Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1376 - Hộ lăng giám!

Người trong Hỗn Linh học viện nhanh chóng biết được tin tức này.

Mặc dù có thể xem là thế lực có tình huống hiện tại tốt nhất trong tất cả các thế lực tham dự.

Nhưng vẫn có một đệ tử thân truyền tử trận.

Mất bất kỳ một đệ tử thân truyền nào đối với Hỗn Linh học viện mà nói cũng là tổn thất vô cùng lớn.

Lúc này, ở tiểu viện chữ Thiên số một.

Xung quanh tiểu viện đã được phủ đầy phù triện phòng ngự, người bên ngoài nhìn vào đều có thể thấy từng lớp lá chắn dày đặc giống như mai rùa vậy...

Sau đó sẽ thấy mấy chữ lớn được dán ở cửa.

"Đang bế quan, xin đừng làm phiền."

Nói đến đây, Mục Phù Sinh đột nhiên sửng sốt.

Mục Phù Sinh vỗ tay thật mạnh, như vừa bừng tỉnh khỏi cơn mộng, lớn tiếng kêu lên:

"Nhân quả sao... Hừ hừ, chỉ cần ta không ra khỏi cửa thì không ai có thể bắt ta ra ngoài được! Trừ khi có một cường giả mạnh mẽ kéo ta đi, nhưng khả năng này gần như không có nha."

Gần như?

Mà là đang nhốt mình trong phòng, dùng một phù triện giám sát để giám sát mọi động tĩnh bên ngoài, sắc mặt vô cùng ngưng trọng, đôi mắt liếc ngang liếc dọc giống như một tên trộm...

Trốn trong góc một căn phòng phụ.

Điều này khiến những người đi ngang qua không khỏi vội vàng tránh đi, trong lòng những người đó không khỏi nghĩ, đang tu luyện thứ gì mà lại bố trí phòng ngự dày đặc như vậy trong học viện chứ.

"Chẳng phải vẫn còn khả năng rất rất nhỏ sao?! Không được không được."

Mục Phù Sinh nở nụ cười như người mắc chứng thần kinh, cười khúc khích nói:

Nhưng bọn họ lại không biết rằng, người duy nhất trong tiểu viện chữ Thiên số một không hề tu luyện, cũng không có bế quan xung kích cảnh giới.

Gần như không có?

Lúc này, trong hình ảnh bên ngoài do bùa chiếu hình chiếu ra, truyền đến một số tiếng bàn tán thu hút sự chú ý của Mục Phù Sinh.

"Không đúng..."

"Nghe nói hồn bài của Hà Tùng, đệ tử thân truyền của Lục trưởng lão đã vỡ rồi?"

Ngay sau đó, Mục Phù Sinh lại bắt đầu bày bùa xung quanh, thậm chí còn ẩn giấu cả thân hình và hơi thở của mình.

Như vậy thì ổn rồi chứ?

Nhưng mà... bên trong có rất nhiều nguy hiểm, e rằng mấy người đại sư huynh cũng sẽ gặp nguy cơ to lớn.

"Chỉ tiếc cho Hà Tùng sư huynh..."

Mục Phù Sinh vội vàng lắc đầu.

"Không còn cách nào khác, tình hình hiện tại đã xem như may mắn rồi, phải biết rằng đó là lăng mộ của Thân vương Hỗn Độn Thần Triều, bên trong đó có biết bao nguy hiểm, huống hồ tất cả các thế lực ở hoang mạc đều cử người tiến vào cùng với các thiên kiêu từ thế lực bên ngoài."

"Ừ, ổn rồi!"

"Sư huynh Hà Tùng chính là đệ tử được Lục trưởng lão coi trọng nhất, thiên phú cực cao, tiền đồ vô lượng, không ngờ lại tử trận ở hoang mạc. ."

Sau khi đi qua một mộ đạo dài, trải qua vài đợt tấn công của ma thú loại trùng.

Lúc này, bên trong lăng mộ Thân vương.

"Tiếp tục thu mình lại!"...

"Ừ, coi như ổn, nghe nói các thể lực khác còn tổn thất nặng nề hơn chúng ta."

"Huống hồ mấy người đại sư huynh cũng có át chủ bài, một khi không thể ứng phó cũng sẽ sử dụng ngọc bội do sư tôn chế tạo để liên lạc với sư tôn."

Hắn không tin rằng lăng mộ Thân vương có thể ngăn cách truyền âm ngọc bội do sư tôn chế tạo.

Nghĩ đến đây, Mục Phù Sinh mới gật đầu.

Mục Phù Sinh nghe đến đây cũng thở phào nhẹ nhõm, xem ra mấy người đại sư huynh vẫn ổn.

"Không được không được, không thể có suy nghĩ như vậy, có suy nghĩ như vậy thì phải đi mất!"

Ngay sau đó hắn đột nhiên giật mình.

Sắc mặt Mục Phù Sinh dần trở nên ngưng trọng.

Tất cả mọi người đều tụ họp trong một gian mộ thất trông vô cùng nghiêm trang.

Gian mộ thất này tràn ngập quy tắc chi lực.

Nơi đây không có quan tài, cũng không có đài cao phong ấn gì hết.

Chỉ có một pho tượng đứng trước một cánh cửa.

Pho tượng là một nam tử thân khoác vũ y, đầu đội kim quan, tay cầm một cây bút lông.

Cây bút lông này không phải điêu khắc mà là một cây bút thật, quy tắc chi lực trong gian mộ thất đang xoay quanh cây bút lông!

"Xem ra cây bút lông này chính là phù bút Bán Thần cấp."

Phương Khung đã hội hợp với Diệp Thu Bạch và những người khác, bỗng nói.

Thạch Sinh cũng cười gãi đầu:

Một phù sư có thể khắc họa phù triện Tổ Cảnh đỉnh trong vòng hai nhịp thở.

Thậm chí có người cảm thấy tuyệt vọng!

Mọi người nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đều trở nên ngưng trọng.

Phù triện này có uy lực tương đương với công kích của cường giả Tổ Cảnh cảnh đỉnh phong!

Sinh cơ trong cơ thể phù sư bắt đầu tiêu tán, thân thể từ trên không trung rơi xuống.

Tên phù sư xông tới giật mình, nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng đã bị trường kiếm do quy tắc chi lực từ phù triện phóng ra ngưng tụ thành đâm thẳng vào mi tâm!

Đến lúc đó lấy ra đổi với phù sư để lấy những thứ hữu dụng hơn.

Cửu Bạch Lộc nhìn một vòng xung quanh, nhàn nhạt nói:

"Hẳn nơi đây là hộ lăng giám, vậy thì phía sau pho tượng chính là mộ thất chính."

Đột nhiên có một phù sư từ trong đám người lao ra, vọt về phía phù bút trong tay pho tượng.

Trong đôi mắt hắn tràn đầy sự tham lam!

Cũng không có cách nào, một phù bút Bán Thần đối với phù sư mà nói có sức hấp dẫn quá lớn.

Nhưng mà hắn còn chưa thể tới gần thì phù bút đột nhiên phát ra ánh sáng ngũ sắc tràn ngập quy tắc chi lực.

Dưới sự chiếu rọi của ánh sáng, pho tượng dần dần mất đi lớp vỏ nham thạch bên ngoài.

Nam tử bắt đầu cầm phù bút phác họa trong hư không, chỉ trong vòng hai nhịp thở đã có một phù triện xuất hiện trong hư không.

So với những thứ cấp Bán Thần khác thì quý giá hơn vài phần.

Có thể gặp mà không thể cầu.

Hơn nữa, phù bút hay lò đan cấp Bán Thần đều là những thứ cực kỳ hiếm.

Mặc dù có rất ít phù sư, nhưng cho dù không phải phù sư thì đây cũng là bảo vật cấp Bán Thần, cực kỳ có sức hấp dẫn.

Tuy nhiên hầu hết những người có mặt nơi đây đều đang nhắm tới phù bút này.

"Vậy thì mang nó về cho Mục sự đệ đi."

Dù có gom hết người ở nơi đây cũng chẳng đủ cho hắn giết!

Lúc này, nam tử khoác vũ y mỉm cười lên tiếng:

"Tên này quá nóng vội, không thích hợp để nhận được bảo vật mà Thân vương để lại, nên chỉ có thể chết."

Dường như nhìn ra được sự ngưng trọng của những người ở đây.

Người nam tử lại phất tay nói:

"Các ngươi cũng không cần lo lắng, tuy rằng ta đã chết nhưng cũng không đến nỗi ra tay với đám tiểu bối các ngươi, tự nhiên sẽ cho cơ hội."

Nói rồi người nam tử vung bút phù trong tay.

Chỉ trong chốc lát, những người có mặt chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng.

Mặt đất dưới chân bắt đầu rung chuyển dữ dội!

Cảnh tượng trước mắt đã thay đổi, có chín một đạo mới xuất hiện trước mắt.

Giọng nói của nam tử cũng quanh quẩn bên tai mọi người.

"Nơi này có chín mộ đạo, mỗi một mộ đạo đều có thể là đường sống, cũng có thể là đường chết."

"Tất nhiên, muốn ra ngoài phải có thực lực kinh thiên động địa hoặc phải có tạo nghệ xuất chúng trên phương diện phù triện mới có thể nhìn thấu phù triện của ta."

"Nếu không, các ngươi sẽ phải vĩnh viễn ở lại đây bầu bạn với ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận