai rùa như núi nhỏ của Huyền Chủ bắt đầu thu nhỏ lại!
Từ từ, co lại thành một cây gậy gỗ nhìn không có gì đặc biệt, rơi xuống trước mặt Lục Trường Sinh.
Thế nhưng, khi Lục Trường Sinh cầm lấy, hắn lại cảm nhận được vô tận quy tắc chi lực và cảm giác nặng nề ẩn chứa bên trong!
Huyền Chủ nói: "Tuy không biết nó dùng để làm gì, nhưng khi Nữ Oa đại nhân đưa thứ này cho ta, nàng có nói khi thời cơ đến sẽ có người đến đây, và lúc đó hãy giao vật này cho người đó."
Lục Trường Sinh cầm lên xem xét, hỏi: "Cái này tên là gì?"
"Thế Giới Thụ."
=========== PS: Chương 05: À, còn đang viết...
Bạn cần đăng nhập để bình luận