Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1133 - Muội muội

. . . .

Ngay lúc này, ở chỗ của Tiểu Hắc.

Thánh Phù Huyền Lôi Bút trong tay Mục Phù Sinh tạo ra từng tàn ảnh!

Đồng thời lực lượng thần hồn được triển khai đến cực hạn.

Từng tờ phù triện được khắc dấu bay ra điên cuồng bổ sung bình chướng đang bị dung nham địa hỏa xói mòn!

Mà một ít địa hỏa đã xâm nhập vào bình chướng thì do đám người Diệp Thu Bạch phụ trách thanh trừ.

Nhiệt độ bên trong bình chướng tăng lên từng phút từng giây.

Cho dù dùng tiên khí ngăn trở thì trên mặt đám người Diệp Thu Bạch cũng đầy mồ hôi, chảy dọc theo cằm.

Phương Khung đột nhiên nói:

"Đứng lại!"

Tống Kiêu thu hồi nụ cười lỗ mãng, thần sắc trầm trọng:

Đang lúc Phương Khung chuẩn bị ra khỏi bình chướng tìm Thạch Sinh thì Diệp Thu Bạch và Hồng Anh đột nhiên trầm giọng quát:

"E là không chống đỡ dung nham địa hỏa ăn mòn được bao lâu nữa."

"Bình tĩnh bình tĩnh."

"Không biết Thạch... sư huynh như thế nào rồi?"

Phương Khung dừng bước, quay đầu gấp gáp nói:

Mục Phù Sinh ngưng trọng nói.

Mộc Uyển Nhi lo lắng nhìn thoáng qua bình chướng, Canh Kim thần kiếm đánh tan một luồng dung nham địa hỏa!

"Dùng trận pháp của ta có lẽ còn chống đỡ thêm một đoạn thời gian nữa!"

"Thực lực của hắn cũng không yếu, nếu hắn nắm chắc như vậy, chúng ta cần tin tưởng hắn!"

"Lâu như vậy, chỉ sợ đã...

"Nếu như lúc này ngươi đi ra ngoài, một khi có chuyện ngoài ý muốn chỉ làm liên lụy thêm chứ không phải trợ giúp!"

"Nhưng Thạch sư huynh...

Diệp Thu Bạch nhìn thoáng qua Hồng Anh, sau đó quay đầu nhìn về phía Phương Khung, nghiêm túc nói:

Mọi người thấy thế đều sửng sốt, lập tức mừng rỡ.

Khi hắn vừa nói xong thì sức ăn mòn của dung nham địa hỏa bên ngoài bình chướng dần dần suy giảm!

Mục Phù Sinh cười nói.

Diệp Thu Bạch tiến lên vỗ vỗ vai Phương Khung, nói:

Càng ngày càng gần, bóng người cũng dần dần rõ ràng.

Phương Khung trầm mặc, vẻ lo lắng trên mặt chậm rãi tiêu tan, chỉ là trong mắt vẫn còn.

Hắn đặt mông ngồi xuống, sắc mặt trắng bệch, hơi thở uể oải.

Sau khi Thạch Sinh tiến vào bình chướng, tinh thần chi lực quanh thân cũng dần biến mất.

Là Thạch Sinh!

"Bây giờ chúng ta phải làm tốt chuyện trước mắt, về phần Thạch sư đệ thì chỉ có thể tin tưởng."

Diệp Thu Bạch cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Mặc dù chính hắn là người nói mọi người bình tĩnh nhưng làm sao có thể thật sự bình tĩnh chứ?

Bên ngoài bình chướng, có một bóng người chậm rãi đến gần.

Màu sắc của dung nham địa hỏa cũng bắt đầu chậm rãi nhạt đi, dần dần hiển lộ ra màu sắc vốn có của không gian này.

"Xem ra Thạch sư huynh không phụ sự mong đợi của mọi người."

Mục Phù Sinh thu hồi Thánh phù huyền lôi bút, dung nham địa hỏa bây giờ đã không thể phá vỡ bình chướng.

"Thành công rồi!"

Hiển nhiên đã trải qua một trận đại chiến.

Đám người Diệp Thu Bạch đến gần hỏi thăm tình hình.

Thạch Sinh một năm một mười kể lại chuyện đã xảy ra.

Mọi người cũng kinh hãi trước thực lực mà Tống Từ biểu hiện.

Đồng thời, Tống Kiêu và Tưởng Thanh Loan cũng khiếp sợ vì Thạch Sinh có thể đánh bại đối thủ cường đại như vậy!

"Tiểu Hắc sư huynh đâu? Hắn thế nào rồi?"

Sau khi dùng đan dược Mộc Uyển Nhi đưa, Thạch Sinh khôi phục một ít khí lực nhìn về phía Tiểu Hắc.

Chỉ thấy Tiểu Hắc vẫn gầm thét như trước!

Toàn thân đều tràn ngập gân xanh.

Nhưng nó cần huyết mạch Ma Thần tinh thuần nhất mới có thể mở ra, cũng chính là huyết mạch của ca ca ngươi."

"Vật ẩn chứa bên trong đó có thể thay đổi kết cấu của giới này.

Chỉ nghe nữ tử tiếp tục nói:

Tiểu Hắc cố nén đau nhức tiếp tục tiếp nhận hình ảnh ký ức.

Rốt cuộc bên trong có thứ gì?

Đồng thời cũng là thứ mà Ma Kỷ muốn lấy.

Thạch Sinh gật đầu khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu chữa thương. ...

Trong đầu Tiểu Hắc.

Một hồn đã dung nhập vào linh hồn của hắn.

Nhưng lượng tin tức lần này lại khổng lồ chưa từng có!

Vô số cảnh tượng xuất hiện trong đầu Tiểu Hắc, hắn như cưỡi ngựa xem hoa.

[Ca, nếu như vật này lộ ra ngoài sẽ nhấc lên gió tanh mưa máu, cho nên chúng ta nhất định phải giấu giếm thật kỹ. ]

Diện mạo của nữ tử trong trí nhớ Tiểu Hắc đã rõ ràng.

Một nữ tử có mái tóc đen nhánh xõa xuống, khuôn mặt tinh xảo không tì vết như quỷ phủ thần công đứng trước mặt Tiểu Hắc, trong tay nâng một hộp gỗ màu đen, sắc mặt ngưng trọng nói.

Hộp gỗ đen này là thứ mà âm Dương Thần Tông cùng với Bát Hoang Thần Tông muốn có được.

"Tốt lắm, ngươi chữa trị thương thế trước đi, phần còn lại giao cho chúng ta."

"Chúng ta chỉ có thể hộ pháp cho hắn."

Hồng Anh trầm giọng nói:

"Loại chuyện này chúng ta không thể hỗ trợ, cũng chỉ có thể xem Tiểu Hắc có thể tự mình vượt qua hay không."

Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn Tiểu Hắc, sắc mặt ngưng trọng.

Thậm chí thất khiếu còn có máu tươi điên cuồng chảy ra!

Nói tới đây, thiếu nữ lo lắng nhìn Tiểu Hắc, nói:

"Cho nên ngươi nhất định phải bảo vệ mình thật tốt.

"Khi huyết mạch của ngươi hoàn toàn thức tỉnh chính là lúc mở nó ra."

"Huyết mạch hoàn toàn thức tỉnh?"

Tiểu Hắc hơi sửng sốt.

Huyết mạch của hắn vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh sao?

Tiểu Hắc theo bản năng hỏi:

"Rốt cuộc ta đến từ đâu?"

Thế nhưng chung quy chỉ là một đoạn ký ức, nữ tử xinh đẹp không thể trả lời vấn đề của Tiểu Hắc.

Đoạn ký ức này kết thúc, tiếng nữ tử cũng biến mất.

Thay thế là cảnh chiến hỏa ồn ào náo động, chiến tranh Ma Vương vực bắt đầu.

Đến đây, ký ức hoàn toàn chấm dứt.

Tiểu Hắc toát mồ hôi lạnh.

Đồng thời trong lòng hắn có một cỗ xúc động!

Muốn xông tới Ma Vương Vực, cứu muội muội ra sau đó hỏi nàng từng vấn đề!

Rốt cuộc hắn là ai.

Rốt cuộc hắn đến từ nơi nào?

Còn có vật thần bí trong hộp là cái gì?

Quá trình dung nhập linh hồn kết thúc.

Dù cảnh giới thân thể hay huyết mạch chi lực của Tiểu Hắc đều được cường hóa lần nữa.

Với cường độ thân thể của Tiểu Hắc hiện giờ, hắn đã có thể chống lại Thần Hoàng cảnh hậu kỳ.

Đồng thời huyết mạch còn có thêm một năng lực mới.

Năng lực mới này khiến Tiểu Hắc kinh hãi!

Tên là huyết mạch quấn quanh.

Huyết mạch của hắn có thể quấn quanh bất cứ vật phẩm hay vũ khí nào, sau đó cường hóa vật ấy!

Dù Cửu Thiên Ma Kích cũng có thể!

Nói cách khác, vật phẩm trải qua huyết mạch quấn quanh sẽ có được một bộ phận năng lực huyết mạch của Tiểu Hắc.

Đồng thời cũng sẽ phụ gia cường độ thân thể giống như Tiểu Hắc!

Điều này cũng đại biểu cho sau khi vũ khí bị tổn hại có huyết mạch quấn quanh sẽ có khả năng khôi phục như lúc ban đầu.

Sau khi quấn quanh, cường độ vũ khí cũng sẽ tăng lên một bậc!

Cửu Thiên Ma Kích đã đạt tới trình độ nào?

Lại trải qua huyết mạch quấn quanh sẽ đạt tới loại trình độ nào?

Tiểu Hắc khó có thể tưởng tượng được.

Khi Tiểu Hắc mở mắt ra quan sát trái phải, ngoại trừ mấy khuôn mặt ân cần thì toàn bộ Côn Luân Khư đã biến mất...

Giống như chưa từng xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận