Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1045 - Cửu U Minh Phủ!

. . . .

Trong những mảnh vỡ ký ức.

Lời nói của Tiểu Hắc vang vọng, không chỉ làm cho sắc mặt các trưởng lão và đệ tử của hai thế lực cấp Thần Chủ kinh hãi.

Còn làm cho người Ma Vương vực cảm thấy nhiệt huyết sôi trào!

Dưới Thần Chủ cảnh nhưng lại dùng sức mình chống lại hai cường giả Thần Chủ cảnh vây công.

Dám hỏi phiến thiên địa này còn có ai có thể làm được?!

Sắc mặt âm Dương Thần Chủ cùng với Hoang Chủ trở nên khó coi.

Âm Dương Thần Chủ lập tức phát ra tiếng cười khiến người ta cảm thấy rùng mình"

Âm Dương Thần Chủ và Hoang Chủ bắt đầu bộc phát khí tức Thần Chủ cảnh.

Cả Ma Vương vực giống như lâm vào hắc ám, sắp bị hủy diệt!

"Còn phí lời với hắn làm gì chứ, bắt hắn lại rồi sau đó tiến hành sưu hồn tìm tòi phương thức mở ra là được."

Mặt đất bắt đầu nứt nẻ sụp xuống, vô số khiến trúc tan tác.

Có lẽ vật trong đó thật sự có công hiệu nghịch thiên."

"Dù cho có chết cũng phải chết đứng!"

"Không hổ là Ma chủ danh chấn toàn bộ giới vực vĩ độ cao, khí phách và thực lực quả thật không tầm thường."

Thế nhưng trên mặt Tiểu Hắc lại không hề có một chút sợ hãi, cầm chặt trường kích trong tay vọt tới hai tên Thần Chủ đồng thời rống to.

Hoang Chủ thì hừ lạnh một tiếng:

"Bất quá hiện tại ta lại càng thêm tò mò, nguyên nhân nào khiến ngươi trở nên cường đại tới mức này?

Khí tức của hai người đan xen ngang dọc trong không gian.

Vô số người trọng thương tuyệt vọng cắn răng đứng lên, giơ cao vũ khí trong tay, không có vũ khí thì giơ nắm đấm máu chảy đầm đìa.

"Nói cũng đúng."

"Tuân lệnh!"

"Ma Vương vực nghe lệnh."

Tiếng Tiểu Hắc quanh quẩn bên tai tất cả người Ma Vương vực.

Hai tên cường giả Thần Chủ cảnh cực kỳ tức giận.

Thân thể Tiểu Hắc vốn đã chồng chất vết thương bị đánh rơi xuống mặt đất!

Nhưng trong lúc công kích của cả hai sắp rơi vào trên người Tiểu Hắc đang hấp hối.

Công kích của hai đại thần chủ đồng thời hạ xuống đối đầu với trường kích của Tiểu Hắc.

Nữ tử vừa xuất hiện có gương mặt tái nhợt, nàng ôm Tiểu Hắc vào trong lòng.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ Ma Vương vực lại một lần nữa tràn ngập trong chiến hỏa.

Nữ tử yếu ớt nở nụ cười:

"Muội..."

Tiểu Hắc miễn cưỡng mở hai mắt ra, lẩm bẩm nói:

Không cần phải nói.

Một nữ tử đột nhiên xuất hiện trước mặt Tiểu Hắc, có một cỗ hắc quang lưu động hóa thành vách tường cứng rắn chống đỡ công kích tưởng chừng như không cách nào chống đỡ này!

Âm Dương Thần Chủ và Hoang Chủ kinh ngạc.

Làm sao có thể?!

Cảm thụ được vẫn còn khí tức và sinh mệnh lực.

Trong cơn tức giận hai người lại toàn lực ra tay!

Nếu truyền ra ngoài thì mặt mũi để đâu?

Một tiểu bối còn chưa đạt tới Thần Chủ cảnh mà có thể chống đỡ công kích của bọn họ lâu như vậy mà còn không chết?

"Chờ đạt tới Thần Chủ cảnh, lại báo thù..."

Dứt lời nữ tử nhẹ nhàng vuốt ve đầu Tiểu Hắc.

Tam hồn thất phách giờ khắc này bị rút ra.

Lập tức được ma khí đen nhánh bao bọc hóa thành mười đạo lưu quang phóng về các hướng bất đồng.

Cảnh tượng bên trong ký ức kết thúc ở đây.

Gương mặt Tiểu Hắc bất tri bất giác đã ướt đẫm nước mắt.

Lần này hắn rốt cục thấy rõ diện mạo của nữ tử, rốt cục cũng biết thân phận của nàng.

Ma khí cuồng bạo dung nhập lục phủ ngũ tạng, khí tức thô bạo tràn khắp tứ chi bách hài, hai tròng mắt Tiểu Hắc vẫn nhuộm màu đỏ tươi.

Gừ!!

Những quỷ hồn kia không ngừng vây quanh quanh Tiểu Hắc.

Cửa động do hồn phách màu đen trấn áp giờ phút này có vô số quỷ hồn tuôn ra.

Không còn nhiều ý thức.

Chỉ là Tiểu Hắc đã rơi vào trạng thái phát cuồng, đầu óc không còn tỉnh táo.

Những u hồn màu vàng cùng với khí tức tĩnh mịch đều trào ra từ cái động này!

Sau khi một trong ba hồn bị Tiểu Hắc hoàn toàn hấp thu, phía dưới lại xuất hiện một cái động đen như mực.

Nhưng lúc muốn tiến vào lại có một đạo bình chướng màu vàng xuất hiện!

Sắc mặt Diệp Thu Bạch trầm xuống, rút Ngân long kiếm ra, kiếm ký Kiếm Thần bộc phát chém một kiếm về phía bình chướng.

Phương Khung đồng thời vận dụng sát trận.

Mục Phù Sinh lại mặc kệ hết thảy, thực lực nửa bước Thần Chủ cảnh hoàn toàn triển lộ.

Tuy nhiên. . .

Khi công kích của ba người rơi vào bình chướng.

Bình chướng lại không chút hề hấn gì, thậm chí cả một gợn sóng cũng không!

Điều này làm cho sắc mặt ba người thay đổi.

Ở bên trong động phủ.

Ba người Diệp Thu Bạch ở bên ngoài hộ pháp cũng lập tức nhận ra động tĩnh, sắc mặt thay đổi nhanh chóng chạy về phía cửa động!

Vô số nham thạch lăn xuống, chỉ sợ không lâu nữa sẽ sụp đổ.

Cả động phủ bắt đầu không ngừng run rẩy.

Tiểu Hắc tung một quyền đánh về phía trước, vô số u hồn bị lực lượng cường đại đánh nát!

"Âm Dương Thần Tông, Bát Hoang Thần Tông!"

Một tiếng gầm lên giận dữ tựa như hồng hoang mãnh thú phát ra từ cổ họng Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc còn không thể khống chế được mình bị quá nhiều quỷ hồn vây quanh.

Sau đó thân thể Tiểu Hắc hoàn toàn bị quỷ hồn phủ kín rồi thuận thế kéo vào trong động...

Đến lúc này u hồn màu vàng trong động phủ cũng hoàn toàn biến mất cùng với bình chướng kia.

Thấy cảnh này, ba người Diệp Thu Bạch không chút do dự mà trực tiếp tiến vào.

Nhưng còn chưa đi được nửa thông đạo thì phía trước đã bị loạn thạch hoàn toàn chặn lại!

Sắc mặt Phương Khung trầm xuống, nói:

"Tiểu Hắc sư huynh không xảy ra chuyện chứ?"

Diệp Thu Bạch bình tĩnh lắc đầu nói:

"Với thực lực của hắn chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện."

Nói tới đây, Diệp Thu Bạch quay đầu nhìn về phía Mục Phù Sinh, trầm giọng nói:

"Mục sư đệ, lực lượng thần hồn của ngươi mạnh nhất trong ba người chúng ta, có thể thăm dò hơi thở của Tiểu Hắc sư đệ hay không?"

Không cần Diệp Thu nói thì Mục Phù Sinh đã làm.

Nhưng mà hắn lại không phát hiện được một chút hơi thở nào.

"Không được, không hề lưu lại gì cả."

Diệp Thu Bạch khẽ gật đầu, nói:

"Cho dù có chết cũng không thể cảm nhận được bất cứ hơi thở nào liên quan đến sư đệ.

Như vậy xem ra hắn đã bị truyền tống đến nơi khác."

"Để phòng ngừa vạn nhất, nhanh chóng báo chuyện này cho sư tôn đi, có lẽ hắn có thể dò xét được tung tích của Tiểu Hắc sư đệ."

Nói tới đây Diệp Thu Bạch liền lấy ngọc bội ra chuẩn bị liên lạc với Lục Trường Sinh.

Bất quá trong lòng vẫn có chút buồn bực.

Sư tôn vừa mới tới giải quyết vấn đề, hiện tại lại liên lạc với hắn, đại sư huynh này phải cõng một cái nồi lớn nữa... ...

Phía bên kia, Tiểu Hắc không ngừng oanh kích u hồn màu vàng quấn quan thân mình.

Sau khi đánh tan tất cả, thân thể Tiểu Hắc bắt đầu rơi xuống dưới.

Nơi đây là một khu vực cấm không.

Ầm ầm!

Tiểu Hắc đứng dậy, trước mắt là một thế giới màu vàng tràn ngập tử khí.

Một con sông màu vàng chảy xuôi, ở giữa dòng sông có một cây cầu gỗ nhỏ.

Từ bên kia cầu gỗ có một giọng nói tràn ngập tĩnh mịch truyền đến.

"A? Vậy mà có người sống đi tới Cửu U Minh Phủ, thật là hiếm lạ. . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận