Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 206 - Trùng kiến Vân Hoàng

Thiên Linh giới vực cách Man hoang giới vực rất xa.

Nhưng lại là giới vực gần nhất quanh Man hoang giới vực.

Tuy rằng thuộc về giới vực vĩ độ thấp nhưng thực lực chỉnh thể mạnh hơn Man hoang giới vực không biết bao nhiêu lần.

Mà Thiên Linh giới vực cũng chính là thượng giới mà mọi người hướng tới.

Giới vực này cũng không có giống như Man hoang giới vực có đông đảo thế lực, phân chia nhau quản hạt địa vực.

Tại giới vực này, chỉ có một tông môn thống trị.

Đó là Thiên Linh tông.

Thiên Linh tông quản hạt toàn bộ Thiên Linh giới vực, dưới Thiên Linh tông lại có bảy tông môn nữa, dưới tông môn chính là thế gia.

Nữ tử duy nhất trong bảy người, có vóc dáng quyến rũ, trên mặt mang một tấm mạng che màu đen, không thấy rõ khuôn mặt.

Khi đó thực lực chỉnh thể bên đối phương không biết yếu hơn bao nhiêu lần so với bọn hắn.

"Xem ra hành động của chúng ta hoàn toàn chọc giận vị ở Man hoang giới vực rồi nha."

Nam tử yên lặng.

Có bảy người ngồi trong đại điện, sắc mặt một người rất âm trầm.

"Mặc kệ như thế nào, kế hoạch nhất định phải thực thi đúng hạn, thời gian của chúng ta không còn nhiều lắm."

Phân hoá theo cấp để quản lý.

Nhưng vẫn dùng hết toàn bộ lực lượng đại lục mà cứng rắn ngăn chặn bọn họ.

Nếu Lục Trường Sinh ở đây sẽ nhận ra người này chính là tên đã phủ hình chiếu xuống Lạc Nhật vương triều.

Giờ phút này, ở Thiên Linh tông.

Nàng liếc liếc mắt nhìn nam tử vừa nói chuyện: "Ngươi đã quên sao, mấy vạn năm trước nữ đế Man hoang giới vực tập hợp tất cả lực lượng chống lại chúng ta?"

"Các vị, đều chuẩn bị sẵn sàng đi."...

"Hừ! Thì tính sao, kế hoạch cứ thực thi bình thường, chờ bảy người chúng ta tự mình buông xuống, hắn còn ngăn cản thế nào?"

【 Tên họ: Thạch Sinh 】

Khiến cho kế hoạch của bọn họ kéo dài suốt mấy vạn năm!

"Vực chiến sắp mở ra, thành bại của Thiên Linh giới vực phụ thuộc vào kế hoạch này."

Lục Trường Sinh thì lại bĩu môi.

Có tác dụng mạnh đối với trọng tố thiên phú, tư chất.

Nếu để những người khác biết được suy nghĩ của Lục Trường Sinh, e là sẽ phun nhổ hắn một trận.

【 Tư chất: Niết bàn thể 】

Đây cũng là một loại thể chất đặc trưng của Phượng hoàng nhất tộc!

【 Thiên phú: Cấp S 】

Sau khi trở ra, hắn cười nói: "Ý chí của tiểu sư đệ các ngươi rất bất phàm, dù là ta cũng không bằng được hắn."

Diệp Thu Bạch dọn dẹp một cái nhà trúc, ôm hắn bỏ vào để hắn nghỉ ngơi thật tốt.

Thạch Sinh hôn mê rồi, cũng không biết khi nào mới tỉnh lại.

Niết Bàn Trọng Tố đan chính là đan dược tuyệt mật mà Phượng hoàng nhất tộc không truyền ra ngoài.

Cấp S còn chưa đủ nha?

Huống hồ Niết bàn thể cũng là một loại thể chất cực kỳ biến thái!

Chỉ cần linh hồn không bị hủy diệt thì Thạch Sinh có thể trọng sinh vô hạn!

Mà Thạch Sinh nếu cố nhịn qua, tự nhiên có thể khiến thiên phú tăng lên rất nhiều!

Hiện giờ còn kém không ít.

Nhiệm vụ bồi dưỡng yêu cầu thiên phú của Thạch Sinh phải đạt tới cấp SSS, hơn nữa đạt tới tư chất thành đế.

Còn chưa đủ nha.

Ninh Trần Tâm cười gật gật đầu.

Ý chí thế này thật sự làm người ta chấn động.

Bọn họ ở một bên nhìn nhưng đều có thể cảm nhận sự thống khổ mà Niết Bàn Trọng Tố đan mang đến.

Còn Hồng Anh, giờ phút này nàng đi tới trước mặt Lục Trường Sinh, nghiêm túc nói: "Sư tôn, ta có một việc muốn thương lượng với ngươi."

Lục Trường Sinh nhìn về phía Hồng Anh, thấy sắc mặt nghiêm túc của nàng, vốn buột miệng định thốt ra một câu nhưng nhanh chóng nuốt trở về.

"Nói đi."

Hồng Anh gật đầu, sau đó nói: "Sư tôn, ngươi cũng biết ta là người chuyển thế, hẳn cũng nghe tới chuyện chinh chiến thiên lộ."

Lục Trường Sinh gật gật đầu.

"Có biết một chút."

Đã không có một thế lực nào có thể thống lĩnh đại lục.

Còn hiện giờ.

Mới có thể kéo dài thọ mệnh.

Ở giới vực này, bọn họ đã leo tới điểm cao nhất rồi, chỉ có đi tới các giới vực khác mới có thể đột phá.

Nguyên nhân thứ hai đó là có rất nhiều cường giả đã đến đỉnh cao.

Nguyên nhân thứ nhất, Vân Hoàng đế quốc có tính thống trị tuyệt đối trên đại lục!

Chỉnh hợp!

Thời kỳ thượng cổ, Hồng Anh dẫn dắt Vân Hoàng đế quốc chỉnh hợp lực lượng đại lục, chinh chiến thiên lộ!

Tuy rằng thất bại.

Nhưng cũng làm trì trệ kế hoạch của đối phương.

Diệp Thu Bạch ở bên cạnh lắc đầu nói: "Nhưng tình huống hiện giờ không mấy lạc quan, các thế lực đều quan tâm tới lợi ích của mình, chỉnh hợp tất cả tông môn, thế lực sẽ có chút khó khăn."

Ninh Trần Tâm cũng gật gật đầu.

Hồng Anh nghe vậy cũng hơi cúi đầu.

Tự nhiên nàng hiểu rõ đạo lý này.

Ở thời đại kia của nàng, sở dĩ có thể chỉnh hợp gần như tất cả các tông môn thế gia cùng chinh chiến thiên lộ vì hai nguyên nhân.

"Chỉnh hợp lực lượng toàn đại lục!"

Lục Trường Sinh hỏi: "Vậy ngươi muốn làm như thế nào?"

"Ta nghĩ là chúng ta đã không còn nhiều thời gian."

Hồng Anh giải thích: "Hiện giờ thượng giới đã phái người xuống điều tra tình huống, e là đối phương sắp sửa buông xuống giới này một lần nữa."

Nhị đồ đệ Hồng Anh của hắn chính là người khởi xướng chinh chiến thiên lộ.

Vốn là không biết, kết quả là mưa dầm thấm đất dưới, cũng dần dần đã biết đến chuyện chinh chiến thiên lộ là thế nào.

Đều là từng người quản lý tông môn của mình.

Cũng không có người bước vào Đế cảnh!

Sau Hư Thần cảnh chính là Đế cảnh!

Không bước vào Đế cảnh nên bọn họ cũng sẽ không có hứng thú với chuyện chinh chiến thiên lộ.

Dù sao muốn đối kháng thượng giới không chỉ cần có dũng khí mà còn có cả quyết tâm!

Có đôi khi, một người không bị ép đến đường cùng thì không cách nào quyết tâm chống lại người thượng giới.

Hiện tại không có hai nguyên nhân trên nên Hồng Anh cũng cảm thấy hy vọng xa vời.

Nhưng dù là như thế nàng cũng vẫn muốn làm.

Không chỉ muốn phá hư kế hoạch của thượng giới mà còn muốn dọn ra một tương lai cho Man hoang giới vực và tương lai của chính mình.

Lục Trường Sinh trầm ngâm một lúc mới nói: "Ta biết, hiện tại có nói gì thì ngươi cũng không có khả năng dừng tay."

Hồng Anh mỉm cười gật đầu.

Đây là mục đích mà nàng chuyển thế.

"Ngươi muốn làm, cứ buông tay làm, tuy rằng ta không biết có đánh thắng được đám người thượng giới kia không."

"Nhưng người ở giới này, ta có thể đánh hết."

Trải qua nhiều chuyện như vậy.

Lục Trường Sinh cảm thấy, hẳn là trên đại lục này có rất ít người có thể chống nổi hắn.

Nói cách khác, hắn cảm thấy kiêu ngạo.

"Có chuyện gì khó xử, liền truyền âm cho ta."

Hồng Anh gật gật đầu, cung kính cúi người với Lục Trường Sinh.

Sau đó nàng rời khỏi Thảo Đường.

Bắt đầu làm việc mình muốn.

Nửa tháng trôi qua kể từ khi Hồng Anh rời đi.

Một tin tức chấn động truyền khắp cả đại lục!

Hồng Anh, nhị đệ tử Thảo Đường thuộc Tàng Đạo thư viện Nam Vực trùng kiến Vân Hoàng đế quốc!

Dưới trướng nàng có chín bộ hạ!

Xưng là Cửu Thiên Bộ!

Đồng thời thân phận của Hồng Anh cũng bị mọi người vạch trần.

Chính là một vị đại đế cuối cùng ở thời kỳ thượng cổ.

Vân Hoàng đế quốc, Vân Hoàng nữ đế!

Tin tức vừa truyền ra tức khắc gây sóng to gió lớn!

Đồng thời, cũng có rất nhiều người cảm thấy hứng thú với Lục Trường Sinh hơn.

Thế mà có thể khiến Vân Hoàng nữ đế bái sư?

Thực lực ở cấp độ nào nha!

Chẳng lẽ chủ nhân Thảo Đường là tồn tại vượt qua đại đế?

Nếu không thì sao có thể khiến một vị nữ đế truyền kỳ bái sư?

Trong lúc nhất thời.

Vô số người đều nghị luận việc này.

Cùng lúc đó, Tiểu Hắc cũng tỉnh lại.

Sau khi hắn tỉnh lại.

Mọi người trong Thảo Đường đều cảm thấy Tiểu Hắc đã có chút thay đổi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận