Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 525 - Giấu dốt

. . . . . . . . . . . . .

Minh Hỏa phù là phù triện tương đối thấp trong nhóm phù triện Thiên giai.

Nhưng mà nó có rất nhiều chi tiết, phức tạp đến cực điểm!

Cực kỳ có tính khảo nghiệm tâm cảnh đối với phù triện sư khống chế phù triện.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Phù Tháp sẽ dùng Minh Hỏa phù làm tiêu chuẩn khảo hạch Thiên Phù Sư.

Chỉ nhìn thoáng qua một cái, Mục Phù Sinh liền bắt đầu khắc dấu, trưởng lão cũng không khỏi nhìn hắn thêm một chút.

Bình thường có rất ít người khắc dấu đạo phù triện này.

Bởi vì quá mức phức tạp, tiêu hao tinh thần, thay vì như vậy còn không bằng khắc dấu phù ấn sát phạt đẳng cấp khác.

Như Thiên lôi độn phù cùng với Cửu trọng lôi thuẫn.

Trong lúc nhất thời, phù bút trong tay Mục Phù Sinh như du long uốn lượn, thậm chí còn xuất hiện tàn ảnh.

Sao có thể?

Cho nên phù triện này đối với Mục Phù Sinh mà nói không có vấn đề gì.

Hắn nhìn qua Minh Hỏa phù cũng không có nhớ rõ vài chi tiết.

Giả bộ suy tư này kia.

Cho nên đã nắm giữ phương pháp khắc dấu Minh Hỏa phù trước hẳn là có khả năng không cao.

Hắn phân ra một ít tâm chú ý những nơi đã khắc dấu xem xem có bị lỗi hay không.

Còn Mục Phù Sinh chỉ liếc mắt một cái?

Đinh Thiếu Khánh cũng hơi sửng sốt.

Chi tiết và độ phức tạp đã vượt xa xa Minh Hỏa phù.

Theo hắn biết thì chỉ có Linh Phù Sư cực kỳ tinh thông cơ sở mới có thể làm được loại chuyện này.

Nhưng trưởng lão và Đinh Thiếu Khánh nào có thể nghĩ đến chuyện trong Phù Ấn Chi Thư có nhiều phù triện phức tạp tinh tế hơn nhiều.

Cho nên để tránh quá mức rêu rao thì Mục Phù Sinh vẫn quyết định giấu đi một ít.

Tới giai đoạn cuối cùng, Mục Phù Sinh cố tình thả chậm tốc độ.

Bằng không thì trong thời gian chưa đến một nén nhang hắn đã hoàn thành một phù triện Thiên giai, nghe mà rợn cả người.

Mục Phù Sinh nghe xong làm bộ cười khổ nói:

"Mục sư đệ nha, phù sư cũng không thể quá nóng vội nha!"

Làm giám khảo, hắn tự nhiên có kiến thức rộng rãi.

Đinh Thiếu Khánh nhàn rỗi nhìn thấy Mục Phù Sinh dừng bút và đau khổ suy tư, không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

Thời gian hai nén hương trôi qua.

Dù sao chỉ cần nhận thân phận Thiên Phù Sư là được.

Vừa nhìn thoáng qua hắn liền nhíu mày nói:

Trưởng lão gật gật đầu tiếp nhận Minh Hỏa phù.

Đinh Thiếu Khánh xoa xoa mồ hôi trên trán, buông xuống phù bút trong tay mà thở phào một hơi, nói: "Trưởng lão, ta đã xong."

Còn tưởng rằng kẻ điên này biến thái quá mức chứ. . . . . .

Xem một người khắc dấu phù triện, quan sát động tác tay có thể đoán ra một vài điều.

Nhưng vì sao Mục Phù Sinh muốn làm bộ?

Hay hắn quên mất bước cuối cùng phải làm như thế nào rồi?

"Ngươi xem, trước đó ngươi khắc hoạ nhanh như vậy, xuất hiện sai lầm phải không?"

Hắn kinh ngạc chính là bởi vì những đường nét mà Mục Phù Sinh đã khắc họa đều không có nửa điểm sai lầm.

Chỉ có trưởng lão khẽ nhíu mày, cảm thấy khó hiểu nhìn Mục Phù Sinh.

"Đa tạ sư huynh nhắc nhở."

"Tuy rằng có chút thô ráp dẫn tới uy lực giảm đi, nhưng vẫn có thể sử dụng, miễn cưỡng thông qua."

Nghe vậy, Đinh Thiếu Khánh hài lòng gật gật đầu.

Dù sao cũng không phải phù triện mà mình am hiểu, có thể làm đến một bước này đã tốt lắm rồi.

Nghĩ đến đây, Đinh Thiếu Khánh nhìn về phía Mục Phù Sinh cười nói:

"Mục sư đệ, thật sự không nghĩ ra được thì thôi, trở về tôi luyện thêm."

Mục Phù Sinh nghe xong, cười cười.

Rốt cuộc cũng bắt đầu khắc dấu bước cuối cùng!

Chỉ chốc lát sau, liền đưa cho trưởng lão Minh Hỏa phù mà hắn khắc ra.

Trưởng lão nghi ngờ nhìn thoáng qua Mục Phù Sinh.

Lăng Dao cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao cũng là thiên kiêu Thần Phù tông, đệ tử đắc ý của trưởng lão nội môn.

Đinh Thiếu Khánh thông qua.

Trưởng lão cười nói: "Hai người đều thông qua."

"Kết quả như thế nào?"

Khi nhìn thấy hai người ra tới, Lăng Dao tò mò hỏi:

Trong đại sảnh tầng thứ nhất.

Sao có thể?

Hắn lập tức quay đầu nhìn về phía Mục Phù Sinh.

"Ngươi làm như thế nào? Không phải quên khắc dấu phần sau sao?"

Mục Phù Sinh cười cười:

"May mắn nghĩ ra."

Nhưng mà chi tiết sai lầm cũng là do Mục Phù Sinh cố ý tạo ra. . . . . .

Trưởng lão cười nói:

"Được rồi, hai các ngươi đều thông qua, cùng ta ra ngoài làm đăng ký, sau đó có thể nhận huân chương Thiên Phù Sư."

Hai người gật gật đầu theo trưởng lão đi ra ngoài.

Đinh Thiếu Khánh có chút kinh hãi.

Nghe vậy.

"Không tồi, tuy rằng chi tiết khắc dấu xuất hiện một ít sai lầm nhưng mà chỉnh thể hoàn thiện tốt, thông qua."

Ôm sự khó hiểu, trưởng lão liếc mắt nhìn Minh Hỏa phù, ánh mắt lóe lên sự kinh ngạc sau đó hài lòng gật đầu nói:

Vì sao chứ?

Đây là cố ý chờ Đinh Thiếu Khánh khắc dấu ra xong mới hoàn thành?

Còn Mục Phù Sinh thì nàng chưa biết tới tê tuổi, thế mà cũng thông qua?

Xem ra, thật sự không thể trông mặt mà bắt hình dong. . . . . .

Ngay sau đó, trưởng lão lấy ra hai huân chương màu vàng kim hình đám mây.

"Đây là huân chương Thiên Phù Sư, cất kỹ."

Hai người tiếp nhận rồi gật đầu.

Sau khi nhận được huân chương thì Mục Phù Sinh chuẩn bị rời đi.

Trưởng lão bỗng mở miệng nói: "Ngươi, cố ý sao?"

Đinh Thiếu Khánh và Lăng Dao nghe thấy mà không hiểu chuyện gì.

Không biết trưởng lão đang nói gì cả.

Chỉ có khóe miệng Mục Phù Sinh hơi nhếch lên, nói:

"Cố ý gì, trưởng lão đang nói gì đó?"

Trưởng lão khẽ nhíu mày,"Không có gì, ngươi đi đi."

Mục Phù Sinh chắp tay chào, sau đó liền rời khỏi Phù Tháp.

Mục đích đã đạt tới.

Hắn làm như vậy tự nhiên chắc chắn trưởng lão sẽ nhìn ra manh mối.

Đây cũng là Mục Phù Sinh cố ý, nếu không thì ban đầu không có khả năng khắc dấu nhanh như vậy.

Hắn là vậy để cho cao tầng Phù Tháp chú ý.

Đồng thời không đến mức khiến cho Đinh Thiếu Khánh cùng Lăng Dao nhìn ra rồi lan truyền khắp nơi dẫn tới Tà vực chú ý tới sự tồn tại của hắn.

Chỉ cần khiến cho cao tầng Phù Tháp và Thần Phù tông coi trọng.

Lúc hắn tới Tà vực bọn họ cũng sẽ không ngồi xem mặc kệ. . . . . . .

Sau khi Mục Phù Sinh rời khỏi.

Trưởng lão liền cầm lấy Minh Hỏa phù đi tới tầng thứ tám. . . . . .

Phù Tháp có tổng cộng chín tầng.

Ba tầng trên cùng chính là nơi ở của cao tầng Phù Tháp.

Tầng thứ chín. . . . . . Chính là chỗ ở của Tháp chủ.

Ngay cả đám trưởng lão cũng không biết Tháp chủ Phù Tháp là ai, vô cùng thần bí. . . . . .

"Lão Diêu, sao ngươi lên đây? Khảo hạch phía dưới kết thúc?"

Diêu trưởng lão lấy Minh Hỏa phù ra đưa cho lão giả trước mặt, ngưng trọng nói:

"Đại trưởng lão, ngươi nhìn cái này xem."

Đại trưởng lão thấy khó hiểu:

"Còn không phải là Minh Hỏa phù sao? Có gì kỳ quái chứ?"

Ngay sau đó, Diêu trưởng lão trình bày chuyện đã xảy ra.

Đại trưởng lão nghe xong sắc mặt cũng trở nên kỳ diệu.

"Xem ra tiểu bối kia cố ý làm như vậy."

"Hơn nữa. . . . . . Chi tiết sai lầm đều là một ít sai lầm nhỏ, sao Thiên Phù Sư có thể phạm phải . . . . ."

"Nói như vậy đây cũng là do hắn cố ý."

Đại trưởng lão cười cười:

"Thú vị. . . . . . Xem ra Thần Phù tông xuất hiện một đệ tử không tệ."

Diêu trưởng lão hỏi:

"Đã như vậy có muốn ta đến Thần Phù tông hay không?"

Nghe vậy, đại trưởng lão lắc đầu nói:

"Không cần, hắn làm như vậy tự nhiên là không muốn cho những người khác biết, e là không bao lâu nữa hắn sẽ tìm tới cửa. . . . . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận