Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 755 - Tính cách chuyển biến, ra khỏi Tuyệt Hồn thành

. . . . .

Khi Lục Trường Sinh trở lại Thảo Đường.

Hồng Anh liền dò hỏi Lục Trường Sinh, hỏi một chút xem bước tiếp theo bọn họ nên làm cái gì.

Lục Trường Sinh phất phất tay nói:

"Cứ chăm chỉ tu luyện trước, chờ tất cả mọi người đạt tới Địa Tiên cảnh ta sẽ mang các ngươi tới một chỗ."

Nghe vậy.

Hồng Anh suy nghĩ chút liền nói:

"Một khi đã như vậy, sư tôn, cũng là thời điểm chúng ta đi giới vực trung vĩ độ lang bạt lang bạt, hội tụ cùng mấy người đại sư huynh."

Nhưng phương diện chiến đấu sinh tử cùng với củng cố đạo cơ.

Chưa bao giờ nghe nói có người vùi đầu khổ tu liền có thể đăng đỉnh, trở thành cường giả đứng đầu.

"Ta cũng muốn đi lang bạt một chút, cảm giác ở bên ngoài rèn luyện thì các phương diện sẽ tăng lên nhanh hơn một chút."

Dù sao một người muốn trở thành cường giả hàng đầu cần phải trải qua sinh tử tôi luyện.

Sẽ không xảy ra chuyện gì đi. . . . . .

"Không được, các ngươi đi ra ngoài không chừng lại đến gây chuyện, lúc sau có chuyện càng quan trọng hơn cần phải giải quyết, trong khoảng thời gian này đừng có lăn lộn."

Lục Trường Sinh nghe xong biểu tình cứng đờ.

A, đương nhiên là ngoại trừ sư tôn rồi.

Ngay sau đó, Thạch Sinh cũng gãi gãi đầu nói:

Toàn bộ tiến đến giới vực trung vĩ độ?

Cảm ngộ từ trong nguy cơ cùng với bùng nổ cảnh giới đều phải ra bên ngoài rèn luyện mới có cơ hội trải nghiệm.

Bốn người Hồng Anh liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó dùng ánh mắt trao đổi với nhau, còn bên ngoài vẫn gật gật đầu với Lục Trường Sinh.

Có lẽ ở Trường Sinh giới tu luyện, cảnh giới của bọn họ có thể tăng lên nhanh hơn.

Chỉ là thời điểm Lục Trường Sinh lên ghế tre ngủ trưa.

Lục Trường Sinh lại lắc đầu nói:

Nghe được nơi này.

"Trước đó khi bọn chúng trao đổi ánh mắt ta đã biết cả đám muốn lẻn trốn đi rồi."

"Không phải ngươi không cho bọn họ ra ngoài sao?"

"Có khả năng đã thay đổi đi, tình huống đặc thù có phương pháp xử lý đặc thù."

Đợi cho bọn họ rời khỏi, Lục Trường Sinh mới mở bừng mắt.

Dù sao cây liễu vẫn luôn ở Thảo Đường, ở Man hoang giới vực cho đến khi Lục Trường Sinh sáng tạo Trường Sinh giới.

Bốn người Hồng Anh liền lặng lẽ rời khỏi Trường Sinh giới.

Cây liễu đều nhìn thấy tất cả, ghi tạc trong lòng.

Ban đầu cực kỳ cẩn thận, ngay cả cửa lớn của Thảo Đường đều lười bước khỏi, sau khi thu đệ tử bắt đầu chậm rãi chuyển biến.

Từ thời điểm Lục Trường Sinh xuất hiện ở thế giới này cho tới hiện tại đều có sự chứng kiến của cây liễu.

Hoàng Thiên bên cạnh mở một con mắt, nhàn nhạt nói:

Lục Trường Sinh cười khổ nói:

"Chờ đến khi sự kiện lần này chấm dứt rồi lại nói."

Chuyện của Lục Trường Sinh có cây liễu hiểu hiểu rõ nhất.

Lục Trường Sinh bất đắc dĩ nói:

"Đây cũng không phải là tính cách của Lục tiền bối ngài nha?"

Liễu Tự Như có chút kinh ngạc nói:

"Nhưng hiện tại đúng là phải cấp bách làm cho thực lực của mấy đệ tử này nhanh chóng tăng lên, đi lang bạt lang bạt cũng là một biện pháp tốt."

Nhân quả luôn huyền diệu khó giải thích.

Muốn tránh khẳng định là tránh không khỏi đi.

Trừ phi đạt tới cảnh giới có thể chặt đứt nhân quả.

Nhưng cảnh giới mà có thể chặt đứt nhân quả ngay cả cây liễu cũng chưa từng nghe nói.

Ngay cả bản thân nàng cũng không có đạt tới loại cảnh giới này.

Giống như cây liễu tiến vào nơi này liền có nhân quả với Lục Trường Sinh, cùng Thảo Đường.

Lục Trường Sinh thu đệ tử.

Cây liễu cũng có một phần nhân quả với đệ tử của Lục Trường Sinh.

Miễn là có tiếp xúc, có giao tình đều sẽ liên lụy đến nhiều hoặc ít nhân quả.

Bên trong đồng tử thế mà để lóe ánh sáng rét lạnh!

Đợi cho Lãnh Hồn Bạch Diễm hoàn toàn dung nhập vào trong thức hải, Mục Phù Sinh mở mắt.

Có thể nói hiện giờ cảnh giới thần hồn của Mục Phù Sinh còn cao hơn cảnh giới tu đạo một bậc.

Ngay cả Diệp Thu Bạch cũng chỉ hấp thu nhiều hơn Lâm Trí Nam cùng Tô Mộ U một chút mà thôi.

Giống như Lâm Trí Nam, Tô Mộ U, dù trước mắt có lượng linh hồn thể khổng lồ như vậy cũng không cách nào hấp thu bao nhiêu.

Cho nên thời điểm hấp thu linh hồn thể tự nhiên hấp thu được nhiều nhất.

"Ngươi liền thành thành thật thật đi theo ta tu luyện."

Phương thức tu luyện Tiểu Thạch Đầu cùng không giống với đám người Diệp Thu Bạch Hồng Anh.

Không gian chi đạo cũng không phải cứ rèn luyện lang bạt là có thể tăng lên.

Lục Trường Sinh cũng suy xét đến con đường tu hành sau này của Tiểu Thạch Đầu, nên đi như thế nào. . . . . . .

Giờ phút này.

Bên trong Tuyệt Hồn thành, đám linh hồn thể khổng lồ bên trong ngân hà rốt cuộc bị hấp thu hầu như không còn.

Cuối cùng, người được lợi lớn nhất chính là Mục Phù Sinh.

Mục Phù Sinh có phương pháp tu luyện thần hồn như Dưỡng Hồn Thuật.

Đồng thời đã tu luyện thần hồn tới một cảnh giới cực cao.

Lục Trường Sinh liếc mắt nhìn hắn, nói:

"Sư tôn, ta cũng muốn cùng sư tỷ và sư huynh đi lang bạt."

Tiểu Thạch Đầu mặt như đưa đám từ bên trong đi ra.

Lục Trường Sinh phất phất tay giải trừ phong ấn ở không gian rách nát.

"Được rồi, cứ đi một bước rồi xem một bước thôi."

Trừ phi thời điểm gặp mặt trực tiếp chém giết đối phương mà để thần không biết quỷ không hay mới có khả năng đoạn tuyệt nhân quả từ căn nguyên.

Khi ánh mắt đảo qua người Lâm Trí Nam cùng Tô Mộ U, bọn họ đều cảm thấy lạnh run.

Giống như thần hồn bị đóng thành băng trong khoảnh khắc.

Cảm nhận được sự biến hóa này.

Tô Mộ U và Lâm Trí Nam không khỏi ngưng trọng.

Chỉ mới liếc mắt một cái mà đã có thể đạt tới tình trạng này.

Như vậy khi Mục Phù Sinh toàn lực phóng thích hồn hỏa tiến hành công kích thì bọn họ còn có thể chống đỡ sao?

Lúc này, Mục Phù Sinh đứng dậy nói:

"Được rồi, chúng ta cũng nên đi ra ngoài."

Diệp Thu Bạch gật gật đầu nói:

"Đúng vậy, đã ở chỗ hơi lâu."

"Nhưng mà có lẽ Tuyệt Hồn thành sẽ không dễ dàng biến mất, về sau có thể mang theo Thạch Sinh sư đệ tới nơi này xem xem có thể thu phục ngân hà hay không."

Ngay sau đó, Mục Phù Sinh nhìn về phía Lâm Trí Nam và Tô Mộ U.

Còn không đợi Mục Phù Sinh mở miệng, Lâm Trí Nam liền nói:

"Yên tâm đi, ta sẽ không tiết lộ những chuyện đã xảy ra, chúng ta đã phát lời thề Thiên Đạo."

Nghe vậy, Mục Phù Sinh cười gật gật đầu nói:

"Không có ý nghi ngờ các ngươi."

Lâm Trí Nam âm thầm cười khổ.

Phỏng chừng nếu như bọn họ không có phát lời thề Thiên Đạo.

Với tính cách cẩn thận của Mục Phù Sinh, tuy rằng sẽ không trực tiếp diệt sát bọn họ ở đây nhưng cũng sẽ thi triển thủ đoạn nào đó với bọn họ.

Để phòng ngừa bọn họ "Không cẩn thận" mà nói ra. . . . . . .

Giờ phút này, ở bên ngoài Tuyệt Hồn thành.

Mọi người nghị luận sôi nổi.

Có người suy đoán tình huống bên trong Tuyệt Hồn thành.

Cũng có người thì thảo luận chuyện lão tổ Vô Gian Luyện Ngục Tề Sát Đạo trọng sinh.

Nhưng mà người thảo luận về Vô Gian Luyện Ngục tương đối ít.

Các thế lực không muốn chủ động trêu chọc phiền toái như đã đạt thành nhận thức chung.

Tạm thời mở một con mắt nhắm một con mắt!

Đang nói chuyện thì cường giả các thế lực đột nhiên ngừng nói, bầu không khí trở nên yên tĩnh không còn tiếng động.

Ngay sau đó tất cả ánh mắt đều dời về phía lối vào Tuyệt Hồn thành.

Nơi đó có một cổng sáng chậm rãi hiện lên.

Không gian bắt đầu vặn vẹo.

Từng bóng người lần lượt bước ra.

Người lúc này mới ra khỏi Tuyệt Hồn thành tự nhiên đã nhận được phần thưởng cuối cùng của Tuyệt Hồn thành.

Sau khi thấy rõ mấy người xuất hiện.

Thái thượng trưởng lão Thánh Phù tông, Hoắc Chính Hành Thiên Kiếm Phong, lão giả Tô gia cùng với đại trưởng lão Linh Tiên Cung đều vui vẻ cười.

Nhưng cũng nhanh chóng cảnh giác xuất hiện chung quan mấy người.

Phải biết rằng mấy người Diệp Thu Bạch đã nhận được phần thưởng cuối cùng của Tuyệt Hồn thành.

Tuy rằng không có ai biết phần thưởng là cái gì nhưng nhất định sẽ không quá kém.

Làm như vậy cũng vì phòng ngừa các thế lực khác đỏ mắt tiến hành cướp đoạt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận