Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1061 - Băng thần lão tổ, hoàng tộc vô tình

. . . .

Băng Thần Điện là tông môn truyền thừa từ thượng cổ đến nay.

Nếu như nói không có một chút nội tình, chỉ có một tên cường giả nửa bước Thần Chủ cảnh trấn tràng, Mục Phù Sinh tuyệt đối không tin tưởng.

Cho nên ngay từ đầu Mục Phù Sinh cũng không có sử dụng Tạo Hóa Thần Phù, hắn dùng hồn hỏa kết hợp năm loại Thượng Cổ Thần Lôi, cứng rắn đánh bại chưởng môn Cực Băng Ngục.

Chính là vì muốn bức cường giả phía sau Băng Thần Điện xuất hiện.

Nhìn xem đến tột cùng còn bao nhiêu tên cường giả.

Lỡ như mà mạnh quá thì còn có thể cân nhắc xem cần sử dụng bao nhiêu át chủ bài ứng phó. . .

Bây giờ là bốn tên cường giả nửa bước Thần Chủ cảnh. . .

Phiêu Tuyết tông chủ cười khổ, bất đắc dĩ nhìn về phía Mục Phù Sinh, nhẹ giọng nói:

Mục Phù Sinh lại cầm một tờ phù triện cười cười rồi dán lên ngực mình, sau đó nói:

Ngay cả các đệ tử và trưởng lão Phiêu Tuyết tông cũng lộ vẻ tuyệt vọng.

Trong mắt nàng, kết cục Phiêu Tuyết tông bị diệt đã định.

Cộng thêm Cốc chủ Băng Hà cốc, bên đối phương đã có năm cường giả nửa bước Thần Chủ cảnh.

Trước ánh mắt sững sờ của Phiêu Tuyết tông cùng với bốn tên cường giả Băng Thần Điện và cốc chủ Băng Hà Cốc.

Xem ra đã phù hợp với nội tình của Băng Thần Điện.

"Phiêu Tuyết tông sẽ không dễ dàng diệt vong như vậy."

Đội hình bực này, Phiêu Tuyết Tông quả nhiên không có chút hy vọng thắng lợi.

Sắc mặt tông chủ Phiêu Tuyết tông cực kỳ khó coi.

"Mang theo Mộ Tử Tình cùng các sư huynh đệ của ngươi rời đi đi, được bao xa cứ đi."

Ầm ầm ầm!

Tử chí và chiến ý nhanh chóng suy giảm!

Trên bầu trời, mây đen hoàn toàn bao phủ cả Cực Hàn tinh vực.

Đây là Tạo Hóa Thần Phù.

Thực lực Mục Phù Sinh giống như cuồng phong tăng vọt.

Có một số đệ tử thậm chí còn trực tiếp quỳ rạp xuống đất, hô hấp khó khăn!

Vô luận là tán tu dưới băng sơn hay là trưởng lão, đệ tử của bốn thế lực.

Cốc chủ Băng Hà Cốc dại ra.

Chỉ có lôi long to lớn không ngừng quay cuồng và lôi đình thỉnh thoảng hạ xuống chiếu sáng thế giới vốn lấy màu trắng làm chủ đạo này!

Dưới Thần Chủ đều là sâu kiến.

Thế giới băng tuyết trắng xóa giờ khắc này bị bóng tối bao phủ.

Bọn họ không bao giờ nghĩ tới một tiểu bối trẻ tuổi có thể đạt tới Thần Chủ cảnh.

Sắc mặt Thẩm Phó Niên cùng ba tên cường giả Thần Chủ sau lưng cực kỳ khó coi.

Cho dù Băng Thần Điện có nhiều nửa bước Thần Chủ cũng không thể vượt qua cường giả Thần Chủ.

Lôi đình chi lực khổng lồ tập trung.

"Đây là phù triện gì. . . lại có thể làm cho một người từ nửa bước Thần Chủ cảnh đột phá gông cùm xiềng xích đạt tới Thần Chủ cảnh?"

Chưởng môn Cực Băng Ngục cười khổ.

Quả thật lời Mục Phù Sinh nói trước đó là đúng, bọn họ đứng sai đội. . .

Tất cả đều có thể cảm giác được áp bách to lớn, như cả bầu trời đang đè nặng lên thân thể mình.

Phiêu Tuyết tông chủ kinh hãi hô to!

Đây là. . . Thần Chủ cảnh?!

Toàn bộ không gian Cực Hàn tinh vực cũng bắt đầu không ổn định, khe nứt không gian nối nhau xuất hiện.

Lòng Tưởng Thanh Loan nổi sóng to gió lớn.

Nàng đưa mắt nhìn Phương Khung bên cạnh, hỏi:

"Đây là sư huynh của ngươi?

Phương Khung gật gật đầu.

Thần Chủ cảnh?

Phương Khung lại gật đầu.

Lại nhìn về phía Diệp Thu Bạch:

"Hắn là sư đệ của ngươi?"

Diệp Thu Bạch gật đầu.

Mục Phù Sinh mỉm cười.

Mà đại năng Thần Chủ cảnh ẩn thế, nửa bước Thần Chủ cảnh như bọn hắn không cách nào tiếp xúc đến.

Thần Chủ ở giới vực vĩ độ cao không thể không có bất kỳ danh tiếng nào, trừ phi là những cường giả ẩn thế kia.

Ngươi đến tột cùng là ai. . .

Khi đối mặt với khí tức Thần Chủ của Mục Phù Sinh, tâm tình không ngừng dao động.

Sắc mặt Thẩm Phó Niên khó coi dị thường.

Làm đại sư huynh nhất định sẽ không kém nhiều phải không?

Khi ánh mắt Mộ Tử Tình nhìn tới.

Diệp Thu Bạch biết suy nghĩ trong lòng nàng, không khỏi ho khan một tiếng, sờ sờ mũi.

Mọi người nhìn Mục Phù Sinh chân đạp lôi đình ngũ sắc, tay cầm phù bút, giữa hai chân mày có hồn hỏa màu trắng thiêu đốt.

Không gian quan thân hắn giống như mặt băng bị vỡ, xuất hiện từng khe nứt.

Lôi đình chi lực cuồn cuộn bao bọc.

Đây là toàn bộ thực lực của Băng Thần Điện các ngươi sao?

Nói là nói như vậy.

Bất quá dựa theo nguyên tắc đưa ra giả thiết của Mục Phù Sinh, đây nhất định còn chưa phải là toàn bộ thực lực của Băng Thần Điện, sau đó hắn lại chuẩn bị một chiêu dự phòng.

Còn Thu Bạch thì sao?

Không hổ là Lục tiền bối. . .

Không nghĩ tới một thời gian không gặp mà Mục Phù Sinh cũng đã thành một vị Thần Chủ.

Mộ Tử Tình mỉm cười.

Vậy sư tôn các ngươi đến tột cùng là thần thánh phương nào, mà có thể bồi dưỡng ra một tên đệ tử Thần Chủ cảnh???

Tưởng Thanh Loan hộc máu, nhà ai có sư huynh sư đệ Thần Chủ cảnh chứ!

"Bây giờ hỏi chuyện này có ý nghĩa gì sao?"

Vừa dứt lời Mục Phù Sinh liền giơ một ngón tay điểm tới.

Trong mây đen có một đạo lôi đình lực to lớn, giống như có thể bao trùm cả tòa băng sơn bổ xuống!

Sắc mặt Thẩm Phó Niên kinh biến, đối phương muốn trực tiếp chém giết bọn họ!

Mời lão tổ!

Ba tên cường giả Băng Thần Điện còn lại nghe vậy cũng ngưng trọng gật đầu.

Bốn người phân biệt đứng ở bốn phương, ngón cái hung hăng ấn mạnh vào ngực phun ra một ngụm tinh huyết, hai tay dính đầy tinh huyết sau đó thi triển ấn quyết.

Một đạo khí tức băng hàn bùng lên!

Một hư ảnh lão giả áo trắng lưng còng lưng xuất hiện ở nơi đây.

Chỉ thấy lão giả ngẩng đầu nhìn đạo lôi đình to lớn đang bổ xuống, không khỏi cau mày, lập tức vỗ một chưởng hướng lên, mạnh mẽ ngăn cản.

Ầm ầm!

Không trung lung lay như sắp đổ, mặt đất sụp xuống.

Tông chủ Phiêu Tuyết cùng Mộ Tử Tình vận dụng Phiêu Tuyết đại trận toàn lực thủ hộ người Phiêu Tuyết tông.

Cốc chủ Băng Hà Cốc thì thối lui ngàn dặm.

Chưởng môn Cực Băng Ngục cũng vậy.

Lão giả áo trắng lại tiếp được một kích của Mục Phù Sinh.

Điều này khiến Mục Phù Sinh có chút kinh ngạc.

Chỉ là sau khi lão giả áo trắng tiếp lấy một kích, thân thể hư ảnh giờ phút này đã mờ nhạt hơn.

Mặc dù lão giả áo trắng có thực lực cấp Thần Chủ nhưng cuối cùng chỉ là tàn hồn.

Khi công kích của Mục Phù Sinh hạ xuống lần nữa thì hư ảnh lão giả áo trắng sẽ hoàn toàn biến mất.

Chỉ thấy lão giả áo trắng nhìn Mục Phù Sinh, lại nhìn lướt qua người Băng Thần Điện, không khỏi thở dài.

"Kiếp số của Băng Thần Điện đã tới . . ."

Lão giả nhìn về phía Mục Phù Sinh, dùng giọng điệu khẩn cầu nói:

"Đạo hữu, ta sẽ không khuyên ngươi buông tha Băng Thần Điện, ngươi đã giận dữ xuất thủ tự nhiên là bọn họ chọc giận ngươi."

"Tuy nhiên xin lưu lại hương hỏa cho Băng Thần Điện."

"Chuyện hôm nay là do cao tầng Băng Thần Điện sai lầm, không liên quan gì đến đệ tử."

"Với thực lực của ngươi có thể thiết lập cấm chế, để bọn họ vĩnh viễn không thể ra tay với các ngươi."

Mục Phù Sinh lại lắc đầu.

Hắn xuất thân từ hoàng tộc.

Hoàng tộc vốn máu lạnh vô tình, bởi vì nếu không máu lạnh, không biết che giấu bản thân.

Như vậy sẽ bị nhai nuốt đến xương cũng không còn!

"Tuy rằng vô tình tàn nhẫn một chút, nhưng mỗi người đều có số mệnh, diệt cỏ cần diệt tận gốc, cho dù dính nghiệt chướng cũng không tiếc."

"Nếu như là ngươi, ngươi cũng sẽ lựa chọn như vậy."

Lão giả gật đầu.

"Quả thật là như thế, đã vậy. . . Xin mời xuất thủ, tuy rằng không địch lại nhưng hãy để cho tàn hồn của lão hủ vì Băng Thần Điện làm một chuyện cuối cùng đi . . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận