Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1221 - Đường chủ tiền nhiệm của Thảo Đường

. . . .

Ở Tiên Duyên Thông Thiên Sơn.

Sau khi Lục Trường Sinh bố trí trận pháp xong mới lấy hai tảng đá màu trắng ngà ra.

Mỗi tay một tảng, trong thời khắc muốn hợp hai tảng đá, Lục Trường Sinh lại đột nhiên dừng lại... Suy nghĩ một chút sau đó một đạo thân ngoại hóa thân xuất hiện bên cạnh Lục Trường Sinh.

Hắn đưa hai tảng đá cho thân ngoại hóa thân, bản thể đứng xa xa quan sát.

Ừm... Dù sao cũng là thứ mình không biết, nên đảm bảo an toàn cho thỏa đáng.

Khi hai tảng đá màu trắng ngà hợp lại, một luồng bạch quang đột nhiên lóe lên!

Bạch quang nhanh chóng bao phủ cả khu vực, bản thể của Lục Trường Sinh cũng bị bao phủ.

Lão đầu nhìn Lục Trường Sinh, cười cười nói:

"Ngươi đừng nói chuyện khác, vì sao ngươi lại xuất hiện ở chỗ này? Năm đó ngươi không cáo mà biệt, rốt cuộc đi làm cái gì?"

Nếu Tần Thiên Nam ở chỗ này cũng có thể nhận ra.

Lão đầu tự nhiên thấy được Lục Trường Sinh dùng thân ngoài hóa thân ghép hai tảng đá lại.

Khi Lục Trường Sinh nhìn thấy lão nhân này lại mở to mắt, tỏ vẻ không thể tưởng tượng nổi.

"Có phải bây giờ ngươi đang nghĩ ta là người đứng sau thao túng tất cả hay không?"

Cảnh tượng xung quanh biến thành một thế giới chỉ có một màu trắng.

Nghe vậy, lão đầu cười nói:

"Lão già, sao ngươi lại ở đây?"

Hư ảnh một lão đầu râu ria xồm xoàm xuất hiện trước mắt Lục Trường Sinh.

"Tiểu tử ngươi vẫn cẩn thận như vậy."

"Ngươi đã nói như vậy, chắc chắn không phải là ngươi đúng không?"

Lão giả chính là đường chủ tiền nhiệm của Thảo Đường!

Lão đầu gật đầu, nói:

"Được rồi, thời gian của ta cũng không nhiều, những vấn đề này để ngươi tự tìm hiểu đi."

Lục Trường Sinh gật đầu, sau đó khoát tay áo nói:

"Coi như một phần mục đích đi, dù sao tiểu tử ngươi có tâm tư nặng nề.

"Vậy hao hết tâm tư dẫn ta tới đây cũng sẽ không chỉ nói cho ta biết chút chuyện này chứ?"

Khi nói đến đây, vẻ mặt bất cần đời của lão đầu trở nên ngưng trọng.

Lục Trường Sinh nhíu mày nói: "Lão Đăng, nói như vậy ngươi biết người kia?"

"Tà Ma Vực chỉ là một quân cờ, địch nhân chân chính không phải bọn họ, mặc dù thế lực kia cũng không thể cho ngươi áp lực quá lớn."

"Đúng vậy, xác thực không phải ta, ta muốn nói với ngươi là không cần quá mức để ý chuyện này, người thao túng tất cả mọi chuyện không có ý xấu, cùng một phe với ngươi."

Nhưng cuối cùng không cách nào luôn bên cạnh bảo vệ các đệ tử.

Rất đơn giản, mặc dù Lục Trường Sinh có thực lực rất mạnh.

"Nhưng nếu như sớm bộc lộ thực lực để cho bọn hắn cảm giác được uy hiếp, khi bọn hắn muốn đối phó Phàm nhân giới, đối với Phàm nhân giới hay là các đệ tử của ngươi mà nói đều không phải chuyện tốt, tiểu tử ngươi cũng không muốn cho mấy đệ tử kia chết đi?"

"Biết, nhưng không thể cho ngươi biết."

"Khi Tà Ma Vực tấn công Phàm nhân giới ngươi phải tận lực ẩn giấu thực lực, không được bại lộ quá nhiều."

Hả?

Lục Trường Sinh sửng sốt: "Tại sao?"

Lão đầu cười lắc đầu:

"Bất quá... Ta muốn nói cho ngươi biết chính là. . ."

"Với thực lực tiểu tử ngươi, giải quyết Tà Ma Vực không có vấn đề lớn."

"Bất quá ngươi đã tới nơi này, chắc hẳn đã đến thời điểm Tà Ma Vực sắp đột phá trấn áp."

Chỉ cần không ở bên cạnh, đối phương muốn ẩn núp trong bóng tối ra tay với các đệ tử cũng khó lòng phòng bị.

Sắc mặt Lục Trường Sinh trở nên ngưng trọng nói:

"Nói như vậy ta chỉ có thể tùy ý để Tà Ma Vực tiến quân?"

Lão đầu cười cười nói:

"Đến lúc bất đắc dĩ xuất thủ là được, chỉ là lúc xuất thủ không nên dùng đại chiêu như Cửu U Hoàng Tuyền Đại Trận."

"Huống hồ ngươi không ra tay mới có lợi cho các đệ tử trưởng thành, không phải sao?"

Ngay cả Cửu U Hoàng Tuyền Đại Trận cũng biết...

Ánh mắt Lục Trường Sinh rất không thân thiện nhìn chằm chằm lão đầu, nói:

"Nói thật đi, hiện tại ngươi ở đâu? Sao ta cảm giác lão Đăng ngươi luôn nhìn chằm chằm ta? Chuyện này khiến cho ta rất khó chịu, muốn cho ngươi mấy cái tát."

"Ta nói này đại ca, ngươi thật sự không cho ta một chút mặt mũi sao. ."

Tiên Đế nhìn Lục Trường Sinh đột nhiên xuất hiện mà ngây người, ai oán nói:

Tiên Đế Cung.

Dù sao lão già cũng là thân nhân duy nhất của Lục Trường Sinh sau khi xuyên đến thế giới này, mặc dù không có quan hệ huyết thống... ...

Mười mấy năm không gặp, thật sự có chút nhớ hắn...

Lão Đăng này cũng không biết để lại địa chỉ.

Nói xong cũng không cho Lục Trường Sinh cơ hội đáp lời, hư ảnh lão giả hóa thành từng điểm sáng tiêu tán.

Tảng đá màu trắng ngà cũng phát ra tiếng 'rắc', có thêm vết rách.

Bạch quang biến mất, thân hình Lục Trường Sinh lại xuất hiện ở Tiên Duyên Thông Thiên Sơn.

Hắn ngồi tại chỗ suy nghĩ thật lâu.

Từ những thông tin vừa nhận được, hắn tổng kết, Tà Ma Vực chỉ là một quân cờ, phía sau còn có kẻ mạnh hơn.

Cho nên có ra tay cũng không thể toàn lực ra tay.

Nghe giọng điệu của lão Đăng, có vẻ tương lai của các đệ tử rất nguy hiểm.

Ý là muốn thúc giục đám tiểu tử kia để cho bọn họ nhanh chóng tăng cường thực lực.

Suy nghĩ nửa ngày, Lục Trường Sinh ngửa đầu thở dài.

Trước khi đệ tử trưởng thành, tận lực không nên tạo ra động tĩnh quá lớn, nếu không đến lúc đó ngươi sẽ hối hận, đừng để cho mình đi tới một bước kia, hiểu chưa?"

"Không nói nhiều với tiểu tử ngươi nữa, ta còn có một đống chuyện cần làm, tóm lại là ngươi kiềm chế một chút.

Lão giả đè tay xuống nói:

"Được rồi được rồi."

"Ta cảm thấy không có vấn đề gì."

"Sao? Ngươi định khi sư diệt tổ?"

Lục Trường Sinh tức giận nói:

"Mặt mũi đáng giá mấy đồng tiền, được rồi, tới nơi này chính là muốn thương lượng với ngươi, các ngươi phái chút nhân thủ đến Phàm nhân giới đi?"

Tiên Đế gật đầu:

"Đại quân đã tập kết sẵn sàng ở thông đạo Tiên giới."

Đồng thời ba vị sư tôn cũng quyết định ra tay.

Ba vị sư tôn?

Ba lão già đó.

"Bất quá ta cần ngươi giúp một chuyện."

Tiên Đế chỉ vào sa bàn phía trước, cười nói:

"Để trao đổi, ngươi giúp ta xử lý những thế lực này, ngươi thấy thế nào?"

Chuyện này?

Lục Trường Sinh nhìn về phía sa bàn, chỉ thấy ở một chỗ có nhiều thế lực tụ tập.

Xung quanh bọn họ còn càng có mấy phương thế lực vây quanh.

"Nhiều như vậy?"

Lục Trường Sinh nhíu mày.

Tiên Đế có chút buồn rầu gãi đầu cười nói:

"Không có biện pháp nào, đại bộ phận người ở Tiên Đế cung đã tập kết đến thông đạo Tiên giới, không đủ nhân thủ nên rất khó diệt trừ các thế lực dư nghiệt Tà Ma vực một cách nhanh chóng."

"Bất quá cho dù như thế, với thực lực của ngươi, xử lý mấy tôm tép này không thành vấn đề đi?"

Lục Trường Sinh trợn trắng mắt nói:

"Ta làm sao biết."

Tiên Đế do dự một chút nói: "Không mạnh bằng ta."

Ồ?

Lúc này Lục Trường Sinh mới cười nói: "Vậy không có việc gì, giao cho ta đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận